Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Toàn bộ cao thủ cấp 5 đều cảm giác được khí tức của ma huyết hòe đang thay đổi.
Con ma huyết hòe này ngụy trang vô cùng tốt, nếu như không phải vực ngoại thiên ma nói đây là ma huyết hòe thì bình thường võ tu cấp 5 bay ngang qua đây cũng không để ý đến. Chỉ khi họ chăm chú cẩn thận cảm ứng, mới cảm ứng được một chút khí tức của ma huyết hòe tản ra.
Bọn họ giờ cảm thấy ba động của ma huyết hòe nhẹ hơn, thư giãn hơn, dần dần không chút ba động. Ma huyết hòe rõ ràng chịu kích thích không thể đối kháng nào đó, đang rơi vào trạng thái ngủ say.
- Xem ra Chu Hoài Mộng kia nói không sai.
Đoạn Bằng Hiên buông chén trà trên tay, ánh mắt lạnh nhạt:
- Hẳn là liên quan đến kỳ nở hoa của nó, đám thiên ma nghiên cứu rất nhiều, có khả năng đã tiêm thuốc thúc đẩy nó tiến vào kỳ nở hoa. Các vị chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chừng nửa khắc nữa, nó sẽ hoàn toàn ngủ say.
Lúc này hắn phát hiện Lâm Thập Nhị ở phía xa thần sắc đầy kinh ngạc nhìn bọn họ.
Đoạn Bằng Hiên ban đầu không hiểu, nhưng chốc lát sau đã hiểu, ánh mắt đầy căm tức và lửa giận. Con vực ngoại thiên ma kia nói một câu thật thôi, sao có thể tin lời của nó được chứ? Thằng nhãi ranh này, Đoạn mỗ điên rồi mới cấu kết cùng tổng đốc Sa Châu! Ta kiếm đâu con đường liên hệ với quân đội thiên ma chứ?
Đoạn Bằng Hiên hít một hơi thật sâu, bình tĩnh tâm tình:
- Đô đại tiên sinh, đã tìm được tung tích giáo sư Hàn kia chưa?
- Chưa thấy!
Bên người Đoạn Bằng Hiên là một vị nam tử bao bởi thiên ma long giáp, thanh âm leng keng, ngữ điệu lạnh nhạt:
- Hôm nay ở đây có hơn hai mươi cao thủ cấp 5, tạm thời chưa xác định được ai là giáo sư Hàn.
Đoạn Bằng Hiên thì cau mày lại, thầm nghĩ tên họ Đô này cũng là phế vật. Người này hai tháng trước đã ẩn nấp ở quận Vọng Thành, tìm kiếm giáo sư Hàn nhưng đến giờ không chút thu hoạch, còn trơ mắt nhìn đám vực ngoại thiên ma bày ra cạm bẫy nữa chứ.
Lúc này Lâm Duệ đang nói chuyện với Tần Hạ ở bên cạnh, trong mắt hắn đầy hiếu kỳ:
- Ngài và quận trưởng không định vào xem sao? Nghe nói trong động phủ Tần Ngạn có không ít bảo vật, hai vị không thấy hứng thú à?
- Không vào được. Tần Ngạn là cao đồ của Vô Cực Đao Tôn, trước khi tử vong là cấp 8, chắc chắn để lại không ít bảo vật, có ai mà không hứng thú chứ? Vấn đề là ta và quận trưởng mang theo chức trách, không dám tự ý rời đi.
Lúc này cao thủ cấp 5 trong quận đều tụ tập ở đây, nhưng trong thành còn yêu ma, cũng có nhân vật giang hồ ẩn núp, không thể không có người trấn áp.
Tần Hạ hôm nay tới đây, cũng vì lo lắng nhiều cao thủ tụ tập, nảy sinh biến cố.
- Nhưng phòng ngự sử đại nhân sau khi vào thì để ý nghiệt long kia chút.
Tần Hạ vừa nói vừa hơi nghiêng nhìn ma long.
Lâm Duệ khẽ gật đầu:
- Ta hiểu rõ!
Chỉ cần trạng thái ma long không tốt, bọn họ có thể liên thủ tiêu diệt tên kia!
- Đúng rồi, ngươi phải cẩn thận Quang Minh thánh giáo, ta nghe nói bọn họ có nhân vật cấp cao tới!
Tần Hạ thật ra lo lắng hơn cả là Lâm Thập Nhị này, hôm nay mấy đại cao thủ ở đây đều có thù với hắn. Thật không hiểu thằng nhóc này định vào làm gì nữa, không biết có còn mạng đi ra không đây?
Ngay lúc này, ma huyết hòe triệt để ngủ say.
Hơn sáu trăm võ tu lập tức như sóng triều, nhao nhao phi vào trong rừng. Đại đa bọn họ không mong có thể thu được chí bảo nào từ tay đám cao nhân Đoạn Bằng Hiên, nhưng động phủ của Tần Ngạn, kiểu gì cũng có những món râu ria đặt khắp nơi, thứ này với giang hồ tán tu đã đủ hấp dẫn rồi. Nếu như có cơ hội được nhìn võ học chân ý đồ Hóa Long thì tốt quá, thậm chí chỉ thấy vài mẩu hình cũng có tác dụng cho họ sau này Hóa Long.
