Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Mười hô hấp sau, Lâm Duệ chắp tay sau lưng nhìn Tông Tú Sơn và đám võ tu cấp 9 của Đại Thịnh, hắn ra vẻ đầy bất đắc dĩ nói:
- Ài, đã nói với hai vị rồi, phía dưới vô cùng nguy hiểm đấy, sao hai vị còn phải mạnh mẽ ngược dòng như vậy, sao phải liều lĩnh thế chứ?
Hắn chỉ đành ra vẻ chân thành chúc phúc nói:
- Hy vọng hai vị thuận buồm xuôi gió, hành trình bình an.
Nếu hai vị thần sứ dị quốc này bỏ mình ở bên dưới, hắn cũng không dễ trả lời với Thần. Nhưng sứ đoàn hai vị này thực lực không kém, hai vị phó sứ của Tông Tú Sơn và Thôi Bội Bội đều có thực lực thần sứ dự bị, mấy người còn lại cũng là cấp 9 bậc hoàng, cho nên khả năng hai người này bỏ mình dưới đó không cao.
Mã Thiên Long ở bên cạnh nghe vậy thì trợn tròn mắt. Giờ hộp pháp khí chứa hai mảnh thần bi còn lại đang nằm trong bụng nó á, cho nên hai vị thần sứ kia có thể thuận buồm xuôi gió cái rắm gì chứ!
Mã Thiên Long biết vị chủ nhân mới của mình gian như quỷ, khi ở quận thành, hắn bị đối phương lừa thảm, không thể không bỏ nhà ra đi, lang bạt giang hồ, cuối cùng còn bị bắt, ép làm gia súc. Cho nên bốn chữ “thuần buồm xuôi gió” của Lâm Hạo này, phỏng chừng không có chút thật ý nào.
Mã Thiên Long sau đó khẽ thở dài, buồn bã nằm rạp xuống đất. Năm tháng trước, nó mong muốn được cứu thoát khỏi ổ rồng của Lạc Vọng Thư. Sau đó, tu vi huyết mạch nó tăng lên cấp 8 vượt hoàng, lại nắm giữ khái niệm bình chường, dần dần sống thoải mái trong ổ rồng đó. Chỉ tiếc nó nhất thời vô ý làm hai con mẫu long bụng lớn, để Lạc Vọng Thư phát hiện manh mối. Giờ thì tốt rồi, kể từ hôm nay, nó phải cáo biệt hậu cung của mình… Nó nghĩ đến đây không khỏi nhìn về phía phi liễn, nhìn về phía bảy con phi long kéo xe, hai mắt hơi đỏ, vô cùng tiếc nuối.
Lúc này, một mảng ánh sánh chiếu tới, Lâm Duệ ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện là mười tám vị mặc chiến giáp và mười tám con chiến long bay đến!
Ngay khi mảng ánh sáng này tới gần, mười tám con chiến long đồng thời rống lên vang dội, võ ý, khái niệm mạnh mẽ xung kích đội hình Đại Tống! Hơn 200 nghìn binh lính tinh nhuệ của Đại Tống bị võ ý áp bức đến không thể không nửa quỳ, thậm chí thất khiếu hơi trào máu tươi. Hơn 6000 cao thủ Hóa Long thần sắc kinh hãi, đầy khẩn trương nhìn về phía đám người mới đến.
- Đề phòng! Mau đề phòng! Đó là vực ngoại thiên ma!
- Thật mạnh, toàn bộ đều là cấp thần sứ dự bị trở lên.
- Bọn họ định làm gì? Xung kích vào trong sao?
- Chú ý! Toàn bộ chiến long đề phòng, sẵn sàng chiến đấu?
Trong đám người, mấy vị vực ngoại thiên ma Vương Thiên Vũ, Lư Hán Nguyên hơi liếc nhìn nhau. Bọn họ đều cảm thấy chấn động, thầm nghĩ lần này Liên Bang chơi lớn thật! Có đến ba vị chiến lực sánh ngang thần sứ lâu năm!
