Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 334:



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lệnh Hồ Minh Đức thu được tin Lâm Hạo phá đại án thiên ma buôn lậu khi đang gọi video với chủ tịch Tạ Vĩnh, chủ tịch của công ty dị thể Long Đằng. Vị này cũng là một vị nguyên soái hai sao, coi như là đời dị thể hành giả thứ hai, thực lực rất mạnh. Người này ở căn cứ số 9 có lượng lớn tiền tài, ngoài công ty dị thể Long Đằng ra, còn kinh doanh một công ty mậu dịch, mười hai công ty câu lạc bộ võ đạo, bảy vũ trường.

Lệnh Hồ Minh Đức lúc này hai tay khoanh trước ngực, bễ ngễ nhìn Tạ Vĩnh, ngữ khí vô cùng cứng rắn:

- Được rồi lão Tạ. Ta biết hợp đồng các ngươi ký với tập đoàn Tấn Hào kéo dài 2 năm, hai tháng nữa là hết hợp đồng. Lúc đó chấm dứt hợp đồng không phải việc khó với các ngươi chứ?

Ông vừa dứt lời thì nhận được ảnh chụp trang viên ngoại ô Lạc Kinh từ Phương Nhiễm Nhiễm gửi đến. Trong lòng ông đầy kinh ngạc, nhưng không chút biến sắc, tiếp tục đầy đe dọa nhìn Tạ Vĩnh qua video.

Tạ Vĩnh có chút bất mãn gắt lên:

- Ngài nói nghe thì dễ, vấn đề là tiền sửa chữa rất tốn kém, chúng ta còn phải chọn vị trí mới sẽ làm ảnh hưởng đến lượng khách hàng của công ty.

- Ta không quan tâm! Giờ ta không cho phép bất cứ công ty kinh doanh dị thể nào ở Đại Tống có hợp tác với Tấn gia.

Lệnh Hồ Minh Đức dùng ngón tay nhịp nhịp lên bàn, biểu thị mình đã mất kiên nhẫn:

- Cứ như vậy đi, trong vòng hai tháng nếu ta không thấy tin các ngươi chấm dứt hợp tác thì công ty dị thể Long Đằng của các ngươi đừng hòng kinh doanh gì trên đất Đại Tống. Ngươi biết ta có năng lực như vậy, không biết ngươi đã thấy tin mới nhất chưa, ngoại ô Lạc Kinh vừa bộc phát án thiên ma, vị chỉ huy sứ mới hành sự sắc bén hơn tưởng tượng, quả đúng như lời đồn, vô cùng căm ghét thiên ma.

Tiếp theo trong ngoài triều chính sẽ đón một hồi mưa máu thanh tẩy thiên ma! Mà Triệu Dương thân là ngự sử trung thừa, có thừa năng lực quyết định sinh tử của các công ty kinh doanh dị thể.

Tạ Vĩnh nhíu chặt mày nói:

- Lệnh Hồ lão ca, như này không hợp quy củ, quá bá đạo rồi!

- Tấn Bá Long không giảng quy củ với ta. Ta sắp chết rồi lão Tạ!

Lệnh Hồ Minh Đức ngoài cười nhưng trong không cười, khẽ nhếch khóe môi đáp lời.

Tạ Vĩnh lập tức hiểu ý đối phương. Lệnh Hồ Minh Đức giờ phải thừa dịp còn sống, vẫn còn thực lực, đang nắm quyền cao giải quyết triệt để Tấn gia, nếu để muộn thì để Tấn gia uy hiếp con cháu hắn sao? Lúc này Lệnh Hồ Minh Đức sẽ không để bất cứ ai cản đường mình!

Tạ Vĩnh như có suy tư:

- Cho nên, ngự sử trung thừa Triệu Dương là Lệnh Hồ lão ca thật à?

Lệnh Hồ Minh Đức không thừa nhận, cũng không phủ nhận, chỉ lạnh lùng nói:

- Như vậy phải xem ngươi lựa chọn như nào?

Là đối mặt với ngự sử trung thừa Triệu Dương đả kích hay là xưng huynh gọi đệ với hắn! Lệnh Hồ Minh Đức giờ không sợ bại lộ thân phận của mình, nhờ phúc của Lâm Hạo, lần thiên ma trắc ở ngự sử đài hôm nay cho ông một nửa kim bài miễn tử. Giờ trong thời gian ngắn, ông không lo có người vạch trần thân phận của mình.

- Ta hiểu rồi. Ta sẽ kết thúc toàn bộ hợp tác với Tấn gia, tối đa một tháng nữa, ngươi sẽ thấy tin tức, cứ như vậy đi.

Tạ Vĩnh thở dài đáp lại, trong lòng hắn cũng có tức giận nên vừa nói xong là tắt điện thoại luôn.

Lệnh Hồ Minh Đức giờ có thể bình tĩnh nhìn hình ảnh Phương Nhiễm Nhiễm gửi tới, còn có tin tình báo của công ty dị thể dưới trướng nữa. Không lâu sau, ông nhắn với Phương Nhiễm Nhiễm.

Lệnh Hồ Minh Đức: Nhiễm Nhiễm, cháu mau tiếp xúc với vị này, chuyển tin tình báo cho hắn. Cháu phải nói rõ với Lâm đại nhân, nếu như ở phương diện triều đình hay tư nhân, nếu hắn cần giúp gì, Triệu gia sẽ luôn là minh hữu đáng tin cậy nhất của hắn.

Lệnh Hồ Minh Đức: Thái độ nhất định phải tốt. Ông có cảm giác vị Lâm đại nhân này không đơn giản đâu, lần thiên ma trắc này là hắn ngấm ngầm ra tay, bảo vệ ông đấy.

