Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 763:



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Ánh mắt đại ti thiên trầm trọng, thanh âm có chút áy náy:

- Bẩm Thần! Thuộc hạ không thu được chút manh mối nào ở Vạn Long Tháp, dù là quan tinh hay hồi tưởng quá khứ đều không thể xem đến chân tướng việc chiến long Hoàng Phủ Thanh bị trộm mất. Nhưng theo như tình hình hiện giờ, khả năng Trường Sinh Hội và Luyện Ngục là cao nhất.

Hắn sau đó giải thích nguyên nhân:

- Đoạn Hoài Hạ, trấn tháp sứ hiện thời thì thuộc hạ không hiểu rõ. Nhưng Kỳ Nhạc Xuân, trấn tháp sứ đời trước nổi tiếng làm việc cẩn thận chặt chẽ, làm hết chức trách. Người này trong 20 năm trông coi Vạn Long Tháp không có chút sai lầm nào, cung ứng da rồng cho triều đình rất ổn định. Mà 20 năm qua, mỗi năm Thần Vụ Ty và Hoàng Thành Ty đều kiểm tra một lần, trong đó có 2 lần còn là do đối thủ sống còn của Kỳ Nhạc Xuân phụ trách. Nếu chiến long Hoàng Phủ Thanh bị trộm trong lúc này thì đã bị tra ra rồi. Chín tháng trước, lúc biến loạn Vạn Long Tháp, là do Thái Tổ và Thái Tông Đại Tống đứng ra sắp đặt. Sau lưng hai người này là ba vị Thần trong Luyện Ngục. Hai người này còn là thành viên Trường Sinh Hội nữa, mục đích của họ lúc đó có thể là dẫn dời ánh mắt của chúng ta, bố cục trong Vạn Long Tháp.

Đông Vực Sâu như có suy tư:

- Như vậy họ dùng biện pháp gì để lừa gạt kiểm tra sau đó, mà bọn họ đã đạt được ý đồ, cần gì phải lừa gạt kiểm tra chứ?

Đại ti thiên cau mày nói:

- Có thể là để kéo dài thời gian, làm chúng ta không biết mục đích thật sự của họ. Lúc đó trong Vạn Long Tháp sương mù tràn ngập, còn có thuốc gây ảo giác, không thể biết họ đã làm gì. Còn có lần nổ tung Trấn Ma Lâm hai năm trước nữa, hiện tại nhớ lại cũng rất khả nghi. Lúc đó, chính là Trường Sinh Hội bố trí mai phục trên sông, định giết Lâm Hạo. Vì kịch chiến trên sông, yểm hộ thiên ma lặn sâu xuống, chôn boom nổ, từ đó lừa gạt hai vị thần sứ dự bị. Nhưng ý đồ của họ đến cùng là gì, chúng ta vẫn chưa biết được.

Đông Vực Sâu hơi gật đầu, thanh âm cả nam lẫn nữ cùng vang lên:

- Có chút đạo lý, có thể an bài người lão luyện, điều tra kỹ càng theo hướng này. Lâm Hạo thì sao? Kẻ này có liên quan đến hai án này không?

Đại ti thiên hơi lắc đầu trả lời:

- Vấn đề là Trấn Quốc Công không có động cơ. Có lẽ chỉ là trùng hợp, đến đúng lúc. Cũng có khả năng là Trường Sinh Hội định đổ tội, hoặc tiện tay diệt trừ. Dù sao hành động của Lâm Hạo đã được sắp đặt từ trước nhưng thuộc hạ vẫn xếp người này vào danh sách tình nghi. Thuộc hạ đã lệnh cho ba vị siêu phẩm long vệ theo dõi nhất cử nhất động của Lâm Hạo.

Siêu phẩm long vệ đứng đầu trong long vệ, các nàng có thực lực đạt đến mức thần sứ dự bị, cá biệt có thể đạt đến mức thần sứ. Thực lực như này, dù là đại ti thiên cũng phải quý trọng.

- Không đủ! Phái thêm bốn vị hồng y đại chủ tế theo dõi kẻ này nữa!