Vương Thành Hóa, chỉ huy sứ Diệt Ma Cục cũng chấn động không ngừng. Hắn vốn đang hồi tưởng lại tình cảnh lúc Lạc Vọng Thư giao thủ cùng Minh Vương, suy nghĩ xem Lạc thần sứ lấy được mảnh thần bi bằng cách nào nhưng hắn nghĩ hồi lâu mà vẫn khó mà hiểu nổi. Hắn chỉ nhớ lúc đó hơi nước, khói đen tràn ngập đường ngầm, còn có đủ loại sức mạnh khái niệm, võ ý mạnh mẽ đan xen, thêm vào quang lôi hỏa bùng sáng nữa! Mà trong đội ngũ bọn họ còn có mấy vị nắm giữ sức mạnh huyễn thuật, che giấu nữa chứ, địch ta khó phân.
Vương Thành Hóa đành lắc đầu, từ bỏ truy tìm nguyên nhân. Lúc này, hắn thấy tình cảnh đáng sợ trên bầu trời, hơi biến sắc đến bên người Lâm Hạo:
- Hầu gia, đám vực ngoại thiên ma này hẳn là đến vì mảnh thần bi. Xem chiến long của chúng có thể thấy tổng thể chiến lực của chúng rất mạnh, nếu như ngăn lại sợ là thương vong thảm trọng.
Cần biết mỗi vị cấp 9 vượt hoàng trở lên đều rất mạnh, rất đáng sợ, có thể một mình chống lại vạn quân!
Đừng nhìn Đại Tống tụ tập ở đây hơn 30 vị cấp 9 bậc vương và vượt vương, nhưng nếu đôi bên đánh nhau, phe Đại Tống khả năng cao lật thuyền! Vì vậy triều đình mới coi trọng võ tu cấp 9 vượt hoàng, ban quan ban tước.
Lâm Duệ không đợi Vương Thành Hóa nói xong đã vung tay lên ngắt lời, vẻ mặt nhàn nhạt:
- Vương chỉ huy sứ nói đúng! Để bọn họ vào đi! Bọn họ muốn tranh mảnh thần bi thì cứ tự vào mà tranh, tướng sĩ Đại Tống không cần hy sinh vô ích.
Vương Thành Hóa cũng là có ý này. Trong mắt vị chỉ huy sứ Diệt Ma Cục này, vực ngoại thiên ma cũng được, Luyện Ngục cũng được, Minh Vương ma giáo cũng được, tất cả đều là ma! Một đám yêu ma đánh nhau, đương nhiên chết càng nhiều càng tốt!
Theo thanh âm của Lâm Duệ, đông đảo võ tu cấp 8, cấp 9 của Đại Tống thu lại võ ý. Bọn họ dù vẫn duy trì đề phòng nhưng không còn đối kháng võ ý nữa, chủ động tránh ra, để lộ con đường cho mười tám vị vực ngoại thiên ma cấp 9 đi vào.
Lý Hàng Long ở trên bầu trời thấy cảnh này thì nhắn tin cho Lâm Duệ: Tiểu Duệ, đa tạ, sau chuyện lần này, ta sẽ đến tận nhà cảm tạ.
Thật ra Lý Hàng Long muốn đến phòng nghiên cứu thực trang để xem tiến độ nghiên cứu thực trang, xem đoàn đội của Lâm Duệ có làm hết sức hay không. Hắn thật vất vả mới gom đủ 150 tỷ tiền nghiên cứu thực trang cho hắn và Khấu Huyền Vương, thêm vào 80 tỷ tiền công lúc trước nữa, để Lâm Duệ đồng ý ưu tiên nghiên cứu thực trang cho họ trước. Đó đều là tiền mồ hôi công sức của hắn, đương nhiên phải chăm chú.
Lý Hàng Long còn chưa quyết định để Lâm Duệ phẫu thuật cho mình, là vì hai điều kiện “gây mê toàn phần” và “không cho người ngoài quan sát” làm hắn do dự. Nhưng Lý Hàng Long vẫn quyết định nghiên cứu ra thực trang trước rồi tính tiếp sau.
Lý Hàng Long: Ta đã xem video ngươi vừa gửi, chỉ bằng video này đã giá trị một công lao SSS+ rồi.
Đó là video ghi lại trận đại chiến trong đường hầm. Dù hình ảnh Lạc Vọng Thư giao chiến với Minh Vương, cướp lại một mảnh thần bi từ tay Minh Vương vô cùng mơ hồ nhưng đã đủ để Lý Hàng Long sơ bộ đoán ra thương thế và chiến lực hiện tại của Minh Vương, cũng giúp vị này hiểu hơn về phe Luyện Ngục và Trường Sinh Hội.
