Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 748: vô thượng (chúc mừng năm mới)



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Khi Vô Cực Đao Tôn nhào vào trong người Lâm Duệ, toàn thân Lâm Duệ bỗng bùng nổ mạng lưới lôi đình rộng lớn mênh mông, khí thế huy hoàng.

Lôi xà hai màu bạc vàng vô cùng cuồng bạo uốn lượn quanh 30 dặm xung quanh, chiếu trắng lóa cả một vùng hư không.

Cùng lúc đó, một ngọn lửa bạc hừng hực bốc cháy trên người Lâm Duệ, ban đầu nó dấy lên từ chân hắn, sau đó bao lấy thân thể hắn, đốt hết toàn bộ vật chất, toàn bộ khái niệm, toàn bộ hiện tượng!

Lực lượng lôi đình và kiếp hỏa bắt đầu tác động với nhau, chúng quấn quít với nhau, khuấy động nhau, cuối cùng tạo thành một cỗ sức mạnh mạnh mẽ trước đó Lâm Duệ chưa từng sở hữu, đốt cháy toàn bộ, thanh tịnh toàn bộ, luyện hóa toàn bộ!

Chân linh của Vô Cực Đao Tôn đã bị thương rất nặng, thêm vào tàn khuyết không đủ nữa nhưng sức mạnh thần thức và khái niệm lại mạnh đến khác thường. Sau khi nhào vào nguyên thần Lâm Duệ thì hóa thành ngàn vạn ánh đao tàn phá bừa bãi, vẫn vô cùng cuồng bạo, tràn lan khắp phía, như là muốn lăng trì, chém nguyên thần Lâm Duệ thành vô số mảnh, đến nát bấy mới thôi.

Thanh thần đao của đối phương cũng bộc phát đao ý mạnh hơn, mũi đao thậm chí ánh lên tia sắc bén, chỉ trực chém vào ngón tay Lâm Duệ.

Lâm Duệ chỉ đành dùng võ ý “nhất” và khái niệm “ly hợp” cứng rắn chống đỡ, lại dùng ba loại khái niệm “thanh tịnh”, “thánh lôi” và “kiếp hỏa” đối công.

Lạc Vọng Thư có thể giúp sức mạnh “nhất” và “ly hợp” của hắn phân cực tăng lên 70% và 78%.

Thêm vào khí huyết cuồn cuộn không dứt, ý chí tụ hợp của 3 tỉ tín đồ giúp hắn chơi tiêu hao chiến với Vô Cực Đao Tôn, giúp hắn luyện hóa, đốt cháy, thanh tịnh chân linh vị này!

Liễu Tâm Lan giờ hoàn toàn không giúp được gì, chỉ có thể dùng đao ý “vạn hóa” của bản thân bảo vệ cho hai thị nữ của Lâm Duệ, giúp các nàng yên tâm tiếp dẫn sức mạnh của Huy Hoàng Thánh Đàn hơn. Nàng giờ vô cùng khổ tâm, ẩn chứa bất đắc dĩ và đau thương.

Ngay khi Liễu Tâm Lan cảm ứng được “Vô Cực Đao Tôn” Đỗ Tôn Long, nàng đã biết sư tôn mình đã vẫn lạc thật sự.

Đao ý vạn hóa của nàng đến từ sư tôn nên nàng cảm ứng được rất rõ. Chân linh sư tôn tuy vẫn còn ý thức bản thân mạnh mẽ, thậm chí chiến đấu gay gắt với Lâm Duệ nhưng nàng cảm thấy chân linh đó tràn ngập khí tức của Căn.

Sư tôn không chỉ không nhận ra nàng, còn để nàng có cảm giác vô cùng lạ lẫm, lạnh lùng băng giá như không có chút “tính người” nào vậy.

Liễu Tâm Lan biết sư tôn của mình đã bị kéo vào “Căn”, phần chân linh còn lại này cũng đã bị Căn xâm chiếm, ô nhiễm, giờ không biết nên gọi là gì nữa.

Lâm Duệ và Đỗ Tôn Long giằng co ác chiến kéo dài đến gần một khắc. Trong một khắc này, hắn liên tục nhận được thông báo của Chiến Linh giới.