Đông Vực Sâu giơ tay lên, chuyển tiểu đao do cương lực, võ ý ngưng tụ thành trên lòng bàn tay mình đến trước mặt đại ti thiên:

- Ngươi thấy bí thuật này của ta như nào?

Đại ti thiên hơi liếc nhìn, vẻ mặt nghi hoặc:

- Bẩm Thần, đây hình như là chân lý tiểu kiếm ngài sáng chế mà? Nhưng vì sao ngoại hình lại thay đổi vậy?

Đông Vực Sâu híp mắt lại:

- Là Căn Nguyên trảm! Bản chất đến từ chân lý tiểu kiểm của ta nhưng cấp độ còn cao hơn cả nghiên cứu của ta. Hôm qua, sau một lát hoảng hốt thất thần, trong ý thức ta có thêm bí pháp mới này. Đây là bí pháp dùng chân lý tiểu kiếm làm cơ sở, tiếp tục phát huy, thêm một bước hoàn thiện. Hiện giờ ta mới sơ bộ nắm giữ phần khung nhưng phần khung này cực cao, gần như đạt đến tiêu chuẩn cấp 10 vượt hoàng!

Đại ti thiên nghe vậy thì giật mình hít vào một ngụm khí lạnh:

- Cấp 10 vượt hoàng?

Cần biết võ đạo hiện thời cao nhất đến cấp 9. Chỉ vì trên cấp 9 là cấp 10 – Trường Sinh, sức mạnh chủ yếu là võ ý khái niệm, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều mang theo sức mạnh cực lớn, dùng ý chí ảnh hưởng vạn vật, điều khiển thiên địa. Cho nên võ đạo trong chiến đấu cấp 10 trở lên đưa đến tác dụng rất nhỏ, nhỏ càng thêm nhỏ.

- Người nghiên cứu sáng chế phương pháp này hẳn là vô cùng hiểu rõ về khái niệm chân lý.

Đông Vực Sâu tản đi tiểu đao, chắp tay sau lưng nói:

- À, mấy ngày trước, đại ti thiên Cơ Thần Điện có gửi thư cầu viện ta, hắn nói chiến long của Đàm Thần Chí bị phong ấn trong Cơ Thần có dị động, chân linh của kẻ kia hẳn là đang nỗ lực quay về từ màn trời.

Ánh mắt đại ti thiên nhíu lại. Võ ý của Đàm Thần Chí chính là “chân lý”, đã hóa thành khái niệm được 87%, là cực Trường Sinh!

Trong Thiên Cực tinh hiện giờ, khái niệm “chân lý hoàn chỉnh" do Thái Thượng Thiên Tôn sáng tạo đã bị ma diệt, nhưng còn vô số người sau đi trên con đường ngưng kết võ ý “chân lý”. Võ ý của họ hóa thành khái niệm không được trọn vẹn nhưng vẫn bao trùm Thiên Cực tinh.

Ví như Đông Vực Sâu, khái niệm “chân lý” vị này diễn hóa đã đến 98%, vẫn bao trùm trong thiên địa.

Còn về vị đại ti thiên của Cơ Thần Điện, nghe nói Cơ Thần của họ đã đi đến phần cuối sinh mạng, Cơ Thần Điện lại bị lý niệm thiên ma xâm lấn, nhiều lần nảy sinh nội loạn, một bộ nhà cao sắp sụp.

Lúc trước Lâm Duệ cướp ngục giam dị đoan của Cơ Thần Điện, đến giờ thần tông này còn chưa có phản ứng, không thể làm gì được đối phương, việc này đã đâm phá vẻ ngoài mạnh mẽ của thần tông này. Cho nên đại ti thiên Cơ Thần Điện cầu viện Đông Vực Sâu cũng không có gì quái lạ.

- Nhưng phải chú ý, ta sai ngươi theo dõi hắn thôi, nếu không có chứng cứ xác thực hắn liên quan đến Chân Lý Thần Tọa thì đừng tự tiện hành động, các vị Thần…

Đông Vực Sâu nói đến đây thì hơi nhíu mày, gương mặt ôn nhu như thiên tiên bên phải của hắn đột nhiên vặn vẹo biến đổi.

