- Đời thứ 7? Ta không biết chân linh của giáo chủ đời thứ 7 đã thức tỉnh hay chưa nhưng một vài kẻ ủng hộ trung thành của hắn đang để ý đến vườn chân lý của Đông Vực Sâu.
Hy Vọng Thiên Tôn thấy Đại Nhật Thiên Tôn còn chưa hiểu thì vội giải thích thêm:
- Đông Vực Sâu trước đó ham muốn lực lượng của Thái Thượng, thân thể bị Thái Thượng ô nhiễm. Hắn vì tiện lợi nên trực tiếp tung ra huyết dịch bị ô nhiễm, muốn mượn ý niệm lộn xộn, thất tình lục dục của phàm nhân làm phai nhạt. Nhưng sau trận chiến ở đảo Hoàng Sơn, Thái Thượng Thiên Tôn sắp trở về, Đông Vực Sâu giờ lại không thể không vội vã thu lại di huyết của Thái Thượng, tự mình trấn áp. Nhưng theo như tin tình báo chúng ta thu được, giờ không chỉ là đời thứ 7, chúng Thần bao gồm cả Mộng Ảo Thiên Tôn cũng đều đang mưu tính vườn chân lý. Trước đây không lâu, chúng ta thậm chí phát hiện bóng dáng của Mộng Ảo Thiên Nữ ở gần Lạc Kinh, sợ là Lạc Kinh sắp nảy sinh biến cố. Đông Vực Sâu hẳn là khó lòng vượt qua cửa ải khó này.
Hy Vọng Thiên Tôn thật ra ngầm trào phúng Đông Vực Sâu trong lòng, người này quá hám lợi, dám mưu tính lực lượng của Thái Thượng, để đến mức nảy sinh họa ngầm trong người, giờ đúng là lo được đầu thì không lo được đuôi. Ở sau Đông Vực Sâu còn có sơ hở to lớn như vậy, tên này còn vọng tưởng lên được Thần Vương, thậm chí là Siêu Thoát sao?
Nhưng hắn lại nhớ đến nhóm người mình không lường trước được Thái Thượng Thiên Tôn sẽ trở về. Thậm chí ở trận chiến đảo Hoàng Sơn, Thái Thượng Thiên Tôn còn mượn nhờ dòng sông thời không của mình chém ra một kiếm, nhờ vậy mới có hy vọng quay về, thế là hắn lại cụt hứng, không còn tâm tình nào trào phúng Đông Vực Sâu.
Dù là Đông Vực Sâu hay là bọn họ, ván này đều bị Mệnh Chủ đùa bỡn trong lòng bàn tay rồi.
- Hóa ra là vậy!
Đại Nhật Thiên Tôn trong nháy mắt hiểu ra, hắn hơi suy tư rồi nói:
- Nếu như vườn chân lý sinh biến, ngươi có thể tùy tình hình ngầm hỗ trợ Đông Vực Sâu.
Dù là vị Thần Vương nào xuất hiện, đối với hắn cũng không phải là tin tốt. Nhưng so sánh thiệt hơn, để Đông Vực Sâu nắm giữ khái niệm chân lý vẫn tốt hơn là Thái Thượng quay trở về. Khái niệm chân lý trong tay Thái Thượng Thiên Tôn là siêu hạn, theo như lời thiên ma thì có thể nói là “bug” rồi. Chân Lý Thần Tọa cũng gần như áp đảo tất cả đồ vật trên thế giới này.
Nhưng không biết vì sao đám thuộc hạ của giáo chủ đời thứ 7 lại không mưu tính thức tỉnh cho giáo chủ đời thứ 7, mà lại nảy sinh ý đồ với Đông Vực Sâu làm gì? Bọn họ rốt cuộc muốn làm gì? Giáo chủ đời thứ 7 và Mệnh Chủ, đôi bên có liên quan gì không đây?