Thông báo: Linh hồn trong màn trời của ngài bị “Vạn Biến Chi Chủ” Đỗ Tôn Long công kích. Hắn đã bị lửa thanh tịnh, Thánh Lôi Kiếp Hỏa và Huy Hoàng Thánh Đàn luyện hóa đốt diệt một phần chân linh, ngài cần 320 nghìn điểm hồn lực để dung luyện chân linh Vực Sâu tán lạc trong hồn thể của ngài.

Thông báo: Ngài cần 420 nghìn điểm hồn lực để dung luyện chân linh Vực Sâu tán lạc trong hồn thể của ngài.

Có rất nhiều thông báo như này, chỉ khác ở số điểm hồn lực để dung luyện. Chỉ cần vừa xuất hiện, Lâm Duệ sẽ lập tức chọn dung luyện ngay, chứ không chờ tích tiểu thành đại.

Tám tháng trước, hắn thu được lượng lớn điểm hồn lực trong Vạn Long Tháp. Tám tháng này, hắn cũng tích lũy thêm không ít.

Lúc trước, vì để hấp thu luyện hóa tàn linh Ly Hợp Thiên Tôn, Lâm Duệ còn cố ý chạy đến chiến trường Thiên Uyên, nơi Lạc Vọng Thư chủ trì, thu gặt một đợt yêu ma. Đáng tiếc, Ly Hợp Thiên Tôn và thần cung của mình đã biến mặt, không còn chút dấu vết nào, làm cho Lâm Duệ tích lũy 63 triệu điểm hồn lực không có chỗ sử dụng.

Lúc này, Lâm Duệ vừa dung luyện vừa cảm ngộ tuyệt diệu trong “vô cực” của Vô Cực Đao Tôn, hấp thu dinh dưỡng của đối phương tăng lên võ ý “nhất” cho mình.

- Đáng tiếc, đáng tiếc.

Ánh mắt Lâm Duệ tràn đầy tiếc hận và tiếc nuối. Sức mạnh khái niệm của Đỗ Tôn Long quả thật có sơ hở rất lớn, rất không trọn vẹn, thậm chí không xứng với danh xưng “vô cực”.

Đó chẳng qua là “vạn biến” và “vạn hóa”, dung hợp thêm chút khái niệm thời gian, không gian, vật chất và năng lượng.

Vạn biến bao gồm tất cả biến số của các loại năng lượng. Vạn hóa thì là biến hóa của toàn bộ vật chất và hiện tượng.

Ngoài ra, có thể là vì chân linh của Đỗ Tôn Long không được hoàn chỉnh, hoặc là đã bị Căn ô nhiễm, thậm chí là “thay thế”, sức mạnh hai loại khái niệm này cũng tàn khuyết không đủ.

Trong đó “vạn biến” nhìn như hoàn chỉnh nhưng thực chất thủng trăm ngàn chỗ, chỉ còn sót lại 92%, khái niệm “vạn hóa” trước đó còn chưa đạt đến cấp Vực Sâu, giờ chỉ còn lại 86%.

Nhưng bản năng chiến đấu của chân linh Đỗ Tôn Long rất mạnh mẽ, chỉ dựa vào những khái niệm không trọn vẹn này mà gần như chính diện đánh tan nguyên thần của Lâm Duệ.

Nhưng theo thời gian kéo dài, chân linh của Đỗ Tôn Long dần bị Lâm Duệ luyện hóa từng chút một, sức mạnh càng lúc càng yếu, áp lực cũng theo đó dần hạ thấp.

Ngay khi chân linh của Đỗ Tôn Long sắp phai mờ, Lâm Duệ nhận được hai thông báo khác thường!

Thông báo: Kiểm tra phát hiện trong thân thể ngài có vật chất Căn, có muốn dùng 1,2 triệu điểm hồn lực để dung luyện không?

Thông báo: Kiểm tra phát hiện có “tàn linh dị vực” rải rác trong tinh hồn ngài, có muốn dùng 430 nghìn điểm hồn lực để dung luyện không?

Con ngươi Lâm Duệ con rút mãnh liệt, tràn đầy kinh ngạc và sợ hãi.