Trong mắt Đông Vực Sâu hiện ra vẻ mờ mịt và thống khổ, sau đó hắn đột nhiên vung tay lên, chém ra nửa bên cổ của mình, làm lượng lớn thần huyết màu vàng phun ra ngoài. Đám thần huyết này vừa phun ra ngoài là bừng bừng thiêu cháy, hóa thành ngọn lửa vàng óng.

Nhưng chung quy không thể đốt hết, vẫn còn lại một giọt to như đầu ngón tay treo trên không, dù ngọn lửa vàng kim thiêu đốt mãnh liệt như nào cũng không thể tiêu diệt. Đông Vực Sâu chăm chú nhìn giọt máu kia rồi hơi lắc đầu, khẽ phẩy tay áo, đánh văng giọt máu đó vào hư không phía xa.

Đại ti thiên sắc mặt trang nghiêm, không dám nhìn đến giọt thần huyết kia, thậm chí thu lại toàn bộ thần thức, cúi đầu xuống. Cho đến khi hắn nghe thấy Đông Vực Sâu nói:

- Như ngươi thấy, pháp môn chân lý của ta càng lúc càng hoàn chỉnh, khoảng cách hoàn chỉnh càng gần, ta bị Thái Thượng Thiên Tôn ô nhiễm càng mạnh. Ta ngày xưa đi đường tắt, mượn lực lượng còn sót lại của Thái Thượng Thiên Tôn để chứng đạo nên giờ để lại họa ngầm. Giờ việc quan trọng nhất là tìm được mảnh Chân Lý Thần Tọa. Chỉ cần tìm được vật đó, siêu thoát màn trời cũng được, chức vị Thần Vương cũng được, đều là vật trong túi ta mà thôi, chỉ là…

Đông Vực Sâu hơi thở dài:

- Giờ ta đã là mục tiêu các bên công kích. Nam Vực Sâu có hiềm khích với ta. Trung Vực Sâu và U Ám Chi Chủ đề phòng ta rất sâu. Nếu không phải những kẻ kia còn dè chừng Mộng Ảo Thiên Tôn thì bọn họ đã hợp lực diệt trừ ta rồi. Lần này ba vị Thần trong Luyện Ngục chọn Đông Châu làm hướng tấn công chủ yếu không phải là trùng hợp đâu.

Đại ti thiên nghe vậy thì sắc mặt hơi tái. Đây là điểm hắn lo lắng nhất, có thể các vị Thần đã đạt được hiệp nghị, để Thần của hắn hai mặt chịu địch.

Đông Vực Sâu nhìn về hướng giọt thần huyết bay xa:

- Cho nên chiến trường Thiên Uyên không thể xảy ra sai sót. Chúng ta không thể để lộ sơ hở để bọn họ thừa cơ được.

Hai tay hắn nắm chặt, trong mắt tràn đầy tức giận và sát ý. Tức giận và sát ý này là nhắm vào Trường Sinh Hội, là vì màn trời nhân tạo kia. Trường Sinh Hội dựng lên màn trời nhân tạo quá sớm, nếu chậm một chút, cho hắn thêm 20, 30 năm nữa thôi, hắn có niềm tin nắm chặt pháp môn chân lý, trở thành Thần Vương đời mới, mạnh hơn cả Đại Nhật, Bất Tử và Mộng Ảo! Nhưng đám chết tiệt này lại lén lút giấu diếm hắn, tự tiện dựng lên màn trời nhân tạo, còn đã đến nước này rồi.

Đông Vực Sâu hiện giờ không thể làm được toàn trí toàn năng, 14 thiên ma nguyên hương lại rời xa màn trời, hắn chỉ có thể dùng ý chí can thiệp, ảnh hưởng. Nếu không phải vì Lâm Hạo và “bằng hữu” của hắn quật khởi, làm Trường Sinh Hội để lộ dấu vết thì giờ Đông Vực Sâu hắn vẫn bị giấu diếm.

Lúc này, đại ti thiên hít sâu một hơi, vội nói:

- Thuộc hạ biết phải làm sao.

