Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 791: chúng thần



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Khi huyết hà kết nối thời không cổ xưa bị chém đứt, toàn bộ bầu trời đảo Hoàng Sơn bị một lực lượng vô hình xé nứt. Một vết nứt khổng lồ dữ tợn màu tím xuất hiện trên bầu trời, tầng mây chậm rãi mở ra. Ngọn lửa tím vô cùng tận phun ra từ kẽ nứt, như muốn đốt lửa thiêu hết cả bầu trời.

Từ trong đó bước ra một hỏa diễm chiến long cao mười hai trường, thân thể của nó được tạo thành từ bất diệt tử hỏa, khi long trảo nhô ra xé rách tầng mây mang theo sóng lửa phần thiên chử hải. Đầu rồng của nó cao lớn như dãy núi, đôi thụ đồng như dung nham bao quát chúng sinh, nơi ánh mắt nó quét qua, hải vực vô tận như sôi trào bốc hơi, lộ ra mặt đất dung nham đỏ thẫm bên dưới.

Lúc này, toàn bộ chiến trường đảo Hoàng Sơn rơi vào yên tĩnh tuyệt đối, không khí bị nhiệt độ cao vặn vẹo, nước biển trong nháy mắt bốc hơi thành sương trắng che khuất bầu trời, rồi lại bị phân giải thành hạt dưới tác dụng của nhiệt độ cao.

Đội hộ giáo thần quân đang tập kết dưới hiệu lệnh của Vô Địch Pháp Vương nhưng lá chắn từ trường của các thuyền chở hàng rung lên mãnh liệt, bề ngoài của những lá chắn này bắt đầu xuất hiện các vết rạn nứt như mạng nhện.

Lúc này ở trên đảo, chị em Lâm Hi và Lâm Y đã kết hợp với chiến long vực sâu của mình, đang chiến đấu với ba vị Vực Sâu cổ xưa phục sinh, do Ám Ảnh Thiên Tôn dẫn đầu. Đó là Cuồng Chiến Chi Chủ và Phong Chủ, hai vị từ thần đi theo Đại Nhật Thiên Tôn ngày xưa. Người trước nắm giữ khái niệm “cuồng bạo”, “chiến tranh” và “chiến đấu”. Người sau nắm giữ khái niệm “phong” và “vô hình”.

Nhưng cả ba vị Vực Sâu này đều chưa khôi phục trạng thái mạnh nhất.

Lâm Hi cảm giác được trong linh hồn của họ có một vết chém kiếm vĩnh hằng, họ không thể khôi phục được chân linh trong màn trời, tố chất thân thể và cường độ khái niệm họ nắm giữ chỉ ngang với cực Trường Sinh mà thôi. Nhưng khả năng nhận thức và vận dụng khái niệm của ba người này đều là ở mức Vực Sâu, không phải Trường Sinh có thể so sánh. Ba bọn họ liên thủ với nhau đủ để đối kháng với hai chị em Lâm Hi.

Bọn họ liều mạng dây dưa, ngăn chặn, không cho Lâm Hi và Lâm Y mang đi Vô Địch Pháp Vương.

Khi hỏa diễm chiến long kia xuất hiện, Lâm Hi không nhịn được hơi khựng người. Đó hẳn là đế viêm bất diệt long của Nam Vực Sâu. Nhưng trong con mắt của nàng vẫn đầy bình tĩnh, không có chút hốt hoảng nào.

Đó là vì ở chiến trường trên mặt biển cách đó 350 dặm, Lâm Duệ, anh trai nàng rõ ràng đang chiếm ưu thế. Hơn nữa, anh trài nàng cũng đã sớm phòng bị đế viêm bất diệt long này.

Lúc này, bầu trời xuất hiện vòng xoáy hỗn độn, một con chiến long cao gần chín trượng xé rách bầu trời xuất hiện.

Con chiến long này hình thể nhỏ hơn nhưng uy thế không kém đế viêm bất diệt long. Thân thể của nó màu bạch kim, mỗi một vảy rồng đều tỏa ra khí tức tương tự Căn, bên trên còn có đường vân vòng xoáy tinh hà – đó là biểu hiện của võ đạo, chân lý của Lâm Duệ.