Vật chất của Căn thì hắn hiểu, chân linh của Đỗ Tôn Long rõ ràng đã bị Căn đồng hóa ăn mòn nhưng còn tàn linh dị vực là gì?

Chẳng lẽ những vị học giả kia đoán đúng. Căn thật ra là một thế giới sống đẳng cấp rất cao, có nền văn minh rất cao, rất có thể ở bên đó có một chủng tộc đã “phi thăng”. Chính là một chủng tộc đã thông qua kỹ thuật, tinh thần lực hay thủ đoạn khác để tiến hóa, sở hữu nền văn minh siêu việt.

Lâm Duệ giờ hết sức may mắn vì mình tích lũy điểm hồn lực đủ nhiều.

Sau khi hai dòng thông báo kia xuất hiện, vẫn liên tục có dòng thông báo dung luyện chân linh. Cho đến khi Lâm Duệ dung luyện hoàn toàn chân linh Đỗ Tôn Long, mới không còn thông báo xuất hiện.

Lúc này, Lâm Duệ chỉ còn lại 3,3 triệu điểm hồn lực.

Ý niệm của Lâm Duệ lập tức quan chiếu thân thể, nhìn xem “vật chất Căn” và “tàn linh dị vực” đến cùng là gì. Hắn vừa nhìn đã sững người, trong tâm niệm rung động mãnh liệt, đến mức hồn thể của hắn cũng run lên.

- Đây là?

-

Trước đó, ngàn vạn đao ý của Vô Cực Đao Tôn xung kích chia cắt còn không phân giải, đánh tan được thần niệm của Lâm Duệ. Nhưng lúc này, nguyên thần của hắn lại có dấu hiệu sụp đổ.

Thanh thần binh của Vô Cực Đao Tôn đã rơi trên mặt đất, không chút nhúc nhich.

Lạc Vọng Thư đầy hiếu kỳ nhìn hắn hỏi:

- Lâm Duệ, ngươi sao rồi? Chân linh Vô Cực Đao Tôn đâu rồi? Đã bị ngươi đốt diệt luyện hóa sao? Thu hoạch như nào?

Nàng thật ra không hiểu Lâm Duệ định hấp thu sức mạnh của Vô Cực Đao Tôn, hoàn thiện võ ý “nhất” của hắn như nào. Nhưng trước đó, Lâm Duệ đã từng thu được 72% sức mạnh khái niệm ly hợp của Ly Hợp Thiên Tôn.

Liễu Tâm Lan nghe vậy thì tinh thần sa sút, nàng không còn cảm ứng được khí tức Vô Cực Đao Tôn nữa. Thần lực và khái niệm của vị này từ nửa khắc trước liên tục giảm nhanh, giờ thì không còn sót lại chút gì.

Lâm Duệ nghe vậy thì hoàn hồn, hơi nhếch môi nói:

- Thu hoạch rất lớn!

Theo ý nghĩ của hắn, trước người hắn xuất hiện một thanh trường đao do lôi đình và thánh hỏa tụ hợp lại! Đó là Lâm Duệ dùng võ ý “nhất” của mình làm trung tâm, ngưng tụ các loại lực lượng khái niệm của mình.

Lạc Vọng Thư thấy cảnh này thì sững người, nàng thấy ánh đao như liên tục chuyển động, như cố vô số tinh hệ xoay tròn, tinh hà chảy xuôi ở đó vậy. Cẩn thận nhìn kỹ, đó là lực lượng pháp tức ngưng tụ hóa thành, chúng không chỉ lưu chuyển tuần hoàn, lực lượng thời không còn tạo thành hai kết cấu xoắn ốc ở sống đao.

Lạc Vọng Thư thấy dòng tuần hoàn này như hội tụ chí lý của vạn vật thế gian vậy. Nàng hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt đầy kinh ngạc:

- Lâm Duệ, võ ý nhất của ngươi đã hoàn toàn hóa thành khái niệm?

Lúc trước, võ ý của Lâm Duệ mới đạt đến 68% khái niệm, Lạc Vọng Thư còn có thể nhìn rõ hư thực. Nhưng giờ nàng có chút xem không rõ, hơi vận sức nhìn là thấy đầu não choáng váng.