Lâm Duệ cũng không dám lãnh đạm, vội vàng phi hành cùng huyết đao cơ. Huyết đao cơ phụ trách dẫn theo hắn bay, Lâm Duệ thì tay đè đao cảnh giác xung quanh.
Ngay khi hai người lao đi được mười dặm, một tiếng nổ ầm vang, đó là ma long kia một quyền đánh nổ vách núi. Nó chủ tu lực lượng, kiêm tu thủy pháp và phong pháp, nên cảm ứng được vách núi đó bị rỗng.
Một đám võ tu xung quanh lập tức phấn chấn.
- Tìm được rồi, vực ngoại thiên ma kia nói thật!
- Ma long tìm được cửa vào rồi!
- Quả thật là động phủ Tần Ngạn! Đồn đại kéo dài mấy tháng liền, vậy mà lại là thật!
Lâm Duệ khẽ nhướng mày, tay thi ấn. Hắn và huyết đao cơ hóa thành lôi đình, đi sau mà tới trước, đến ngay sau ma long.
Lâm Duệ đã sớm khống chế mấy ngân châm đi theo sau lưng ma long.
Cùng lúc đó, trong một khe núi bí ẩn ở La Thiên sơn, Vương Sâm nhận được tin nhắn của Lâm Duệ.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): bắt đầu hành động!
Vương Sâm khẽ nhướng mày nhìn về hướng nam, trong lòng hắn không khỏi lo lắng, lần này đông đảo cao thủ vào động phủ Tần Ngạn, liệu Lâm Duệ và giáo sư Hàn có thể thành công? Nhưng vào lúc này, Lý Lập sư huynh vỗ vai hắn.
- Còn đứng ngây người làm gì? Chúng ta mau tay lên, thời gian chỉ có 20 phút thôi, tốt nhất là hoàn thành trong 15’, không biết giáo sư có thể giúp kéo dài được 15’ không nữa.
Vương Sâm khẽ vuốt cằm, đi sâu vào trong hang. Ở trong còn có mười hai người nữa, cùng đeo giáp tăng lực che kín thân phận. Ý thức giữ bí mật trong đội của giáo sư Hàn rất tốt, chỉ có vài người đã lộ thân phận dị thể ai cũng biết, đấy là Chu Mộng và giáo sư Hàn. Còn như Lý Lập, Lữ Hân Nhiên… thì rất ít người biết.
Lúc này bọn họ đều tụ tập ở đây, thành thạo điêu luyện… bốc đất! Ngoài ra ở sâu trong còn có một máy hình ống tròn, đang dùng lưỡi đao lớn liên tục xoát nát đất đá phía trước.
Lâm Duệ vừa vào trong hang thì thấy đuôi ma long ập đến.
- Cút đi cho ta!
Lâm Duệ khẽ nhíu mày, vung đao đón đỡ.
Ầm! Hắn bị lực quét khổng lồ hất về hướng một đường nhánh cạnh đó. Hắn hơi nhìn quanh, nét mặt vui mừng, không bay ra khỏi đường nhánh đó mà lại cùng huyết đao cơ trực tiếp bay nhanh vào sâu hơn.
Ma long vốn dĩ định đi theo đường lớn to rộng, nhưng thấy cảnh đó thì nghi hoặc, thò đầu ra nhìn vào đường nhỏ đấy, thầm nghĩ vì sao tên kia lại chạy theo đường nhỏ?
Lúc này đám võ tu phía sau cũng đang xì xào.
- Đuổi theo hắn! Tên họ Lâm đó nhốt vực ngoại thiên ma cả tháng, chắc chắn hiểu rõ tình huống trong này.
- Nghe nói nha môn có một loại huyễn thuật, có thể nhìn thấy ký ức người khác.
Những người này không nói còn tốt, vừa nói, Lâm Duệ và huyết đao cơ vội vã chạy nhanh hơn, dùng toàn lực lao lên.
Ma long ánh mắt run lên, lập tức đuổi theo Lâm Duệ.
Đoạn Bằng Hiên vốn định đi đường trung tâm lao thẳng đến chủ điện, nhưng Đô tiên sinh kia hừ nhẹ nói:
- Đại nhân, ta thấy một người điều khiển giáp thiên ma, hẳn là tên họ Hàn, người kia cũng đang đuổi theo Lâm Thập Nhị.
Đoạn Bằng Hiên lập tức xoay người, dẫn theo đoàn đội đi đường nhỏ bên cạnh. Nếu chỉ mình Lâm Thập Nhị thì không sao, nhưng họ Hàn kia lại khác, sao cũng chạy theo hướng đó?
Chu Trường Cung đi sau cùng trừng mắt nhìn, lập tức hóa thành hỏa diễm, bỗng nhiên xuất hiện phía trước một tên võ tu cấp 4, tên này bỗng nhiên tự thiêu, trở thành đối tượng cho Chu Trường Cung hỏa độn.
Chu Trường Cung nhìn bóng lưng Lâm Thập Nhị, thầm nghĩ chắc chắn thằng nhãi đó biết tin gì đó, nếu không chạy nhanh vậy làm gì? Chẳng lẽ bình long huyết tri mệnh đan ở hướng đó?
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an