Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 486:



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Chỉ 3 phút sau, Lâm Duệ khống chế xe bay hạ xuống hậu viện Lâm phủ. Chiếc xe bay khổng lồ này phải chiếm đến hơn nửa hậu viện của hắn. Sau đó vẫn là như cũ, đầu tiên phong bế cảm quan tám con phi long, rồi chuyển ba mảnh thần bi xuống.

Lâm Duệ đã để Vương Sâm và hàn huyết ma, Cơ Tuyết Oánh ở lại gia cố thêm phòng chì. Trước đó vì để đề phòng có chuyện xảy ra, phòng phẫu thuật của hắn đã tăng thêm tường chì, ở giữa tầng chì còn gia cố thêm Graphene, để tránh bức xạ hạt nhân. Nhưng Lâm Duệ cũng chưa từng dám dùng lửa thanh tịnh ở đây, lúc này vì để bảo tồn ba mảnh thần bi, hắn lại tiếp tục gia cố thêm tường chì, để tránh sơ hở.

Nhưng khi bọn họ mới vận chuyển mảnh thần bi xuống, Lư Hán Nguyên phụ trách trông coi vòng ngoài gửi tin nhắn tới.

Lư Hán Nguyên: Lâm tổng, lại có thần sứ tới, là vị đại chủ tế lần trước.

Lúc này bao gồm cả Lâm Hi, tất cả mọi người tay chân phát lạnh, trán túa mồ hôi.

Lâm Duệ thì thần sắc như thường, phất tay ra hiệu đám người tiếp tục khuân mảnh thần bi xuống căn cứ bên dưới, bản thân thì cười ha ha ra ngoài đón tiếp.

Lần này tới Lâm phủ vẫn là Hàn Nguyên Bá, bạn hữu hắn vừa kết giao. Nhưng mục đích đối phương đến lần này là tuân mệnh đại ti thiên tới tặng đồ cho Lâm Hạo, chính là để đền bù thiên ma long giáp thu lại lúc trước.

Vật đền bù là một bộ thiên ma long giáp khác, toàn thân nạm vàng, hoa lệ cực điểm. Nghe nói đây là sản phẩm của Cơ Thần Điện 100 năm trước, là cống phẩm dâng lễ Đông Vực Sâu. Đông Vực Sâu đương nhiên không dùng đến nó, cống phẩm này từ đó đến nay vẫn ở trong kho hàng hít bụi. Lần này đại ti thiên đột nhiên nhớ đến bộ thiên ma long giáp đặc chế này, lấy ra để đền bù cho Lâm Hạo.

Lâm Duệ vốn không để trong lòng, thiên ma long giáp là mô phỏng cơ giáp của Liên Bang, để võ tu cấp 4, cấp 5 sớm nắm giữ chiến lực của long giai cấp 6. Cơ quan thuật gần trăm năm nay không có đột phá, thiên ma long giáp vốn đã đến giới hạn cao nhất, ở tầm giữa cấp 6 và cấp 7 là kịch trần, hơn nữa đây còn là sản phẩm 100 năm trước, có thể tốt đến đâu được chứ?

Nhưng khi Hàn Nguyên Bá mở hộp ra thì Lâm Duệ vẫn hơi kinh hãi. Thiên ma long giáp này không phải cao hai trượng, hay ba trượng như bình thường mà chỉ có một trượng hai, giống với chiến giáp của Liên Bang hơn, phối hợp chặt chẽ với thân thể người Thiên Cực tinh. Ở bộ ngực thiên ma long giáp này còn nạm một thứ như ngoại đan, còn về hiệu năng và thần uy thực tế thì Lâm Duệ phải mặc vào thử mới biết được.

Thiên ma long giáp này trang trí vô cùng khoa lệ, phía trên khảm nhật, nguyệt, tinh thần, quần sơn, long, hoa trùng, tông di, tảo, hỏa, 9 loại huân chương. Thiên Cực tinh cũng có thuyết pháp chín huân chương, mười hai huân chương, giống với bào phục thiên tử, thân vương Đông Á cổ.

Lâm Duệ xem mà giật mình nhìn Hàn Nguyên Bá:

- Hàn huynh, chín huân chương như này là phục sức của thái tử, thân vương, như này sao được chứ?

