Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 484: quyền hành



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ sau khi tiễn Hàn Nguyên Bá đến tận cổng thì quay về phủ, ngồi yên lặng trong hành lang nhìn tin nhắn Vương Thiên Vũ gửi về. Hắn thầm nghĩ Đông Vực Sâu ăn no rửng mỡ à, tự dưng xem bói tinh tượng làm gì? Hắn rõ ràng đã định trả lại củ khoai lang nóng bỏng tay này rồi, giờ Đông Vực Sâu lại ép hắn cầm lại a…

Thứ này đối với Lâm Duệ quả thật có chút tác dụng nhưng không lớn. Hắn đã là bán thần, nắm giữ khái niệm Vực Sâu rồi, không quá nóng lòng tăng lên võ ý.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Lâm Hi ngồi xuống cạnh hắn, đầy nghi ngờ hỏi:

- Anh sao lại bị thương vậy? Còn bị thương nặng như thế, hôm nay toàn thành giới nghiêm là vì chuyện gì thế?

Từ lúc Lâm Duệ bị Lạc Vọng Thư đưa về nhà, nàng đã tìm khắp nơi nghe ngóng. Nhưng vì có lệnh cấm nói ra, Lâm Hi giờ vẫn như nằm trong sương mù, chỉ biết chuyện liên quan đến vực ngoại thiên ma và ma giáo, còn có mấy trận đại chiến nữa.

Đám người Thượng Quan Thiên Di, Cơ Tuyết Oánh, Lư Hán Nguyên và Vương Sâm cũng đang đầy tò mò nhìn hắn. Bọn họ cũng vô cùng lo lắng, đồng thời hiếu kỳ.

Lâm Duệ thì khẽ xoa trán, dần ổn định lại tâm tư. Vật kia không thể cứ thế nộp lên được, phải cùng bàn cách với sư tôn đã. Hắn dù muốn giao ra cũng không thể trực tiếp nộp lên, phải tìm người gánh tội thay, giờ chỉ có thể để Quang Minh thánh giáo gánh tội thay hắn.

- Ta không sao, chỉ là thương thế hơi nặng nhưng không ảnh hưởng đến căn cơ.

Lâm Duệ lắc đầu, thở dài nói tiếp:

- Còn về nguyên nhân chuyện ngày hôm nay thì ta không tiện nói ra. Sau đó có cơ hội ra khỏi thành, các ngươi sẽ biết, bây giờ ta cũng không biết nên nói mình xui xẻo hay may mắn nữa…

Hiện giờ mấy người ở đây đều đáng tin, bao gồm cả Lư Hán Nguyên, mọi người đều biết hắn là dị thể hành giả, thậm chí biết hắn nắm giữ khái niệm Vực Sâu. Có thể nói là họ có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục, tính mạng gắn vào cùng Lâm Duệ. Sau đó hắn muốn xử lý mấy mảnh Vực Sâu Thần Bi kia thì chắc chắn phải vận dụng những người này.

Những người này nghe vậy thì tâm tư khác nhau.

Lư Hán Nguyên thì thầm nghĩ quả không hổ là Lâm tổng, không chỉ là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục Lâm Hạo, còn nắm giữ bí mật vô cùng kinh người.

Cơ Tuyết Oánh thì nắm chặt song đao, thầm nghĩ phải mau chóng Hóa Long, nếu không khi chủ nhân gặp khó, nàng không thể ra sức.

Thượng Quan Thiên Di thì âm thầm tự trách, lúc đó nàng nên kiên quyết đi theo, dù có bị thần sứ thứ ba trách cứ cũng phải đi theo chủ nhân mới đúng. Về sau mình phải lấy đó làm gương, không thể sinh lòng chủ quan được. Hơn nữa cũng phải thuyết phục lão sư Tiên Vu Yên, có sư đồ hai người bảo vệ, ai cũng đừng hòng gây nguy hiểm đến tính mạng chủ nhân.

Lúc này, Lâm Duệ nhận được tin nhắn của Lý Hàng Long.

Lý Hàng Long: Lâm Duệ, ngươi giờ sao rồi? Có bị thương nặng không?

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Ta không sao, có Già Thiên Tán che chở, không bị thương đến căn cơ.

Hắn chỉ là bị lực xung kích quá mạnh đánh văng mà thôi, cũng không bị võ ý của Vạn Tâm lão nhân xung kích.

Lý Hàng Long: Không bị thương căn cơ là tốt rồi, lần này coi như ngươi bị hành động của chúng ta liên lụy, coi như tai nạn lao động, ngươi có thể lĩnh hai lọ thuốc dinh dưỡng nồng độ cao cấp 8 từ Cục An Ninh. À, ta biết đại ti thiên vừa xem bói tinh tượng về mảnh Vực Sâu Thần Bi, ta muốn biết nội dung cụ thể, ngươi có thể giúp ta không?