Đầu rồng của nó ngẩng cao, đôi mắt như hai mặt trời nhỏ, như đôi hằng tinh song hành, thánh lôi và kiếp hỏa như hóa lỏng quấn quanh nó. Quang miện mười hai tầng luân chuyển sinh diệt quanh sừng thú của nó, chín đôi cánh tinh hà che kín đất trời của nó kéo dài từ phần cổ đến đuôi, mỗi cái vỗ nhẹ đều nhấc lên thủy triều thời không. Cả tỷ sợi lông bờm thánh lôi kiếp hỏa hóa thành xiềng xích pháp tắc thiên địa, theo mỗi lần hô hấp của nó tạo thành sóng dĩ thái nguyên tố.

Lâm Hi từ xa trông thấy cảnh này thì mở miệng cười tươi. Đó chính là “nguyên thủy thiên long” của Lâm Duệ, đây là lần đầu tiên nó xuất hiện hoàn toàn trước mặt mọi người.

Ầm!

Khi hai con chiến long đồng thời xuất hiện, bầu trời vang lên tiếng nổ lớn, như đèn thủy tinh khổng lồ bị bóp vụn, vết rách mạng nhện tràn lan khắp bầu trời. Ngọn bất diệt tử viêm như sóng lớn che kín bầu trời, chúng thiêu đốt hết thảy, nhiệt độ cao mãnh liệt làm bốc hơi hải vực xung quanh, nhưng cơn sóng nhiệt cuồn cuộn này lại phải dừng bước trước tầng màn chắn của nguyên thủy thiên long, không thể tiến thêm.

Màn chắn đó là mảnh hải dương lôi hỏa bạch kim, bên trong là thánh lôi kiếp hỏa đậm đặc như tương, mỗi một ngọn lửa nhảy nhót, mỗi một tia lôi đình đều có thể đánh vỡ kết cấu thời không, phân giải vật chất thành hạt hỗn độn nguyên thủy nhất.

Các loại khái niệm mạnh mẽ đối kháng nhau làm bầu trời đảo Hoàng Sơn như chia làm đôi: một bên là lửa tím ngập trời thiêu đốt tất cả, hoàn cảnh như trong Luyện Ngục, một bên là thánh vực ánh sáng trắng thần thánh, thanh tẩy tất cả. Ở nơi giao tranh, năng lượng điên cuồng va chạm, không gian xung quanh biến hình vặn vẹo thành vô số hố đen nhỏ.

Lúc này, đế viêm bất diệt long há miệng gầm lớn, tiếng long ngâm chấn động trời đất, thân hình như ngọn núi lớn của nó nhào về nguyên thủy thiên long, nó muốn dùng ưu thế thể hình tranh đấu!

Đầu của nguyên thủy thiên long hơi hất, quang miện mười hai tầng sau lưng nó hóa thành điểm sáng, chín đôi cánh tinh hà hiện ra đường vân chân lý, kết nối mỗi một điểm sáng trên cánh nó.

Ở mi tâm của nguyên thủy thiên long, một phi đao bạch kim bắn ra, chém về hướng đế viêm bất diệt long.

Con ngươi đế viêm bất diệt long co rút mãnh liệt, nó không chút do dự vẫy đuôi, xoay người chạy về không gian phía xa.

Tình thế giờ khác với lúc trước, Lâm Duệ đã thu được một phần sức mạnh chân lý, còn có một bộ phận nguyên chất Đại Nhật nữa, thần uy đã hơn xa lúc trước, uy thế của Căn Nguyên trảm cũng tăng lên mấy lần.

Đế viêm bất diệt long cần toàn lực ứng phó mới duy trì được khoảng cách với phi đao nhưng vẫn không thể hất ra nó.