Hắn biết Thần của mình trong 500 năm qua, vô cùng coi trọng quốc chính và dân sinh, một phần là vì muốn mở rộng màn trời, đồng thời cũng muốn mượn nhận thức của chúng sinh với hắn, ổn định chân linh của hắn, chống lại bị ô nhiễm.

Cho nên chiến trường ở Thiên Uyên không thể xảy ra sai sót, vạn dân không thể loạn được!

….

Khi Thần Luật Thiên Tôn lộ ra thần tích, Trương Thiên Thường và Trang Minh Nguyệt đang theo quan thuyền dần cập bến cảng.

Bọn họ không chỉ thấy thần khu to lớn trên bầu trời bến cảng, họ còn có thể cảm nhận thần uy vô biên của vị Thần mạnh mẽ này.

Ánh sáng thần lực mạnh mẽ chiếu trắng xóa một mảng không gian bến cảng, uy áp mạnh mẽ đè xuống quanh mấy trăm dặm, ẩn chứa lực lượng khái niệm và uy nghiêm vô tận như là một ngọn núi lớn vô hình, đột ngột xuất hiện, đè ép người khác khó mà thở nổi. Hai người cảm giác từng tấc da thịt của mình bị lực lượng vô hình xé rách, không chỉ hô hấp khó khăn chậm chạp, ngay cả tư duy cũng chậm chạp như là linh hồn bị giam cầm, mỗi tia ý niệm đều vô cùng khó khăn. Bọn họ không tự chủ được sinh ra kính sợ, quỳ sát trên mặt đất, nảy sinh ý thần phục với vị Thần chí cao vô thượng kia.

Trên trời giáng xuống sấm sét bạch kim, ẩn chứa sức mạnh luật pháp và trật tự, giáng xuống mười dặm phía trước họ. Là mười lăm phát sét đánh liên tiếp, liên tục không ngừng, thần lực khái niệm bộc phát mãnh liệt ra xung quanh, chấn động toàn bộ võ tu cấp 7 gần đó, toàn bộ thất khiếu chảy máu.

Dân chúng và võ tu cấp thấp xung quanh thì lại không bị ảnh hưởng chút nào, vì họ không phát hiện lực lượng khái niệm và làn sóng dĩ thái nguyên tố mãnh liệt trào qua.

Sau 15 phát sét đánh, thần khu khổng lồ trên bầu trời dần biến mất. Trương Thiên Thường lúc này mới đứng lên, dùng tay áo lau máu mũi của mình, chân hắn vẫn còn hơi lảo đảo. Có thể là vì giờ hắn được hưởng tài nguyên tu luyện phong phó, có thể là vì lần kịch biến ở huyện Ngân Nguyệt kích thích tiềm lực của hắn, sau ba năm, hắn đã lên đến cấp 6, sơ bộ tiếp xúc với sức mạnh khái niệm. Cho nên hắn có thể cảm nhận được thần uy mênh mông của Thần Luật Thiên Tôn.

Trương Thiên Thường vừa đứng dậy, còn chưa kịp nhìn xem Trang Minh Nguyệt thì thanh âm bàn tán xung quanh vang lên.

- Thật là lợi hại, lại là 15 lần thần ân tẩy luyện! Thần Luật Thiên Tôn quá sủng ái thiên nữ rồi. Có gì hơn này được chứ?

- Không phải à? Ta nghe nói Thần Luật Thiên Tôn hai tháng trước mới ban thần ân. Chỉ hai tháng, lại 15 lần thần ân tẩy luyện.

- Thật ra ta có cảm giác đây không giống thần ân tẩy luyện, mà là thần phạt, trừng trị.

- Thần phạt? Ngươi không thấy ánh sáng thần lực bao quanh người thiên nữ điện hạ à? Có biết giờ thân thể của nàng được Thần Luật Thiên Tôn cường hóa đến mức nào không? Nghe nói, lúc trước ở quận Huyền Nam, có hai vị võ tu cấp 9 định ám sát thiên nữ điện hạ, kết quả là bị nàng một tát đập chết. Dùng cấp 7 giết cấp 9, còn không tốn bao nhiêu sức lực, quá kinh hãi mà.