Lâm Duệ thầm nghĩ ta biết chứ, nhưng có nên nói hay không đây? Hắn suy tư một lát rồi nhắn lại: Ta có nghe nói đến. Nghe nói đại ti thiên không chỉ xem bói tinh tượng, còn hồi tưởng thời gian lúc đó nhưng bị sức mạnh Vực Sâu quấy nhiễu không thể thành công, chỉ xem bói ra là mảnh Vực Sâu Thần Bi còn ở trong Đại Tống, không cách Lạc Kinh quá một vạn dặm.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Nhưng theo ta được biết, hiện giờ rất ít người biết tin này, tổng soái nhớ cẩn thận.

Lý Hàng Long: Rất tốt! Tin này vô cùng quan trọng, ghi công SSS+ cho ngươi.

Lúc này ở trong trụ sở bí mật của Cục An Ninh, cách đó hai vạn dặm, Lý Hàng Long nắm chặt chuôi kiếm, ánh mắt đầy sắc bén. Hắn hận giờ không thể huy động toàn bộ nhân lực, bắt hết toàn bộ cao tầng ma giáo quang thành Lạc Kinh. Nhưng vì đề phòng để lộ thân phận Lâm Duệ, hắn đành đổi cách nói.

Lý Hàng Long nhìn các võ giả cấp 9 của Liên Bang xung quanh nói:

- Vạn Tâm lão nhân chết cách thành Lạc Kinh 2800 dặm, hắn hẳn không kịp đưa mảnh Vực Sâu Thần Bi đi xa, chúng ta lấy Lạc Kinh làm trung tâm, tìm xung quanh 5000 dặm, bất cứ điểm khả nghi nào cũng không được bỏ qua.

Trước đó hắn cũng phán đoán như này, giờ có thêm thông tin Lâm Duệ cung cấp kiểm chứng.

….

Thần Sứ Giám quả nhiên không lâu sau đó hạ lệnh, từ thái giám nhị phẩm đưa tới Lâm phủ.

Thần Sứ Giám dùng từ vô cùng nghiêm khắc, lệnh hắn phụ tá thần sứ thứ ba Lạc Vọng Thư tìm về ba mảnh Vực Sâu Thần Bi, thời gian quy định là nửa năm, nếu không nghiêm trị. Trong thời gian này không chỉ cho hắn quyền điều động Thần Sách Vệ và Kim Ngô Vệ, các cơ sở Hoàng Thành Ty, toàn bộ quận binh và châu binh, hơn nữa nếu quan tam phẩm trở xuống dám cản trở hắn phá án thì hắn có quyền tiền trảm hậu tấu, tam phẩm trở lên thì tạm thời cách chức giam giữ.

Nếu dính líu đến Luyện Ngục thì Lâm Duệ còn có quyền điều động Trấn Ngục Quân, Thiên Uyên Quân, Luyện Ma Quân và Tội Quân, bốn quân đoàn canh giữ Thiên Uyên.

Thần Sứ Giám thậm chí còn cho hắn quyền chỉ huy một doanh Thần Vệ Quân. Thần Vệ Quân tổng cộng có mười doanh, mỗi doanh ba trăm thần vệ, toàn bộ đều là cấp 6 – Hóa Long! Còn có rất nhiều cao thủ cấp 7 và cấp 8 trong quân nữa.

Đó đều là cô nhi có thiên phú, chọn lựa từ khắp Đại Tống, sau đó Đông Vực Sâu ra tay, bồi dưỡng thành Thần Vệ Quân mạnh mẽ. Thần Vệ Quân tuyển bạt không khác Long Vệ, tỷ lệ đào thải rất nhỏ nhưng thực tế tàn khốc hơn nhiều. Theo như Lâm Duệ biết thì thân vệ gần như không có tư duy bản thân, cả người ngây ngốc như tượng gỗ vậy.

Đi theo chiếu lệnh là đủ loại hổ phù và ấn tín, phải hơn 20 cái. Lâm Duệ thầm nghĩ thảo nào Thần Sứ Giám lại hạ chiếu lệnh muộn như vậy, để chuẩn bị đủ những thứ này cũng tốn thời gian.

Có thể thấy Thần rất tức giận với chuyện mảnh thần bi bị mất, vì tra án này mà cho hắn quyền hành cao như vậy, quả thật là chưa từng nghe nói đến. Theo như Lâm Duệ được biết thì từ khi Đại Tống lập quốc đến giờ, chưa từng có tình huống nào như này.

Sau hai giờ dưỡng thương, thương thế của hắn dần biến tốt. Hắn sau khi nhận chiếu lệnh thì không thể không mang “thân thể bị thương” đến Hoàng Thành Ty, bắt đầu bố trí điều tra mảnh thần bi bị mất tích.