Lúc này, bản thể Nam Vực Sâu đang đứng ở một chỗ trên bầu trời, nhìn về cảnh này. Hắn chỉ hơi liếc nhìn chiến long của mình, sau đó chăm chú nhìn về nơi huyết hà tan biến, nơi huyễn ảnh Đại Nhật và Thái Thượng đang tan biến. Hắn nhìn Thanh Tịnh Chi Chủ biểu hiện tư thái như Sáng Thế Thần thì sắc mặt càng thêm khó coi.

Hắn bị Hoàng Phủ Thanh trộm mất phần xác Chân Lý Thần Tọa, thứ này chắc chắn ở trên người Lâm Duệ.

Vấn đề là giờ đã muộn rồi, Thái Thượng Thiên Tôn sắp mượn vật đó phục sinh thế gian, giờ Nam Vực Sâu không dám chạm vào đồ vật của vị Thần Vương mạnh mẽ này.

Lúc này, Hy Vọng Thiên Tôn rống lên giận dữ:

- Phần Thần Xu! Chuyện đã đến nước này rồi, ngươi còn định đứng ngoài quan sát sao? Nếu Lâm Duệ kế thừa thần lực, quyền hành của chủ nhân ta thì ngươi có chỗ tốt gì chứ?

Phần Thần Xu chính là tên của Nam Vực Sâu.

Hy Vọng Thiên Tôn một mực né tránh bên cạnh Lâm Duệ, hắn vừa né tránh lôi hỏa trường thương và khái niệm tấn công, vừa gầm gừ chấn động cả một phía thiên địa:

- Phần Thần Xu! Tên kia kế thừa một phần chân lý quả thật rất mạnh nhưng đủ để ngươi phải kiêng kị đến mức này sao? Ngươi sợ chủ nhân của ta thức tỉnh sẽ thôn phệ, tiêu diệt ngươi để bổ đắp quyền hành Đại Nhật nhưng nếu Thanh Tịnh Chi Chủ kế thừa lực lượng của chủ nhân ta thì ngươi cũng không còn chỗ đứng trong màn trời đâu. Giờ ngươi không nhân cơ hội căn cơ của hắn chưa vững mà ra tay thì còn chờ đến lúc nào? Đợi khi thực lực của hắn được củng cố, ngươi muốn liều mạng với hắn cũng không có cơ hội đâu.

Nam Vực Sâu khẽ hừ nhẹ, thầm nghĩ Căn Nguyên trảm của Lâm Duệ làm hắn kiêng kị thật. Không chỉ vì bản thân sức mạnh chân lý trong Căn Nguyên trảm, còn vì võ ý “nhất” của Lâm Duệ đã thống hợp khái niệm hoành lực trường của 16 triệu võ tu và 7,2 triệu tế tự ở đây, tất cả hợp nhất vào phi đao kia.

Cho nên mạnh như Nam Vực Sâu cũng không muốn đối đầu trực diện, nhất là dưới tình huống Đại Nhật Thiên Tôn sắp thức tỉnh, hắn cần phải bảo trì sức mạnh bản thân, để đề phòng Đại Nhật. Hắn hơi nheo mắt lại, trong mắt hừng hực sáng:

- Nói nhảm ít thôi, tình thế hiện giờ Kiếp Vô Tẫn ngươi định như nào?

Kiếp Vô Tẫn chính là tên của Hy Vọng Thiên Tôn.

Nam Vực Sâu đang thầm nghĩ tình thế hiện giờ lại có chút như hắn mong đợi. Dù cho phần xác Chân Lý Thần Tọa đã bị Thái Thượng Thiên Tôn thu hồi nhưng một phần nguyên chất, nguyên hạch của Đại Nhật Thiên Tôn rơi vào tay Lâm Duệ và kim ô bên dưới người này. Phần nguyên chất, nguyên hạch này đã bị chặt đứt hoàn toàn liên hệ với Đại Nhật nhưng Lâm Duệ cũng không thể luyện hóa chúng trong thời gian ngắn.

Vấn đề là cục diện bây giờ, Lâm Duệ dựa vào khái niệm hoành lực trường gần như là bất bại. Nam Vực Sâu nghĩ mình và Hy Vọng Thiên Tôn dù dùng toàn lực cũng chỉ có thể lưỡng bại câu thương cùng Lâm Duệ thôi.

