Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 413:



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Sáng sớm hôm sau, Tấn Thiên Thần cùng rất nhiều đồng sự ngự long trực của giám thứ 9 tụ tập cùng nhau đi tới Thần Ngục Ty. Khi bọn họ đến bên ngoài Thần Ngục Ty, ở đây đã có lượng lớn nhân mã. Lần áp giải thiên ma này thanh thế hùng vĩ, để đảm bảo áp giải thiên ma đến Trấn Ma Lâm an toàn, Hoàng Thành Ty ngoài điều động Thứ Gian Cục và lượng lướng nhân viên Hoàng Thành Ty ra, còn lệnh ba cấm quân lớn lấy ra lực lượng tinh nhuệ, xếp thành quân trận trong quảng trường Thần Ngục Ty chờ sẵn. Trong quân trận này có chừng hai ngàn vị cấp 4, sáu trăm vị cấp 5, còn có hai mươi bốn vị cấp 6 và tám vị cấp 7 tọa trấn, bọn họ hỗn hợp sức mạnh tạo thành linh triều mạnh mẽ vô cùng.

Chỉ huy sứ Lâm Hạo và hai vị đại tướng quan nhị phẩm đảm nhiệm hỗ trợ thì đến giờ Thìn mới lững thững tới.

Tấn Thiên Thần thần sắc hơi đổi nhìn về phía mấy xe ngựa chứa “long hạp” đi theo sau Lâm Hạo. Những long hạp này có bốn cái thuộc về giáo tập của Long Vệ Đô, có hai cái là của Lâm Hạo. Hai long hạp này đã theo Lâm Hạo nhiều ngày nay, gây nên chú ý của các phương, hôm nay đám người ngự long trực cũng xôn xao bàn tán.

- Kia là chiến long của ai vậy? Chỉ huy sứ đã đến cấp 6, đã Hóa Long rồi sao?

- Sao có thể chứ, chỉ huy sứ đại nhân nếu đã Hóa Long thì cần gì mang theo hai thiên ma long giáp kia? Hơn nữa chỉ huy sứ đại nhân mới lên cấp 5 được bao lâu chứ, sao có thể tu luyện nhanh vậy được chứ? Hình như là của long vệ bên cạnh ngài ấy, thấy không, chính là thiếu nữ kia!

- Thế mới chỉ một, còn một con nữa thì sao? Chẳng lẽ là của nghĩa muội đại nhân? Chu đại nhân phải phòng vệ cửa thành, không đi theo được a.

- Cũng không rõ nữa, long hạp này đã theo chỉ huy sứ đại nhân mấy ngày nay rồi.

- Không biết phẩm cấp như nào, nhưng ta nghe bên Long Vệ Đô đồn đại, chiến long của long vệ theo đại nhân không ra sao đâu.

Tấn Thiên Thần cũng rất để ý hai long hạp này. Sớm nay hắn nhận được tin của bác, nói lần áp giải thiên ma này chắc chắn sẽ có biến cố, bảo hắn nhớ đảm bảo an toàn bản thân. Ngoài ra bác cũng để ý đến hai long hạp đột ngột xuất hiện bên cạnh Lâm Hạo, muốn biết hai chiến long trong đó là dạng gì, mạnh như nào. Đáng tiếc là cho đến giờ, chưa ai được chứng kiến hai chiến long trong đó.

Sau hai mươi hô hấp sau khi Lâm Hạo đến, cửa lớn Thần Ngục Ty ầm ầm chậm rãi mở ra. Sau đó lượng lớn xe tù đi từ trong ra, tiến vào giữa quân trận. Theo thanh âm ra lệnh của Lâm Hạo, quân trận tinh nhuệ bắt đầu dần tiến về hướng thành nam.

Lâm Duệ cưỡi hoàng huyết thiết lân mã của triều đình ban, đi ở trung ương đội ngũ, ở ngay bên cạnh xe chở tù Chu Thiên Tàng! Ngay khi đội ngũ đang mênh mông cuồn cuộn tiến về cửa nam Lạc Kinh, Lâm Duệ chăm chú quan sát đối phương, như có suy tư nhìn Chu Thiên Tàng:

- Ngươi có vẻ rất thoải mái, như là đang chờ mong điều gì đó đúng không?

Tên này quả thật rất thoải mái, bộ dáng lười nhác nhắm mắt dưỡng thần ngồi trong xe tù, tựa như không thèm để ý đến cực hình không lâu sau sẽ nếm phải.