- Sao không được chứ? Thật ra lúc trước bộ thiên ma long giáp này có mười hai chương, còn có thần huy nữa, đại ti thiên tạm thời sửa lại cho ngươi, bỏ đi các huân chương đó đấy.

Hàn Nguyên Bá bật cười lớn:

- Lâm lão đệ yên tâm, đây là ý chỉ của đại ti thiên. Ngươi cứ yên tâm dùng, ta nói rõ với ngươi điều này, đại ti thiên không để lại mười hai huân chương là để bậc thang cho thiên tử, lưu lại mặt mũi cho vị này.

Lâm Duệ lập tức hiểu ra, chín huân chương trên thiên ma long giáp này là thần thượng và đại ti thiên gõ cảnh cáo thiên tử.

- Lâm đại nhân ngươi biết vì sao Vạn Tâm lão nhân có thể mai phục trong Thần Lâm Cung không? Vì sao nhiều người có Hộ Quốc Long Ấn như vậy mà vẫn trúng huyễn pháp không?

Hàn Nguyên Bá da cười nhưng thịt không cười, dưới ánh đèn vô cùng lạnh lẽo làm người rùng mình:

- Chính là vì thiên tử và thần sứ thứ hai ra tay, giở trò ở Thần Lâm Cung, bỏ rơi nhiệm vụ nên mới để Vạn Tâm lão nhân thừa cơ.

Cần biết Thần Lâm Cung ở ngay dưới Giám Thiên Thần Nhãn chiếu rọi, trận pháp vô cùng hoàn thiện, chỉ cần bên trong không có vấn đề, dù Vạn Tâm lão nhân vào được trong đó cũng bị Thần và đại ti thiên biết ngay. Việc mảnh thần bi bị cướp mất lần này trách nhiệm vẫn ở trên người thiên tử, dù cho hắn không biết nhưng cũng không thể đổ lỗi cho người khác. Đáng cười là lúc Thần Lâm Cung khổ chiến, thiên tử còn lưu thủ.

Lâm Duệ nghe vậy thì thầm đau đầu và kinh hãi. Sau chuyện này, Thần sợ là thêm chán ghét với Đại Tống, tình cảnh thiên tử sẽ ác liệt hơn, đối với Lâm Duệ và toàn bộ Đại Tống thì đây không phải chuyện tốt. Dù sao thế lực của hắn và sư tôn còn chưa đủ, hoàng triều rối loạn với họ không có chỗ tốt nào.

Lâm Duệ lại nghĩ vì sao Hàn Nguyên Bá kết giao với hắn, trực tiếp lách qua Thần Sứ Giám truyền lời cho hắn, phải chăng đây cũng là ý của Thần Cung và đại ti thiên?

- Chúng ta còn tra ra một chuyện, nghĩa muội của ngươi đã bắt một đám sâu mọt trong Thần Lâm Cung vào tù thẩm vấn, đáng tiếc chậm một bước, nếu chỉnh đốn sớm một tháng thì Vạn Tâm lão nhân đừng hòng thành công.

Hàn Nguyên Bá đầy bụng tiếc nuối lắc đầu, tiếp tục giới thiệu bộ thiên ma long giáp này với Lâm Duệ:

- Bộ giáp này tên là Thiên Chỉ, là đại ti thiên đặt tên, về sau nếu người khác hỏi thì Lâm đại nhân cứ việc trả lời như vậy. Ngươi đừng nhìn bộ giáp này là sản phẩm một trăm năm trước mà nhầm, đó là do ba vị thiếu tư thiên của Cơ Thần Điện liên thủ chế tạo. Ba vị này sánh ngang với thần sứ của chúng ta, nghe nói tạo nghệ cơ quan thuật đăng phong tạo cực, trong bộ giáp này vận dụng đủ loại kỹ thuật đỉnh cấp, có cả kỹ thuật ngoại đan của vực ngoại thiên ma, đủ để tất cả năng lực của ngươi lên cấp 7 vượt vương. Tương lai tui vi ngươi tăng lên, cực hạn có thể đến cấp 7 vượt đế, chỉ riêng nói về pháp khí, đây là kỳ vật sánh với pháp khí cấp 7 vượt đế.