Hy Vọng Thiên Tôn gầm lên giận dữ, thanh âm rung động trời cao:

- Chỉ có tử chiến đến cùng! Ngự Thôn Thiên, ta biết ngươi đang ở gần đây! Chỉ cần ngươi giúp một chút sức lực, như vậy những thứ ngươi muốn ta đều cho ngươi.

- Kiếp Vô Tẫn, đây là chính ngươi nói đấy!

Lúc này, trên bầu trời vang lên tiếng cười vang như sấm rền, trong biển mây hiện ra một vòng xoáy đen, chúng như nuốt trọn tia sáng và nhiệt lượng xung quanh, như muốn đẩy nhiệt hộ hải vực xung quanh xuống 0 độ tuyệt đối.

- Nhớ kỹ, ngươi hứa hẹn ta nếu như thiếu dù chỉ một hạt bụi sao, bản tôn nhất định sẽ để ngươi hối hận suốt đời!

Lúc này, hư không phía trên Lâm Duệ xuất hiện một cái miệng lớn đầy răng nhọn, ý niệm của Thôn Phệ Chi Chủ hóa thành 90 nghìn xiềng xiếng quấn quanh hắc động rủ xuống.

Nháy mắt khi ý niệm này buông xuống, toàn bộ bầu trời lại tối sầm, có tới một phần ba tử diễm và quang lôi bị xé rách thành dòng năng lượng, bị hắc động mạnh mẽ hút vào. Trên mặt biển có hàng vạn tấn nước biển bị hút dựng đứng lên không, hình thành vòng xoáy xoắn ốc, càng lúc càng lớn mạnh.

Vòng phòng hộ từ trường và khái niệm hoành lực trường của hạm đội cũng bị lực lượng này vô tình lôi kéo, vặn vẹo.

Ánh mắt Lâm Duệ lạnh lùng nhìn tình cảnh trước mắt, hắn đã sớm đoán được Thôn Phệ Chi Chủ sẽ tham chiến, cũng không chút bận tâm việc này.

Lúc này, Đại Nhật Kim Ô dưới chân hắn cố hết sức giang rộng đôi cánh. Toàn thân nó hừng hực lửa lớn đỏ hồng như mặt trời, mỗi phiến lông vũ như được khái niệm tái tạo, gây dựng lại, phần xương cốt máy móc đang được nguyên chất, nguyên hạch vực sâu rót vào, sinh ra vô số phù văn, cơ giới nano và huyết nhục sinh vật thêm một bước nữa giao dung.

Ở bên dưới ba chân của Đại Nhật Kim Ô ngưng tụ ra ba viên mặt trời mini, bắn ra ánh sáng chói lóa, dung luyện hải vực bên dưới, làm cho hải vực này thuộc về ánh sáng thống trị. Ngay cả ngọn lửa của đế viêm bất diệt long cũng phải cuộn lại thần phục, ngay cả hố đen của Thôn Phệ Chi Chủ cũng bị lửa đỏ thẫm thiêu đốt xuất hiện vết rách, như thể khái niệm “thôn phệ” cũng đang bị thiêu đốt.

Ở đồng khổng của Đại Nhật Kim Ô xuất hiện đồ hình thiên luân, đó chính là thần huy của Đại Nhật Thiên Tôn, là biểu tượng quyền hành của Đại Nhật Thiên Tôn ngày xưa. Còn có mười hai lông đuôi do các khái niệm liên quan Đại Nhật ngưng tụ kéo dài, nối liền trời đất, bắt đầu đảo ngược hấp thụ năng lượng tiêu tán trên chiến trường.

Trong phần nguyên chất, nguyên hạch của Đại Nhật Thiên Tôn bị Thái Thượng Thiên Tôn chém xuống, phần lớn số đó rơi vào cơ thể Lâm Duệ, có một phần nhỏ rơi vào cơ thể Đại Nhật Kim Ô. Điều này giúp binh khí vực sâu này thuế biến, nhảy vọt tăng trưởng.

….

Lúc này, trong phòng họp tổng thống, một đám học giả kinh ngạc không thôi.