Chu Thiên Tàng nghe vậy mở mắt ra, đầy châm chọc nhìn Lâm Duệ:

- Ta không chờ mong gì a nhưng hình như chỉ huy sứ Lâm Hạo ngài rất cảnh giác, ngài đang sợ gì sao? Là sợ có người cướp tù hay sợ chúng ta chạy trốn?

- Quả thật bị ngươi nói đúng, bản quan trước giờ rất nhát gan.

Lâm Duệ cười đắc ý nói:

- Truyền lệnh của ta, toàn đội tạm thời dừng lại. Lạc Thiên Mãn, ngươi sắp xếp người kiểm tra lại trấn nguyên đinh, tiệt mạch châm, xương tỳ bà của đám người này đi, kiểm tra cả xiềng xích trong xe tù nữa?

Lạc Thiên Mãn – giám sát sử của giám thứ hai mươi nghe vậy không chút do dự, lập tức an bài thân tín đi kiểm tra từng xe tù một.

Trong quân trận có rất nhiều người cảm thấy không cần thiết, hai vị đại tướng nhị phẩm cũng hơi nhíu mày. Thật ra trước khi nhận bàn giao từ Thần Ngục Ty, bên Thứ Gian Cục đã kiểm tra một lần, còn kiểm tra vô cùng cẩn thận, ở hiện trường có rất nhiều người chứng kiến. Nhưng Lâm Hạo nếu đã lên tiếng thì không thể xem nhẹ, dù cho có phiền phức, bọn họ cũng chỉ có thể chờ kiểm tra lại một lượt.

Hai vị đại tướng của cấm quân tuy bất mãn trong lòng nhưng không dám chất vấn. Bọn họ chỉ khẽ lắc đầu, cảm giác Lâm Hạo này chuyện bé xé ra to. Áp giải vực ngoại thiên ma mà thôi, có thể xảy ra chuyện gì được chứ? Mà lại là đi về Trấn Ma Lâm, toàn bộ quá trình chỉ đi hơn 360 dặm mà thôi. Hơn nữa đám vực ngoại thiên ma này không chỉ bị bắt dị thể, còn có chiến long nữa, cũng đang bị trấn áp trong Vạn Long Tháp, thử hỏi chúng trốn được sao? Trước đó áp giải thiên ma bao nhiêu lần, vẫn một mực bình an mà.

Dù lần này áp giải hơi nhiều nhưng bọn họ cũng được tăng thêm nhân thủ, hẳn là không có vấn đề gì. Chỉ có một lần duy nhất xảy ra vấn đề là vào mấy năm trước, bắt được vực ngoại thiên ma tên là Hoàng Phủ Thanh. Lần đó dù tới hơn mười vực ngoại thiên ma cấp 9, nhưng bên bọn họ có sáu vị thần sứ dự bị tọa trấn, thần sứ thứ nhất cũng tự mình đi theo, Thần thì chú ý từ xa để đám vực ngoại thiên ma không dám có hành động cụ thể.

Nhưng chỉ chớp mắt sau, có người hô lên:

- Xe chở tù số 7 có vấn đề, trấn nguyên đinh và tiệt mạch châm đã mất hiệu lực, móc xương tỳ bà cũng thả lỏng gần nửa, hơi giãy dụa là thoát được.

- Xe tù số 3 cũng vậy!

- Xe tù số 12 cũng có vấn đề, trấn nguyên đinh và tiệt mạch châm đã mất hiệu lực, đám thiên ma rác rưởi này gần như thoát được!

Trong chớp mắt, tất cả đều biến sắc, nhao nhao nhìn sang đám giáo úy phụ trách kiểm tra xe tù trước đó. Những kẻ này đều kinh nghiệm phong phú, sao có thể mắc sai lầm chứ? Một số người trong đó sắc mặt trắng bệch, thần sắc sợ hãi, bọn họ không hiểu vì sao xe tù lại xảy ra vấn đề, quả thật bọn họ không hiểu.

Lâm Duệ thì sắc mặt trầm lạnh đi đến bên xe tù số 3, kiểm tra kỹ càng, hắn lập tức phẩy tay nói:

- Không phải vấn đề của chúng ta! Hẳn là bí pháp trì hoãn, có người tiêm dược vật vào máu của chúng, đợi khi bàn giao xong mới phát động, tan đi trấn nguyên đinh và tiệt mạch châm trong cơ thể chúng. Truyền lệnh của ta, lập tức phong tỏa Thần Ngục Ty, thanh tra toàn bộ lao ngục, nhất là những ngục tốt có tiếp xúc với đám thiên ma này, giờ chúng hẳn chưa chạy thoát!

