Nàng nói, ánh mắt nhìn thẳng vào ông ta, đầy sự cầu xin và quả quyết.
Vị quan đó suy nghĩ nhanh chóng. Một hạ nhân bẩn thỉu, liều mạng cản đường để bẩm báo bí mật liên quan đến Lãnh Phong? Có thể là một cái bẫy, hoặc... có thể là cơ hội trời cho để giáng đòn vào đối thủ.
Hắn quyết định đánh cược.
- Được. Ngươi theo ta vào. Nhưng nếu ngươi dám nói dối... hậu quả ngươi tự gánh lấy!
- Nô tỳ xin đa tạ đại nhân!
Mộc Lan cúi đầu, cảm thấy nhẹ nhõm pha lẫn căng thẳng tột độ. Nàng đã vào được!
Nàng đi theo vị quan vào trong cung, đến khu vực thiết triều. Nàng được lệnh chờ ở một gian phòng nhỏ gần đó, dưới sự giám sát của vài cấm vệ quân. Vị quan đó đi vào trong, có lẽ để xem xét tình hình hoặc chuẩn bị.
Nàng ngồi trong phòng, tim đập thình thịch. Hắn đang ở ngay gần đây. Kẻ đã hủy hoại gia đình nàng, đang đứng đó, trong triều đình, với vẻ ngoài đạo mạo.
Nàng nhắm mắt lại. Hình ảnh cha mẹ, các huynh đệ hiện lên. Ngôi nhà bị đốt cháy, tiếng la hét, sự tuyệt vọng...
"Con làm được. Con phải làm được."
Nàng lấy lại bình tĩnh. Kế hoạch cuối cùng. Không có bằng chứng vật chất. Nàng phải sử dụng lời nói, sự hiểu biết của mình để vạch trần hắn.
Thời điểm quan trọng nhất đến. Tiếng bước chân dồn dập bên ngoài. Vị quan đó đột ngột quay trở lại phòng giam nàng.
- Theo ta!
Ông ta ra lệnh, giọng nói gấp gáp.
Nàng đi theo ông ta. Điểm dừng là... ngay giữa sân triều!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trước mặt nàng, hàng trăm quan lại đang đứng trang nghiêm. Ở phía trên, trên bậc cao, là ngai vàng. Và đứng gần ngai vàng... chính là Lãnh Phong! Hắn đang báo cáo về một vụ công vụ nào đó, vẻ mặt đầy tự tin và đường hoàng.
Hắn đột nhiên im bặt, nhìn về phía nàng. Ánh mắt hắn từ khó hiểu chuyển sang sững sờ, rồi hoảng loạn tột độ. Mộc Lan! Sao nàng lại ở đây?! Với bộ dạng này?! Và đứng cùng vị quan kia?!
Sự xuất hiện của nàng giữa sân triều như một quả b.o.m tấn. Các quan lại xì xào bàn tán.
Vị quan đó, không lãng phí thời gian, quỳ xuống bẩm báo.
- Bẩm bệ hạ, thần có việc cơ mật và khẩn cấp muốn tấu! Liên quan đến... Lãnh Phong đại nhân!
Cả triều đình im lặng như tờ. Mọi ánh mắt đều dồn vào Lãnh Phong và Mộc Lan.
Lãnh Phong biến sắc. Hắn nhìn Mộc Lan, ánh mắt đầy sự giận dữ và sát khí. Hắn biết nàng ta muốn làm gì.
Carrot Và Tịch Dương
- Ngươi... ngươi ăn nói bậy bạ gì đó?!
Lãnh Phong gầm lên, cố gắng ngắt lời vị quan kia.
- Thần không dám! Nhân chứng đang ở đây! Cô ta có thể làm chứng về tội ác tày trời của Lãnh Phong! Những tội ác liên quan đến mạng lưới ngầm, buôn bán phi pháp, và cả... những sinh mạng bị chôn vùi!
Vị quan đó nói, giọng vang vọng khắp sân triều.
Ánh mắt Lãnh Phong nhìn Mộc Lan như muốn thiêu cháy nàng. Hắn biết nàng ta là ai. Hắn biết nàng ta muốn gì. Hắn biết nàng ta đã nhìn thấy gì, nghe thấy gì!
Mộc Lan đứng đó, bộ dạng lam lũ của một hạ nhân, nhưng lưng thẳng tắp, ánh mắt nhìn thẳng vào Lãnh Phong, không một chút sợ hãi. Nàng không quỳ. Nàng đứng đó, đối mặt với kẻ thù.
Lãnh Phong cố gắng lấy lại bình tĩnh.
- Bệ hạ! Đây là vu khống! Thần không làm gì sai cả! Cô ta... cô ta chỉ là một kẻ điên! Một thê thiếp bị thiếp thất sủng trong phủ thần! Nàng ta bị bệnh tâm thần!