- Sức mạnh của Đại Nhật Kim Ô này sắp đạt đến cấp Thần rồi!

- Không thể đạt đến được, nó có thiếu hụt linh hồn. Nhưng sức mạnh khái niệm đã đến đỉnh cao chuẩn Vực Sâu rồi!

- Thân thể của nó có thể lên được đến cấp bán Thần đấy, thân thể của nó đồng nguyên với Lâm Duệ, vừa rồi còn dung nhập nhiều nguyên chất, nguyên hạch như vậy.

- Ta giờ rất chờ mong số liệu thân thể của nó. Thân thể bán Thần cũng rất khó, có thể xuất hiện vấn đề ở phần cơ giới.

Nhưng đông đảo người trong phòng họp để ý đến Lâm Duệ hơn.

- Đáng giận! Thôn Phệ Chi Chủ cũng xuất hiện sao? U Ám Chi Chủ bỏ mặc sao?

- Nhìn lửa tím của Nam Vực Sâu xem, đã đun sôi mặt biển 500km xung quanh rồi, rõ ràng vị này đã ra tay nghiêm túc.

- Đúng là không ngừng nghỉ mà, mới bức lui hình chiếu Đại Nhật Thiên Tôn, Lâm Duệ đã gặp phải ba vị Thần liên thủ.

- Nam Vực Sâu giờ chắc chắn sẽ liều mạng. Hắn không thể để Lâm Duệ trở thành Đại Nhật Thiên Tôn được. Nhất là Lâm Duệ nắm giữ pháp môn thanh tịnh, nếu còn nắm giữ sức mạnh Đại Nhật nữa, đó chính là Thần Vương rồi, thậm chí có thể mạnh hơn Đại Nhật Thiên Tôn ngày xưa, sao hắn có thể không sợ được chứ?

- Gần đây giáo sư Hàn Khả Đạo có đưa ra một luận văn, hắn nói là có hai con đướng siêu hạn khái niệm. Một là giống như chân lý, đứng đầu các khái niệm, được Thái Thượng Thiên Tôn tăng lên cực hạn, vượt quá giới hạn của Căn. Một cách nữa là các loại khái niệm phối hợp với nhau, giống như của Đại Nhật Thiên Tôn. Hàn Khả Đạo là lão sư của Lâm Duệ, luận văn này hẳn là được Thanh Tịnh Chi Chủ công nhận.

- Thôn Phệ Chi Chủ chắc hẳn rất thèm khát pháp môn thanh tịnh, thèm đến phát điên rồi.

- Thật ra giờ ta lo lắng phản ứng của chúng Thần hơn. Nếu ta là bọn họ, ta cũng không muốn thấy Lâm Duệ trở thành Đại Nhật Thiên Tôn, trở thành Quang Minh Vương!

- Nhất là vị này lại là nhân loại, đã đứng vững gót chân ở màn trời nhân tạo nữa chứ, tình huống bây giờ rất khó giải quyết!

- Quả thật rất khó giải quyết! Nếu Lâm Duệ thua, Nam Vực Sâu nhất định sẽ cướp đoạt phần nguyên chất và nguyên hạch của Đại Nhật, Lâm Duệ có thể từ đây trượt dài, không còn lực đối kháng. Nếu Lâm Duệ thắng, hắn sẽ thành mục tiêu công kích của các bên, có thể sẽ có mấy vị Thần nữa xuất hiện.

- Đây gần như là dương mưu, không hổ là Nam Vực Sâu, có thể nói là đa mưu túc trí, như nào thì vị này cũng không thua.

Cũng vào lúc này, mọi người thấy Lý Hàng Long và Tạ Tinh Vân dẫn theo 20 vị nghị viên vinh dự đứng lên, đi ra bên ngoài.

James Bled, phụ tá trưởng của tổng thống thấy cảnh này thì sững sờ kinh ngạc:

- Các vị định đi đâu vậy?

- Bọn họ muốn đến đảo Hoàng Sơn tiếp viện cho Lâm Duệ.