- Tu vi Thần Luật Thiên Nữ càng lúc càng mạnh. Ta nghe một vị cao nhân cấp 9 của Thần Dược Tông chính miệng nói, thiên cương đế long của thiên nữ đã vượt quá huyết thống “vượt đế” rồi, nghe nói đã áp sát huyết mạch Vực Sâu. Không chỉ vậy đâu, chiến long đó sắp lên cấp 8 rồi, đến lúc đó càng mạnh. Giờ Thần Luật Thiên Nữ thay giám quốc điện hạ đi tuần tra, không ai dám chính diện chống lại, làm trái ý nàng.

- A! Các ngươi có thấy thần lực của Thần Luật Thiên Tôn một năm qua tăng mạnh không? Nghe nói quan lại tu hành “thiên cương” và “thần luật” chiến lực tăng lên từ 20% đến 30%. Không chỉ vậy, những người chủ động học luật pháp mới do Thần Luật Thiên Nữ nói ra, gần như có thể tăng thêm 10% huyết mạch.

- Là thật hay giả?

Lúc này, Trang Minh Nguyệt dùng khăn tay lau máu bên khóe miệng, đến gần Trương Thiên Thường, ánh mắt khác thường nhìn về hướng dịch trạm:

- Nghe nói khái niệm “thiên cương” và “thần tự” của Thần Luật Thiên Nữ đã đạt đến 62%, gần như tiếp cận cấp Trường Sinh rồi, có thể thấy Thần Luật Thiên Tôn sủng ái thiên nữ này như nào.

Ánh mắt Trương Thiên Thường hơi hoảng sợ:

- Là 62% sao? Cao như vậy sao?

Bách tính bình thường không biết 62% ý nghĩa như nào nhưng Trương Thiên Thường đã tiếp xúc với sức mạnh khái niệm lại hiểu rõ. Khái niệm “kim cương”, “kiên cố” và “cường hóa” của hắn mới đạt được 5% thôi.

Trang Minh Nguyệt lắc đầu, thần sắc khác thường nói:

- Đây là Mộng sư tỷ nói cho ta biết qua phi thư, không giả được. Thiên nữ kia giờ là cây đao sắc bén nhất trong tay Lâm sư huynh, dùng trên triều chính chưa từng bất lợi.

Hai năm trước, Lâm Hạo toàn lực ủng hộ phế nhân Viên Khả Khả, dùng hết sức hỗ trợ nàng kế thừa thiên cương đế long của Dược Thần Tông, trở thành Thần Luật Thiên Nữ. Sau đó Viên Khả Khả cũng trung thành tuyệt đối, toàn lực báo lại Lâm Hạo.

- Thiên nữ đại biểu ý chí của Thần Luật Thiên Tôn, vẫn luôn tuyên dương luật pháp cải cách của Lâm sư huynh, làm đám sĩ phu bị tổn hại lợi ích không thể làm gì. Vì thế một năm qua, mới xuất hiện lời đồn là Thần Luật Thiên Tôn đang giáng thần phạt chứ không phải tẩy luyện. Đây là mưu đồ nói xấu thiên nữ, chống lại luật pháp mới.

Trang Minh Nguyệt nói đến đây thì hơi giật mình, nhìn lên trời:

- Là Lâm sư huynh, hắn tới rồi.

Nàng thấy trên bầu trời, có một con ma long to lớn đang bay đến gần. Đó là Mã Thiên Long, ma long cấp 8 tọa kỵ của Lâm Hạo.

Trương Thiên Thường nghe thấy vậy thì cảm xúc bùng nổ, nảy sinh thấp thỏm trong lòng. Hắn đã hai năm không gặp Lâm Hạo, hôm nay gặp lại chiến hữu cũ, đương nhiên trong lòng đầy vui vẻ và mong đợi. Nhưng Trương Thiên Thường cũng đầy lo lắng trong lòng, liệu Lâm Hạo này ngay trước mặt mọi người, gọi hắn là “Tiểu Trương” thì hắn nên phản ứng như nào đây?

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an