Vũ lạc tâm trần (Phương Nhiễm Nhiễm): Không thể nào? Ông ngoại, sao có thể chứ? Hắn không có lý do làm vậy.

Lệnh Hồ Minh Đức: Ông không rõ, nhưng ngoài vị này ra, ai có thể ngầm ra tay dưới con mắt quan sát của thiên tử, ba vị thần sứ và Tấn gia chứ? Nhiễm Nhiễm, cháu phải tin vào trực giác của lão già này.

Lúc này, Phương Nhiễm Nhiễm đang ở bên dị thể Thiên Cực tinh, nàng nhìn tin nhắn của ông ngoại mà rơi vào suy tư.

….

Lâm Duệ lúc này bị sư tôn xách vào trong Thần Sứ Giám, nghe thánh âm của thiên tử và ba vị thần sứ. Quả thật chỉ được nghe thanh âm, không được thấy mặt.

Thần Sứ Giám là điện đường cực lớn, diện tích lên đến năm mươi mẫu, chỉ kém Thần Long Đường. Thiên tử ở vị trí trung tâm, ba vị thần sứ và vị thần sứ dự bị trực ca thì chia ra ở hai bên. Phía trước bọn họ đều có rèm che, chỉ thấy bóng dáng mơ hồ.

Thật ra họ cũng không có gì để hỏi, trang viên kia chỉ cách Lạc Kinh khoảng 80km. Với thần niệm mạnh mẽ của mấy vị này, chỉ cần hơi cảm ứng là thấy rõ bên đó.

Lạc Vọng Thư mang hắn tới là muốn dùng án này, ép bức Thần Sứ Giám cho hắn quyền hạn lớn hơn mà thôi.

Cuối cùng, thiên tử vang lên thánh âm:

- Án này liên quan rất lớn, không chỉ dính đến thiên ma mà còn buôn lậu với Luyện Ngục, tội không thể tha. Giao trách nhiệm cho chỉ huy sứ Thứ Gian Cục Lâm Hạo mau chóng điều tra chân tướng, diệt trừ nghịch tặc!

Thiên tử nói xong, thanh âm uy nghiêm hơi dừng rồi nói tiếp:

- Trong triều, phàm là có liên quan, nhị phẩm và nhị phẩm trở xuống có thể không cần chứng cứ xác thực, trực tiếp giam giữ điều tra. Nếu liên quan đến nhất phẩm, chờ chỉ thị của Thần Sứ Giám trước.

Lâm Duệ sau đó lĩnh chỉ, cung kính lui ra ngoài. Nhưng khi hắn chuẩn bị trở về Thứ Gian Cục thì có một đôi trường đao dài một trượng hai đột nhiên bay đến dừng trước mặt hắn.

Thanh âm thiên tử lại vang lên:

- Đây là ngự chế trảm long đao, bắt đầu từ hôm nay, trong triều nếu có ai dám ngăn cản Thứ Gian Cục tra án này, ngươi có thể cầm đao này tiền trảm hậu tấu!

Lâm Duệ tâm thần chấn động, đúng lúc thiên ma long giáp của hắn cần binh khí thì thiên tử ban cho đôi đao 7S+! Đáng tiếc chỉ có một đôi, Cơ Tuyết Oánh cũng cần binh khí, vừa rồi nàng giao chiến với Nguyệt Thiên Khuynh, đao của nàng cũng bị tổn thương nặng nề. Hai thanh Kinh Tuyết và Lôi Thần của Cơ Tuyết Oánh đều rất mạnh nhưng không thích hợp với thiên ma long giáp.

Điều này làm Lâm Duệ hơi chột dạ, hắn đang định ra tay với Hàn Vương, nhưng thiên tử ban cho bảo đao làm hắn ngượng ngùng. Hắn cung kinh thi lễ rồi trở về Thứ Gian Cục. Giờ hắn phải tranh thủ triệu tập ba vị phó chỉ huy sứ, thành lập tổ chuyên án, phá án này.

Nhưng khi vào cửa, Lâm Duệ trông thấy giáo úy ngự long trực đang khiêng đủ loại dụng cụ của thiên ma vào Thứ Gian Cục. Những dụng cụ này rất đa dang, lại đều là loại mới, đủ cả từ khoang ngủ cao cấp, người máy trí năng, máy in hợp kim 3D, máy gia công cơ nhỏ, lò phản ứng hạt nhân…

Lâm Duệ nhìn lướt qua rồi chắp tay nói:

- Những thứ này là chứng cứ phạm tội tìm thấy trong động thiên ma kia sao?

Đám giáo úy nghe được nhao nhao hành lễ, một mực cung kính đáp:

- Thưa chỉ huy sứ, đúng vậy! Đây là vật của vực ngoại thiên ma tìm được ở hiện trường, được bảo tồn hoàn hảo. Chúng thuộc hạ phụng mệnh giám sát sử đưa đến Chứng Giám Sở.

Lâm Duệ nghe vậy khẽ gật đầu nói:

- Rất tốt, khi các ngươi mang đến đó thì thuận tiện gửi lời của ta tới giám lệnh của Chứng Giám Sở, để hắn chọn những vật thiên ma tinh túy nhất đưa tới cho ta. Ta thân là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, cần hiểu rõ về vực ngoại thiên ma.

Hắn thấy đám thuộc hạ nghiêm nghị dạ vâng thì thỏa mãn đi vào bên trong. Khi hắn vào chính đường Thứ Gian Cục thì thấy ba vị phó chỉ huy sứ đang chờ mình từ lâu.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an