Lâm Duệ đang thầm nghĩ điều tra cái khỉ gì chứ, thứ này đang ở trong tay hắn! Giờ vụ án này nên tra như nào chính hắn cũng không biết! Nhưng hắn vẫn bày ra bộ dáng trầm trọng lạnh lùng, triệu tập toàn bộ hai mươi tư vị giám sát sử và các vị đầu lĩnh Hoàng Thành Ty, Kim Ngô Vệ, Thần Sách Vệ đến chính điện Thứ Gian Cục.

Lúc này chỉ riêng nhất quan phẩm, nhị phẩm đã có hơn mười người, mấy chục vị tu vi cấp 8, cấp 9 nhưng tất cả thần sắc trang nghiêm, không dám thất kính chút nào. Mọi người trong nội đường đều biết Lâm Hạo đã thăng chức hoành hành tướng quân tứ phẩm, lại được Thần trao cho thần chức nên không ai dám làm càn.

Trong bọn họ còn có vài người biết thần sứ thứ nhất và thiên tử còn bị phạt roi trước mặt đông đảo vũ tu cấp 9, thần sứ thứ ba Lạc Vọng Thư còn bị phạt diện bích. Nhưng sau khi Thần tức giận, chức quan của Lâm Hạo không giảm còn tăng, như này rất hiếm thấy. Có thể thấy Thần rất tín nhiệm vị chỉ huy sứ này, địa vị của vị này trong mắt Thần còn được tăng thêm.

Trong chiếu lệnh của Thần Sứ Giám là Lâm Hạo phụ trợ Lạc Vọng Thư, nhưng thực tế thần sứ thứ ba còn phải tọa trấn kinh thành, xử lý chuyện Thần Sứ Giám và Hoàng Thành Ty, bình thường trăm việc bề bộn nên chắc chắn việc thanh trừ thiên ma và Quang Minh thánh giáo này chỉ có thể do Lâm Hạo đón lấy. Vì chuyện mảnh thần bi không thể lộ ra ngoài, nên những người này nhận được chiếu lệnh là phối hợp Lâm Hạo toàn lực truy tra Quang Minh thánh giáo và vực ngoại thiên ma!

Lúc này bầu không khí trong điện vô cùng trầm trọng, tâm tình của Lâm Duệ cũng theo đó khẩn trương lên, hắn bưng chén trà do Thượng Quan Thiên Di chuẩn bị, đầy lạnh lẽo nói:

- Trọng tâm là điều tra ma giáo, nhưng vực ngoại thiên ma cũng không thể buông tha. Như các ngươi biết, đám dư nghiệt ma giáo cấu kết vực ngoại thiên ma, tập kích sứ đoàn ngoại quốc ở ngoài thành Lạc Kinh, đây là không để triều Đại Tống vào mắt, quá coi thường chúng ta rồi!

- Từ giờ trở đi, trong vòng vạn dặm quanh Lạc Kinh, cứ mười dặm bố trí một đồn, trăm bước bố trí một trạm gác, nhất thiết phải kiểm tra toàn bộ người và vật tư qua lại. Nếu phát hiện điều gì khả nghi, nếu có liên quan đến Quang Minh thánh giáo hay thiên ma thì lập tức áp giải vào kinh.

Lâm Duệ nếm một ngụm trà, thầm nghĩ cứ như này thì giá cả vật phẩm Thiên Cực tinh ở Liên Bang bao giờ mới hạ xuống được? Hắn âm thầm hít sâu một hơi, thanh âm thêm trầm trọng:

- Nhất là vật tư. Công bộ và Thần Vụ Phủ đang chế tạo một nhóm phù bài, dùng phù bài này kiểm tra, nếu phù bài sinh ra cảm ứng thì lập tức báo cho ta hoặc thần sứ thứ ba biết. Chuyện này vô cùng quan trọng, nếu ai dám làm chậm trễ thì bản quan lột da hắn! Ngoài ra còn phải cấm bay nữa! Trong ngoài Lạc Kinh cấm tất cả pháp khí lên không, phong tỏa 12000 dặm bầu trời xung quanh, không cho bất cứ tinh hạm, pháp khí nào qua lại, phía Thần Cung cũng sẽ phối hợp chúng ta.

Lâm Duệ nói đến đây thì thấy hai bóng dáng yểu điệu đứng chờ ở bên ngoài. Đó là đội trưởng, đội phó đội thân vệ của Lạc Vọng Thư, là Kinh Nguyệt Phương và Tô Tâm Mỹ.

Lâm Duệ hiểu là hai vị này lo lắng cho Lạc Vọng Thư, tới tìm hắn hỏi thăm. Hắn bỗng nhiên nhớ ra, thầm nghĩ xe bay của sư tôn là phương tiện thích hợp nhất để chở ba mảnh thần bi vào kinh thành!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an