Hàn Nguyên Bá thần sắc hơi đổi, đột nhiên chú ý đến xe bay ở hậu viện. Hắn phát hiện ra tám con phi long bị bịt mắt, trên cổ còn cắm châm phong lại ngũ giác linh thức, là vì sao vậy? Đúng lúc Hàn Nguyên Bá định tìm hiểu nguyên nhân thì sau lưng hắn vang lên một thanh âm nữ tử uyển chuyển, có chút lười biếng:

- Chuyện gì xảy ra vậy? Sao nửa đêm rồi mà còn có thần sứ đến nhà đệ tử của ta?

Hàn Nguyên Bá quay lại nhìn thấy đứng sau hắn là Lạc Vọng Thư, mày mi đen nhạt như núi xa, mắt mềm mại như nước trong, khí chất lãnh đạm thoát tục.

Hắn vội đầy nghiêm túc, khom người cúi đầu:

- Hạ thần bái kiến thiếu tư thiên!

Hắn gọi là thần chức của Lạc Vọng Thư.

- Là đại ti thiên để ngươi tới sao?

Lạc Vọng Thư đi tới bên cạnh Lâm Hạo, nhìn bộ thiên ma long giáp trong hộp nói:

- Ngươi có thể về bẩm báo lại với đại ti thiên, nói là Lâm Hạo nhận vật này mà ngại ngùng, nhưng mọi thứ tốt quá hóa dở, lần sau không thể làm như vậy nữa.

Hàn Nguyên Bá thầm run lên, khom người đáp ứng, cũng không kịp chào hỏi Lâm Hạo mà vội vã xám xịt rời đi.

Lạc Vọng Thư thấy thế khẽ cười nhẹ, nàng vốn muốn nhắc nhở Lâm Hạo dụng ý của đại ti thiên nhưng nàng nghĩ đệ tử của mình thông minh tuyệt đỉnh, nên lời nói đến miệng rồi thu lại. Sau đó nàng vô cùng nghi ngờ hỏi Lâm Duệ:

- Tiểu Hạo Hạo, ngươi mượn xe bay làm gì, lại còn để ta nửa đêm tới đây, nói là có chuyện quan trọng cần bàn, không biết là chuyện gì đây?

Nàng giờ vô cùng nhức đầu, nếu tên này không cho nàng câu trả lời thích đáng thì nàng nhất định véo nát lỗ tay hắn a.

Lâm Duệ cũng không thể nói rõ trong thời gian ngắn được, hắn thấy Hàn Nguyên Bá đã rời đi thì cười khổ nói:

- Sư tôn mời theo ta.

Hắn dẫn Lạc Vọng Thư đến hậu viện, dùng thang máy đi xuống căn cứ dưới lòng đất.

Lạc Vọng Thư nhìn tình cảnh xung quanh, hơi cau mày lại. Nàng biết Lâm Hạo thu lượng lớn vật tư từ thiên ma nhưng nàng không ngờ hắn lại chơi lớn như vậy. Đoạn đường này nàng có cảm giác như là tiến vào trụ sở bí mật của thiên ma vậy.

- Là ở đây!

Lâm Duệ vừa nói vừa đẩy cửa chì của phòng phẫu thuật.

Lạc Vọng Thư theo Lâm Duệ vào trong, ban đầu nàng chỉ chú ý đến khí cụ thiên ma, cho đến khi ánh mắt nàng trông thấy ba mảnh đá. Con ngươi Lạc Vọng Thư co rút lại, gần như nói gằn từng chữ:

- Đó là? Mảnh Vực Sâu Thần Bi?

Một, hai, ba, tổng cộng ba mảnh! Ba mảnh bị mất tích đều ở đây cả!

Lạc Vọng Thư hơi ngẩn ra, sau đó lao đến trước người Lâm Hạo, “phốc” một cái hôn lên mặt Lâm Hạo. Dù nàng không biết là chuyện gì xảy ra nhưng việc này đối với nàng là việc tốt! Đệ tử của nàng quả thật là Thần!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an