Lạc Vọng Thư trước đó cảm giác được võ ý của Lâm Duệ cách cục rất lớn, khí tượng cao xa nhưng con đường này vô cùng khó đi, không kém hơn “vô cực” của Vô Cực Đao Tôn là bao, thậm chí còn bao trùm bên trên.

Nhưng Lâm Duệ tiến triển rất nhanh, đi vô cùng thông thuận, đã vượt lên nàng.

Thượng Quan Thiên Di và Cơ Tuyết Oánh cũng đang nhìn, thần hồn hai nàng ngay lập tức tê liệt đau đớn.

Đao này ẩn chứa nhiều loại sức mạnh Vực Sâu, tuyệt đối không phải bọn họ mới cấp 7 có thể chịu được. May mắn là, hai nàng là tế tự của Lâm Duệ, chỉ cần nhắm mắt lại là thống khổ giảm bớt.

Lâm Duệ thì khẽ lắc đầu, ngăn lại niềm vui đang trào dâng trong lòng:

- Sao có thể chứ? Ta tối đa mới được 74% thôi. Đây là ta thêm một bước tụ hợp thanh tịnh, thánh lôi và kiếp hỏa.

Hắn không lựa chọn hấp thu vô cực, vạn biến hay vạn hóa của Vô Cực Đao Tôn mà dùng tinh hoa của vị này dung nhập vào võ ý của hắn. Võ ý nhất của hắn quả thật rất khó tu luyện, hắn đã hấp thu tất cả tàn linh của Vô Cực Đao Tôn, vậy mà chỉ tăng được đến 74% cường độ khái niệm.

Nhưng nếu hắn chia “nhất” thành hai phần, nhất sinh vạn vật và vạn vật quy nhất thì nhất sinh vạn vật có cường độ lên đến 78%, đã đạt đến Trường Sinh loại mạnh rồi. Đương nhiên, một thùng gỗ xem có thể chứa được bao nhiêu nước thì phải tính từ điểm thấp nhất.

Dù vậy Lâm Duệ đã rất thỏa mãn, đơn giản vì võ ý của hắn đã vượt qua ngưỡng cửa Trường Sinh, hắn thêm một bước thống nhất, chỉnh lý lại khái niệm thần lực bản thân.

Cùng lúc đó, lực lượng nguyên thần của hắn hấp thu tinh hồn rải rác của Vô Cực Đao Tôn cũng thu được tăng trưởng lớn.

Dù là dị thể Lâm Duệ đã dừng vận chuyển trận pháp, không tiếp tục cung cấp tinh thần khí huyết nhưng Lâm Duệ vẫn cảm thấy lực lượng tinh thần bản thân mạnh mẽ vô cùng, trước nay chưa từng có.

Nguyên thần của hắn mênh mông như tinh hà, vô biên vô hạn, linh thức của hắn dung hợp ý chí, như có thể nhìn xuyên thấu hư ảo, có thể cảm ứng được từng hạt bụi nhỏ nhất trong mấy chục dặm, thậm chí là cả kết cấu phân tử bụi, cấu thành khái niệm, có thể khống chế nó tự nhiên trong lòng bàn tay.

Đương nhiên, thu hoạch lớn nhất vẫn là luyện hóa “vật chất Căn” và “tàn linh dị vực”.

Dù Lâm Duệ chỉ hấp thu được một phần rất nhỏ nhưng giúp kiểm chứng suy đoán của hắn về Căn. Ngoài ra, hắn còn thu được một chỗ tốt rất lớn, chỗ tốt này lớn đến mức đủ để các vị Thần hiện giờ cũng phải hâm mộ, đồng thời còn chứng kiến một khả năng khác. Ngoài ra, hắn còn thu hoạch được tất cả di vật của Vô Cực Đao Tôn.

Lâm Duệ đưa tay hơi hút, nắm lấy thanh thần đao do thần khu của Vô Cực Đao Tôn hóa thành.