Nếu như là trước kia, Đại Nhật Thiên Tôn sẽ mặc kệ đám dư nghiệt giáo chủ đời thứ 7 có mưu đồ gì, trực tiếp tiêu diệt hết là được. Nhưng giờ hắn không đủ sức lực, nguyên chất nguyên hạch của hắn đã bị cướp mất, hắn cũng không cần thiết đi làm không công hộ cho Quang Minh Chi Chủ.
Đại Nhật Thiên Tôn giờ căm hận Lâm Duệ hơn cả giáo chủ đời thứ 7. Hắn lắc đầu nói:
- Ta giờ phải mau chóng khôi phục lực lượng. Hy Vọng, ngươi có kiến nghị gì không?
Đại Nhật Thiên Tôn tạm thời chưa thể cướp lại nguyên chất nguyên hạch, nên không trông chờ vào các khái niệm trước kia.
Lâm Duệ giờ đã phát triển đầy đủ, không chỉ kinh doanh ra hai giáo phái có cả chục tỷ tín đồ, thậm chí còn dựng lên một thế lực sánh ngang thần hệ cỡ nhỏ. Dù ở phương diện nào, bọn họ đối kháng chính diện với Lâm Duệ cũng không phải thượng sách.
Hy Vọng Thiên Tôn khẽ nhếch mày, đưa tay về phía trước, tức thì một tia tin tức thần niệm truyền vào trong ý thức hải của Đại Nhật Thiên Tôn. Vì việc này vô cùng quan trọng, mạnh như Hy Vọng Thiên Tôn cũng không muốn nói ra lời để đối phương phát hiện đề phòng.
Ánh mắt Đại Nhật Thiên Tôn dần sắc bén, băng lạnh:
- Mục tiêu của các ngươi là hắn?
Khóe môi Đại Nhật Thiên Tôn hơi nhếch lên, kế hoạch của Hy Vọng Thiên Tôn rất tốt, rất phù hợp tình thế hiện giờ của bọn họ. Hắn bỗng nhiên nảy sinh cảm ứng, nhìn chằm chằm các cây xúc tu của Căn, ánh mắt đầy khác thường.
- Hy Vọng, ngươi có cảm thấy Căn có gì đó không đúng không?
Hy Vọng Thiên Tôn nghe vậy thì kinh ngạc nhìn về hướng hố sâu, hắn ngưng thần cảm ứng nhưng rồi nhanh chóng lắc đầu khó hiểu:
- Không thấy có gì khác thường. Chủ nhân, Căn không phải vẫn một mực như này sao?
Mi mày Đại Nhật Thiên Tôn nhíu chặt lại, hắn thầm nghĩ chẳng lẽ là ảo giác sao? Hắn luôn cảm thấy Căn biến đổi rất lớn, nhất là các “khái niệm” trước kia đầy hỗn loạn, giăng khắp nơi trong Căn, giờ chúng vẫn hỗn loạn như cũ, đan xen chằng chịt nhưng lại như là có điểm xuất phát, có thể truy tìm ngược dòng về điểm đầu.
Có chút giống với 320 nghìn năm trước, khi Thái Thượng Thiên Tôn luyện hóa Căn. Đáng tiếc giờ thần lực của Đại Nhật Thiên Tôn không lớn bằng lúc trước, không thể xâm nhập tìm hiểu, ngược dòng tìm về đầu nguồn.
Ở thời thái cổ xa xôi, hắn và ý chí của Căn đạt thành huyết khế. Ý chí của Căn nhất định phải toàn lực ủng hộ hắn chiến đấu với Thái Thượng Thiên Tôn. Đây cũng là nguyên nhân Đại Nhật Thiên Tôn có thể cảm ứng Căn rõ ràng. Hắn không giống các vị Vực Sâu khác, không cần phải sợ hãi né tránh Căn.
Vấn đề là nguyên chất nguyên hạch của hắn đang ở trong tay Lâm Duệ, giờ thần khu của hắn không được Căn tán thành.
…..
Khi Đại Nhật Thiên Tôn “phục sinh”, Lâm Duệ nhanh chóng cảm ứng được.