Lâm Duệ lại tự mình kiểm tra thêm vài xe tù khác. Hắn phát hiện xảy ra vấn đề chỉ là những xe tù chở vực ngoại thiên ma cấp 6, không phải cấp 7 và cấp 8. Đoán chừng đối phương biết kiểm tra những xxe tù cấp cao là minh uy giáo úy, tu vi cao hơn, kinh nghiệm phong phú hơn nên không dám lỗ mãng.

Nhưng khi Lâm Duệ kiểm tra đám vực ngoại thiên ma cấp 7 thì ánh mắt hơi nhíu. Đám vực ngoại thiên ma cấp 7 này cũng có vấn đề, nhưng khác với đám cấp 6, vấn đề của chúng ở dạ dày! Đó hẳn là một loại thuốc con nhộng, bên trong ẩn chứa phóng xạ, làm huyết nhục gợn sóng, là “ánh sáng Luyện Ngục” sao? Cũng không đúng, nếu là “ánh sáng Luyện Ngục” thật thì cách mấy bước cũng cảm nhận được. Hẳn là một loại thuốc mô phỏng ánh sáng Luyện Ngục, trước mắt bị bao con nhộng bao lấy, một khi bao con nhộng bị hòa tan, đám người này sẽ nhanh chóng hóa thành yêu ma. Thủ đoạn cao thật! Yêu ma nhiễu sóng lệch đi thân thể nên trấn nguyên đinh, tiệt mạch châm lúc trước sẽ vô dụng.

Lâm Duệ làm như không biết, một phi thư ba mươi vạn dặm lặng lẽ bay về nơi xa. Hắn lập tức đi xuống nói:

- Đâm lại trấn nguyên đinh và tiệt mạch châm, tu sửa cấm chế cho tốt! Tìm mấy người sức lực lớn, đánh nát chân mấy tên vực ngoại thiên ma này cho ta.

Sau khi ra lệnh, hắn như cười như không chắp tay thi lễ với Chu Thiên Tàng:

- Đa tạ Chu tiên sinh đã nhắc nhở, nếu ta không phát giác ra thì hậu quả thật khó lường.

Chu Thiên Tàng sắc mặt đen như đáy nồi, thầm nghĩ mình nhắc nhở gì chứ? Là vì câu nói kia sao? Chính mình lại làm hỏng chuyện của nguyên soái sao?

Lúc này đã có một trong hai vị đại tướng nhị phẩm – Võ Lâm Trực trung lang tướng Tống Ứng Vật tự mình lên xe tù, đập nát xương hai tay hai chân Chu Thiên Tàng. Người này sắc mặt trang nghiêm, tâm tình trầm trọng, hắn đang thầm nghĩ cũng may vừa rồi mình không lên tiếng ngăn lại, nếu không thì mất mặt xấu hổ rồi. Nếu chỉ mất mặt thì cũng không phải vấn đề, nhưng nếu xảy ra chuyện thì gánh vác trách nhiệm không nhỏ. Xem tình huống hôm nay sợ là không đơn giản, cần phải đề cao cảnh giác!

Không lâu sau, quân trận tiếp tục tiến lên, lúc này từ trên xuống dưới đều tràn đầy cảnh giác. Tấn Thiên Thần đang đi trong đội ngũ thì thầm thở dài, quả không hổ là Diêm Vương Đao Lâm Hạo, không dễ đối phó chút nào, lần này sợ là bác không thành công rồi.

Sau đó bọn họ một mực đi đến bờ bắc sông Thiên Huyền vẫn bình an vô sự. Khi bọn họ xếp hàng lên thuyền, chuẩn bị đi về hướng bờ nam, ánh mắt Lâm Duệ khẽ híp lại nhìn xuống dòng sông bên dưới.

Vừa rồi Tiết Lăng Tuyết gửi một video cho hắn, đó là hình ảnh dò xét được của phao trinh thám. Đây là công nghệ quét hình cảm nhận dao động dưới nước cao cấp nhất, bọn họ phát hiện có mấy chiếc tàu ngầm đang ẩn thân dưới nước tới gần.

- Thú vị đấy!

Ánh mắt Lâm Duệ thầm lạnh lẽo, thầm nghĩ đám này chuẩn bị đủ thật, còn chưa chịu từ bỏ à. Sau khi bị hắn phát hiện manh mối, nảy sinh cảnh giác mà đám người này còn chưa chịu từ bỏ kế hoạch sao?

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an