Tổng thống dựa vào thành ghế, nhìn hình ảnh video không chớp mắt nói:

- Tạ hội trưởng trước đó đã dùng danh nghĩa hiệp hội võ đạo, bí mật tổ chức một hạm đội nữa. Hiện tại đã có 12500 tinh hạm, 17 triệu thực trang võ giả ở đó. Dựa theo ước định giữa hắn và Lâm Duệ, chỉ cần Lâm Duệ bình an vượt qua cửa ải đầu tiên, như vậy hắn nhất định sẽ suất lĩnh hạm đội thứ hai này tới tiếp viện. Lâm Duệ sẽ dùng thần lực bảo vệ bọn họ chuyển tiếp lượng tử tiến vào chiến trường.

Phụ tá trưởng tổng thống nghe vậy thì biến sắc:

- Các ngươi làm vậy sẽ kích thích xung đột giữa Liên Bang và Thiên Cực tinh.

Hắn cau mày lại nói:

- Đối với Lâm Duệ, đây cũng không phải chuyện tốt. Dùng hạm đội tăng lên khái niệm hoành lực trường quả thật giúp hắn đối kháng với ba vị Thần nhưng nếu như Đông Vực Sâu và U Ám Chi Chủ cũng ra tay thì sao? Chúng ta càng giúp hắn, các vị Thần ở Thiên Cực tinh càng kiêng kị hắn nhiều hơn.

- Lâm Duệ vốn là nhân loại, là người của Liên Bang chúng ta phong Thần, là hy vọng tương lai của chúng ta! Chúng ta không giúp hắn thì các vị Thần sau này sẽ tha cho chúng ta sao?

Đó là một vị chủ tịch tài phiệt, hắn nói những lời này làm phụ tá trưởng tổng thống câm miệng không trả lời được, cả phòng họp rơi vào trầm tư.

- Phương Nhiễm Nhiễm nữ sĩ đang tổ chức hạm đội thứ ba, tập đoàn bảo hiểm Tín Vinh chúng ta quyết định tham gia.

- Có chuyện này sao? Đang tập kết ở đâu vậy? Tập đoàn vận chuyển Phi Việt chúng ta cũng tham gia!

- Phương Nhiễm Nhiễm nữ sĩ đang gửi thông báo trong các nhóm xí nghiệp, địa điểm tụ họp là ở trụ sở của hạm đội Tinh Hải Quân số 2.

- Quá qua loa rồi! Xin lỗi các vị, ta không tham gia được!

- Lẽ nào lại như vậy! Đây là trắng trợn bắt cóc, bắt cóc nhân loại đối kháng với các vị Thần ở Thiên Cực tinh rồi!

Lúc này mười ngón tay của tổng thống đan vào nhau, hắn chậm rãi lên tiếng:

- Phụ tá trưởng các hạ, dùng danh nghĩa của ta mệnh lệnh tổng tư lệnh ba quân, truyền đạt chỉ lệnh với quân đội, lập tức tụ quân. Toàn bộ tinh hạm có thể sử dụng khái niệm hoành lực trường của Liên Bang tập kết ở trụ sở của hạm đội Tinh Hải Quân số 2.

Tổng thống hai mắt rạng rỡ nhìn Lâm Duệ, thanh âm chậm chạp đầy kiên định:

- Thanh Tịnh Chi Chủ trước đó từng nói với ta, hắn nói rằng trận chiến ở đảo Hoàng Sơn này, chỉ cần hắn vượt qua được Đại Nhật Thiên Tôn đồng hóa, hắn chắc chắn có thể để các vị Thần dừng tay, ngầm đồng ý hắn kế thừa lực lượng Đại Nhật, để hắn thật sự bước vào hàng ngũ các vị Thần! Hắn đã sớm tiên đoán được cục diện hôm nay, ta tin tưởng hắn!

Phụ tá trưởng tổng thống nghe vậy thì sững sờ rồi rơi vào trầm tư. Hắn dù không biết Lâm Duệ sẽ dùng biện pháp gì để các vị Thần cho phép vị này kế thừa sức mạnh Đại Nhật, cũng không cho rằng các vị Thần sẽ vi phạm lợi ích của mình nhưng hắn không lên tiếng phản đối nữa.

