Vợ Lẽ Báo Thù Tra Nam

Chương 19



- Đưa nàng ta lên! Giam lỏng lại! Ta sẽ báo phu nhân!

Tiểu Thúy ra lệnh cho đám gia đinh.

Mộc Lan bị đám gia đinh túm lấy. Trong lúc giằng co, nàng cố gắng cất cuốn sổ vào chỗ kín đáo nhất trong người, nhưng vẫn không chắc có an toàn không.

Nàng bị kéo lên trên. Khi đi ngang qua Liễu Nhu, đang đứng chờ ở cửa kho củi cũ với vẻ mặt đầy nghi ngờ và tức tối, Mộc Lan nhìn thấy ánh mắt đắc thắng của ả ta.

- Ngươi! Lần này thì ngươi không thoát được đâu!

Liễu Nhu gằn giọng.

Mộc Lan bị giam lỏng trong viện Sương Hằng. Tiểu Thúy canh gác ngay ngoài cửa, vẻ mặt đầy thù địch.

Trong căn phòng lạnh lẽo, Mộc Lan kiểm tra lại. Cuốn sổ vẫn còn. Tim nàng đập mạnh vì căng thẳng, sợ hãi, nhưng cũng là vì sự hả hê lạnh lẽo. Nàng đã có nó. Bằng chứng quan trọng nhất.

Lát sau, Lãnh Phong xuất hiện. Hắn đi thẳng vào phòng Mộc Lan, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí còn có chút... kinh ngạc?

- Ngươi... đã xuống đó?

Hắn hỏi, giọng trầm thấp, chứa đầy sự dò xét nguy hiểm.

- Dạ... dạ nô tỳ... nô tỳ bị lạc ạ.

Mộc Lan vẫn giữ vẻ sợ hãi.

- Lạc? Ngươi nghĩ ta tin lời nói dối trẻ con đó sao? Ngươi lén lút xuống khu vực cấm, còn mở cả căn phòng bị khóa! Ngươi rốt cuộc là ai?! Mục đích của ngươi là gì?!

Hắn gầm lên, khí thế áp bức tỏa ra khiến Mộc Lan cảm thấy khó thở. Hắn không còn kiên nhẫn nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mộc Lan không đáp lời, chỉ cúi gằm mặt xuống, vai khẽ run rẩy. Trong lòng, nàng biết hắn đã nghi ngờ đến mức tột độ. Có lẽ hắn đã nhận ra sự tồn tại của cuốn sổ hay thứ gì đó quan trọng khác ở dưới đó.

Nhưng nàng... nàng đã có bằng chứng.

Carrot Và Tịch Dương

"Không thể cứ mãi bị động," nàng nghĩ. "Không thể cứ mãi diễn vai con rối yếu đuối."

Sự giằng xé trong nàng đạt đến đỉnh điểm. Tiếp tục ẩn mình? Hay bùng nổ?

Nàng từ từ ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào Lãnh Phong. Vẻ sợ hãi trên mặt nàng dần tan biến, thay vào đó là sự tĩnh lặng, lạnh lẽo, và một tia... thách thức?

Lãnh Phong sững người trước sự thay đổi đột ngột trong ánh mắt nàng. Đôi mắt đó... không phải của một thê thiếp sợ hãi. Nó là ánh mắt của một kẻ đang nắm giữ bí mật, của một kẻ đang chờ thời cơ.

- Ngươi...

Hắn nói, giọng hơi chùng xuống, đầy sự kinh ngạc và đề phòng.

Mộc Lan không nói gì. Nàng chỉ siết c.h.ặ.t t.a.y lại, nơi cuốn sổ đang được giấu kín. Nàng nhìn hắn, kẻ đã hủy hoại cuộc đời nàng, kẻ đang đứng trước mặt nàng với vẻ ngoài quyền lực nhưng ẩn chứa tội ác tày trời.

"Đã đến lúc rồi," nàng nghĩ. "Đã đến lúc kết thúc vở kịch này."

Nàng không còn là Mộc Lan yếu đuối của ngày xưa. Nàng là Mộc Lan của bây giờ, kẻ mang trong mình bằng chứng và lòng hận thù.

Nàng nhìn về phía thư phòng của Lãnh Phong, nơi hắn thường làm việc và che giấu bí mật. Nàng tự nhủ:

"Trò chơi... bắt đầu thay đổi rồi, Lãnh Phong."

Nàng đã không còn là con cờ bị động trong phủ này nữa. Nàng sẽ là người lật ngược bàn cờ.

7

Mộc Lan giấu cuốn sổ vào một ngăn bí mật dưới đáy chiếc rương gỗ cũ kỹ nhất trong phòng, nơi ngay cả Tiểu Thúy cũng ít khi dọn dẹp tới. Chiếc chìa khóa đồng thau được nàng xâu vào một sợi chỉ nhỏ, đeo vào cổ, giấu dưới lớp áo lót. Chúng là bằng chứng, là hy vọng, cũng là gông cùm siết chặt nàng.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com