Cây đao này toàn thân trong suốt ong ánh như hàn ngọc, lưỡi đao mỏng như cánh ve, thân đao thon dài ưu nhã, trên lưỡi đào phủ kín đường vân vàng nhạt lưu chuyển, như có vô số phù văn di chuyển vậy, đồng thời mang theo khí thế sắc bén chém đứt thế gian! Trên gáy đao là phù văn thiên nhiên, mỗi phù văn như đang hô hấp, như là hút lấy pháp tắc khi thiên địa mới mở, đồng thời tản mát ra uy áp làm người sợ hãi. Cả thanh đao như hóa thành thiên địa, uy nghiêm không thể khinh nhờn.

Hắn nắm lấy đao này, thử ước lượng, lông mày hơi nhíu lại có chút tiếc nuối. Lúc trước hắn cao hứng quá sớm, cây đao này còn chưa đạt được mức siêu thần khí, sức mạnh khái niệm của nó chỉ đạt được 86%.

Lúc trước là thần binh kết hợp với chân linh Vô Cực Đao Tôn, đạt đến hiệu quả linh nhục hợp nhất nên phát huy hiệu quả hơn xa bình thường.

Nhưng 86% vô cực đã rất mạnh rồi, khái niệm này vô cùng mạnh, cho nên thanh đao này tuy mới là thần khí loại mạnh nhưng chiến lực thực tế đã không kém hơn siêu thần khí rồi.

Mấu chốt là đao này rất thích hợp với hắn, Lâm Duệ giờ không mong tăng chiến lực mà là thống hợp lực lượng khái niệm, giúp kéo dài năng lực chiến đấu.

- Đạo chí cao vô thượng! Sâu vô cùng không thấy đáy! Vô cực là bắt đầu, vô thượng là kết thúc, từ hỗn độn đến cực hạn, từ vô hạn đến chí cao, từ hôm nay, ta đặt tên cho ngươi là Vô Thượng Thiên Đao!

Lúc này, Lâm Duệ cũng phát hiện thần sắc Liễu Tâm Lan khác thường, hắn cười nhìn sang nói:

- Xin lỗi tiền bối! Chân linh của Vô Cực Đao Tôn đã bị Căn ô nhiễm hoàn toàn, ta không thể nói chuyện được nên không thể lưu tình.

Lần này, nếu không nhờ Lạc Vọng Thư giúp đỡ, hắn đã bị đao ý của Vô Cực Đao Tôn đánh tan nát rồi.

Liễu Tâm Lan nghe vậy cười khổ, đang định trả lời thì thấy Lâm Duệ nói tiếp:

- Nhưng Vô Cực Đao Tôn để lại thân thể của mình, chân linh của hắn cũng liên hệ với truyền thừa vô cực, còn có một đường nối chưa phai mờ, liên hệ với đạo điển và võ tịch của hắn để lại. Chính là ở trên người ngài, chỉ cần đạo của hắn có thể chấn hưng, sớm muộn hắn sẽ đoàn tụ lại chân linh, là chân linh của hắn.

Con ngươi Liễu Tâm Lan hơi sáng lên, ánh mắt đầy khó tin.

Lâm Duệ lúc này gạt đi khí tức của Căn ở xung quanh, từ đó trông thấy toàn cảnh Vân Thượng Thiên Cung. Nhưng khi thần thức Lâm Duệ tìm quanh bốn phía, muốn tìm kiếm di vật còn lại của Vô Cực Đao Tôn thì ánh mắt của hắn hơi nhíu lại. Đó là vì hắn cảm ứng được một tia khí tức khó dò của Thần ở gần đó. Ngoài ra, ở xung quanh còn có hơn 10 vị cấp Trường Sinh.

Lâm Duệ không để những kẻ Trường Sinh kia vào mắt, chỉ có vị Thần mạnh mẽ đang ẩn giấu mới làm hắn kiêng kị. Tinh thần của hắn hơi trầm xuống, thầm nghĩ tình huống lần này có chút không ổn, vậy mà thật sự có một vị Thần không kìm nén được, muốn ra tay với hắn.

May mắn là, việc xuất hiện một vị Thần cũng nằm trong dự liệu của hắn, hắn vẫn có cách ứng phó.

- Chúng ta đi, tới Vô Cực Thần Điện kia.

Lâm Duệ cảm ứng được khí tức thần niệm và dĩ thái nguyên linh mạnh mẽ ở đó, hai thần vật của Vô Cực Đao Tôn hẳn là ở đấy.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an