Đúng như chủ tịch tập đoàn bảo hiểm Tín Vinh vừa nói, Lâm Duệ là hy vọng của nhân loại, giúp nhân loại tránh được kiếp bị nô dịch sau này. Mà dù bọn họ giữ lại, tránh hiềm nghi như nào, những vị Thần kia cũng không giảm bớt kiêng kị đối với Lâm Duệ.

Nhưng rất kỳ quái, ba vị Thần xuất hiện tạo thành ưu thế mãnh liệt nhưng Lâm Duệ lại không chút hành động.

Ba vị Thần này cũng rất âm độc, bọn họ không ra tay với Lâm Duệ đang trong khái niệm hoành lực trường bảo vệ mà chơi trò công kích điểm yếu, chuyển hướng tấn công, vây giết Vô Địch Pháp Vương trên đảo Hoàng Sơn trước.

Nhưng Lâm Duệ vẫn không chút phản ứng với điều này.

Lúc này, ý thức của Lâm Duệ đang ở trong một huyễn cảnh sặc sỡ. Ánh sáng bầu trời bảy mà cuồn cuộn không ngừng chảy, xung quanh là những dòng sông ánh sáng lung linh mộng ảo, trong những dòng sông là vô số hòn đảo lơ lửng, ngưng kết giấc mộng của sinh linh.

Mộng Ảo Thiên Tôn đang ngồi trên thần tọa, đầu ngón tay vuốt ve một viên lưu ly châu ngưng tụ từ mộng cảnh của nhân loại, bễ nghễ nhìn xuống Lâm Duệ nói:

- Thanh Tịnh Chi Chủ, ngươi không phải muốn nói vài lời với ta sao? Ta đã tới rồi đây!

Lâm Duệ không khỏi nheo mắt lại, ánh mắt sắc bén.

Đây hẳn là Mộng Huyễn Thần Quốc của Mộng Ảo Thiên Tôn, vị Thần Vương này đúng là rất mạnh, có thể trong nháy mắt kéo ý thức của hắn vào thần quốc của mình. Ngoài ra, Lâm Duệ cũng phát hiện tốc độ trôi của thời gian ở đây vô cùng chậm, chỉ bằng một phần ba ngàn so với bên ngoài.

Vị Thần Vương này chỉ bằng những thủ đoạn hiển lộ này cũng đủ làm người khác run sợ rồi.

Cùng lúc đó, bầu trời của Mộng Huyễn Thần Quốc bị cưỡng ép xé mở, mấy đạo ý chí của Thần uy nghiêm hùng vĩ, như sao băng rạch phá bầu trời hàng lâm nơi này.

Khóe miệng Mộng Ảo Thiên Tôn khẽ nhếch, nở nụ cười khó đoán:

- Hơn nữa, người nhờ ta hỗ trợ để gặp mặt chúng Thần, bọn họ cũng tới rồi này.

Ý chí của mấy vị Thần này, hoặc là cứng rắn như bàn thạch, không thể lay động; hoặc là u ám như vực sâu thâm thúy khó lường; hoặc là thanh lạnh như sương, lạnh thấu tận xương. Bọn họ hoặc trôi nổi trên không, hoặc hùng cứ mặt đất, tất cả đều dùng ánh mắt dò xét nhìn chăm chú Lâm Duệ, toàn bộ họ đều mang theo ác ý nồng đậm!

Mộng Ảo Thiên Tôn có chút hăng hái nói:

- Thanh Tịnh Chi Chủ các hạ, ngươi làm ta rất hiếu kỳ. Ngươi nhờ ta tụ họp chúng Thần đến đây, đến cùng là muốn nói gì? Chẳng lẽ là muốn chúng ta chúc phúc cho ngươi, chứng kiến ngươi thành mặt trời mới sao?

Vị này sẽ dùng lý do gì để bọn họ từ bỏ ra tay, để bọn họ cho phép một vực ngoại thiên ma thay thế Đại Nhật Thiên Tôn xuất hiện ở nhân thế đây?

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an