Vợ Lẽ Báo Thù Tra Nam

Chương 20



Đêm đó, nàng thức trắng. Ánh mắt nhìn chăm chăm lên trần nhà. Lãnh Phong đã nghi ngờ. Hắn chắc chắn sẽ tăng cường giám sát. Nàng cần hành động trước khi hắn phát hiện ra sự thật.

"Cuốn sổ ghi chép về giao dịch phi pháp, tên Vệ Kiêu, và cả những ký hiệu bí mật..." Nàng nghĩ. "Chỉ giữ nó thì không đủ. Ta phải làm cho hắn lung lay."

Kế hoạch đầu tiên của nàng là gieo rắc sự bất hòa vào mạng lưới của Lãnh Phong. Dựa vào một vài cái tên nàng nhận ra trong cuốn sổ, nàng có thể gửi đi một thông điệp nhỏ, mơ hồ, khiến những kẻ đó nghi ngờ lẫn nhau hoặc nghi ngờ Lãnh Phong.

Sáng sớm hôm sau, Mộc Lan giả vờ ra ngoài đi dạo quanh vườn, tìm một góc khuất. Nàng dùng một loại mực đặc biệt (có được từ những hiểu biết cũ của gia tộc về y thuật/độc dược), viết vài ký hiệu và một câu hỏi ngắn lên một mảnh giấy rất mỏng. Nàng cuộn tròn mảnh giấy lại, buộc vào chân một con chim bồ câu mà nàng lén nuôi dưỡng bấy lâu (giấu kỹ trong viện Sương Hằng).

"Đến lúc ngươi phát huy tác dụng rồi," nàng khẽ thì thầm với con chim.

Nàng thả chim bay đi, nhìn theo bóng nó khuất dạng trên bầu trời. Trái tim nàng đập thình thịch. Đây là bước đi đầu tiên. Rủi ro rất cao.

Chỉ vài canh giờ sau.

Lãnh Phong đang xem xét công vụ trong thư phòng, đột nhiên cảm thấy một cơn bứt rứt khó tả. Hắn là kẻ có trực giác nhạy bén. Luôn cảm nhận được khi có điều gì đó đi chệch hướng. Hắn ngồi thẳng dậy, nhíu mày.

"Chuyện gì vậy?" Hắn tự hỏi. "Sao bỗng dưng cảm thấy bất an?"

Hắn ra ngoài, đi dạo một vòng quanh phủ. Mọi thứ đều bình thường. Hạ nhân làm việc, thê thiếp an phận (trừ Liễu Nhu vẫn đang ầm ĩ về vụ mất trộm và việc Mộc Lan đêm qua lảng vảng dưới kho củi). Nhưng cảm giác bất an vẫn đeo bám.

Hắn gọi quản gia đến.

- Gần đây trong phủ có gì lạ không? Bất cứ chuyện gì nhỏ nhặt cũng báo lại cho ta. Đặc biệt... tăng cường canh gác ở khu vực quanh thư phòng, kho củi cũ, và cả viện Sương Hằng nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Carrot Và Tịch Dương

Quản gia ngạc nhiên, nhưng không dám hỏi nhiều.

- Rõ, gia chủ. Nô tài sẽ cho người chú ý.

Lãnh Phong quay trở lại thư phòng. Hắn lấy từ trong ngăn kéo ra một danh sách. Đó là danh sách những kẻ hắn đã sai tham gia vào các hoạt động mờ ám. Hắn xem lại từng cái tên. Mọi chuyện vẫn diễn ra theo kế hoạch.

Nhưng... cảm giác bất an vẫn không tan biến. Hắn nhìn về phía viện Sương Hằng. Nàng vợ lẽ mới đó... Mộc Lan... Kể từ lần đối mặt ở thư phòng, và đặc biệt là đêm qua nàng xuất hiện dưới kho củi, hắn càng thấy nàng đáng ngờ. Một con mèo nhỏ giả vờ ngủ say? Hay một con rắn độc ẩn mình?

"Phải kiểm tra nàng ta," hắn nghĩ. "Kiểm tra kỹ lưỡng hơn nữa."

Buổi chiều, khi Mộc Lan đang "chăm chỉ" sao chép kinh Phật, một tên gia đinh lạ mặt đến tìm nàng. Hắn không phải người thường phục vụ ở khu vực này.

- Mộc Lan nương tử? Gia chủ muốn gặp nương tử.

Mộc Lan khẽ giật mình. Lại gặp hắn? Sớm vậy sao?

"Kế hoạch chim bồ câu có tác dụng rồi chăng?" Nàng đoán. "Hay hắn chỉ đơn thuần là muốn thăm dò ta nữa?"

Nàng theo tên gia đinh đến một gian phòng nhỏ ít người qua lại trong phủ, không phải thư phòng. Nơi này yên tĩnh và kín đáo hơn.

Lãnh Phong đang chờ sẵn. Hắn ngồi trên ghế, vẻ mặt lạnh lùng. Ánh mắt hắn nhìn nàng... như nhìn một con mồi.

- Ngồi đi.

Hắn chỉ vào chiếc ghế đối diện.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com