Lâm Duệ sau khi nhận tin thì hơi chột dạ nhìn ma long, nhất là bụng nó. Hắn từ những dòng tin nhắn của Lý Hàng Long, nhận ra được vị này đang rất cao hứng. Nhưng Lý Hàng Long huy động nhiều nhân lực như vậy, lại nhất định là không thu được mảnh thần bi nào rồi. Tương lai nếu Lý Hàng Long biết được chân tướng sẽ phản ứng như nào đây? Liệu có đánh mình không?
Lâm Duệ thầm nghĩ sau đó phải nhờ sư tôn ra tay, chém xuống một mảnh lớn, an ủi một chút vị tổng soái thứ nhất của Cục An Ninh này, cũng giúp các nhà khoa học Liên Bang có thêm tài liệu nghiên cứu về Căn, về bí mật Trường Sinh và Vực Sâu!
Sau khi ba mươi sáu tia ánh sáng lần lượt xông vào bên trong hang động, từ chân trời lại hạ xuống bốn tia sáng. Chúng như sao băng, trực tiếp lao vào trong cửa động, làm đám binh mã Đại Tống thêm một lần nữa cảnh giác.
Vương Thành Hóa thì hai mắt híp lại, vẻ mặt trầm trọng:
- Là Vô Địch Pháp Vương và Thiên Hương Thần Sứ!
Hắn ngay lập tức nhận ra khí tức của Vô Địch Pháp Vương, nữ nhân này dù có hóa thành tro hắn cũng nhận ra! Chính là nữ nhân này cướp đi Thiên Hương Thần Sứ trong tay hắn, để hắn suýt bị Thần Sứ Giám phạt nặng, làm hắn không thể không ngả về phe sư đồ Lâm Hạo!
Vương Thành Hóa nghiến răng kèn kẹt nói:
- Hai người này to gan thật!
Đám vực ngoại thiên ma dám mạnh mẽ xông vào là vì chúng vừa đông vừa mạnh! Còn Vô Địch Pháp Vương và Thiên Hương Thần Sứ chỉ có hai người, lại dám xông vào giữa vòng vây của triều đình! Nhưng theo như tin tình báo, Vô Địch Pháp Vương kia đã truy sát Minh Vương mấy tháng, Minh Vương này vẫn một mực chạy trốn! Bởi vậy có thể thấy, chiến lực Vô Địch Pháp Vương rất mạnh, chắc chắn vượt qua Minh Vương hiện tại!
Lâm Duệ gật đầu, hai mắt cũng híp lại:
- Quả là to gan! Không cần ngăn lại, để hai yêu nghiệt ma giáo này vào trong.
Hắn lạnh lùng ra lệnh:
- Sau đó làm phiền Vương chỉ huy sứ để ý giúp ta, quan sát thật kỹ động tĩnh bên dưới, một là hai mảnh thần bi còn lại, hai là bản thân Minh Vương kia, nhất là điều sau! Vương chỉ huy sứ, hôm nay là cơ hội tuyệt vời.
Hai mắt Vương Thành Hóa sáng rực, hắn lập tức hiểu ý của Lâm Hạo. Minh Vương ma giáo giờ thương thế nặng nề, còn là mục tiêu công kích của nhiều bên. Có khả năng vị Minh Vương này sẽ nằm lại ở đây!
Nghĩ đến đây, khí huyết Vương Thành Hóa sôi trào, hắn nghĩ lần này nếu có thể tru sát Minh Vương ở đây, đó là vinh quang, công huân rất lớn!
Lâm Duệ sau khi ra lệnh cho Vương Thành Hóa thì lập tức đi lên phi liễn của Lạc Vọng Thư. Thương thế của hắn rất nặng, hắn còn bị thương nặng hơn Lạc Vọng Thư, cũng cần thời gian nhất định để dưỡng thương. Ngoài ra, hắn cũng cần tinh luyện huyết sát, tăng cường năng lực cho bí thuật Huyết Thần Dực nữa.
Vừa rồi Lâm Duệ sở dĩ chậm lại một chút mới rút lui là vì còn phải rút ra huyết sát của hơn 1000 con yêu ma. Lúc đó thời gian có hạn, hắn chỉ kịp rút ra chứ chưa kịp tinh luyện. Thu hoạch lần này rất lớn, Lâm Duệ dự tính có thể giúp linh minh thông thiên long tăng lên 5% chiến lực, kéo dài thêm nửa canh giờ chiến đấu cường độ cao.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an