Hắn và Đại Nhật Thiên Tôn liên kết rất sâu, sau trận chiến ở đảo Hoàng Sơn, Hy Vọng Thiên Tôn cướp được nguyên chất nguyên hạch của Nam Vực Sâu nhưng một mực không tiêu hóa, hóa ra là để giúp Đại Nhật Thiên Tôn thức tỉnh ý thức. Lâm Duệ trong nháy mắt phát hiện điều này.
Đáng tiếc, đối phương giấu sâu trong trung tâm Luyện Ngục, Lâm Duệ tạm thời không thể làm gì. Hắn chỉ có thể hung hăng ghi thù với U Ám Chi Chủ, chuẩn bị trả đũa đối phương trong trận chiến tranh đoạt Siêu Thoát sắp tới. Hắn dù không thể tham gia tranh đoạt vị trí đó nhưng lại có thể ngáng chân đối phương.
Vì vậy, bản thể Lâm Duệ chỉ hơi liếc nhìn về hướng Luyện Ngục là bỏ qua không chú ý nữa. Giờ hắn để ý hơn cả là cảnh tượng trong di tích, còn có sư tôn và sư tỷ hắn nữa.
Lạc Vọng Thư và Mộng Vi Vân gần đây đều bế quan tu hành, các nàng dù danh nghĩa là tọa trấn chiến trường ở con đường Thiên Uyên nhưng thực chất rất ít để ý chiến sự ở đây. Bên đó cơ bản đều là do các đồ đệ khác của Lạc Vọng Thư chống đỡ.
Bất Tử Long Tôn biết binh mã của Đại Tống ở con đường Thiên Uyên bề ngoài là của Đông Vực Sâu nhưng Quang Minh Chi Chủ cũng ngầm hỗ trợ nên cũng không muốn phí sức, để Quang Minh Chi Chủ có điều kiện thu hoạch huyết sát yêu ma.
Cho nên từ 3 năm này, Bất Tử Long Tôn lấy kiềm chế là chính, tận lực tránh xung đột chính diện, đồng thời hết sức quấy nhiễu đất đai Đông Châu, đả kích quốc lực Đại Tống.
Lâm Duệ nghĩ quá nửa kế sách này là do thiên tử trước đây của Đại Tống vạch ra. Vị thiên tử này cũng rất có tài thao lược, chỉ tiếc là sinh không gặp thời, khi ở trên mặt đất thì bị Đông Vực Sâu áp chế, bị ép phản bội, sau đó bị Bất Tử Long Tôn nắm chặt, đáng tiếc….
Đây là lý do vì sao Lạc Vọng Thư thường không cần để ý đến chiến trường, một năm có đến mười một tháng đóng cửa bế quan.
Nhưng sư tôn, sư tỷ của hắn bế quan càng lâu, hắn càng lo lắng.
Lần trước khi Lâm Duệ gặp mặt hai nàng là vào hai mươi ngày trước. Lúc đó dị thể Lâm Duệ theo lịch trình đến thanh tẩy cho Lạc Vọng Thư và Mộng Vi Vân, khi hắn đến thì thấy tóc hai nàng bạc trắng như tinh hà thấm đẫm ánh trăng.
Pháp môn thanh tịnh của Lâm Duệ cũng không phải vạn năng, ví như trong nguyên chất nguyên hạch của hắn vẫn còn dấu ấn của Phần Thần Xu, từ đầu đến cuối chưa thể luyện hóa sạch sẽ.
Mà thần niệm Thái Thượng Thiên Tôn mạnh mẽ như nào, sức mạnh to lớn ra sao chứ?
Lạc Vọng Thư đã luyện khái niệm chân lý đến 93%, luyện đến đây biết tự lượng sức, dừng lại không tiếp tục luyện nữa. Nhưng mỗi lần Lâm Duệ đều cần tiêu tốn lượng lớn thần lực mới thanh tẩy được di lực của Thái Thượng, còn phải bố trí tầng tầng trấn áp giúp Lạc Vọng Thư duy trì ý thức bản thân.
Sư tỷ của hắn cũng như vậy, lá gan của sư tỷ hắn rất lớn, tu luyện khái niệm chân lý đến gần 90% mới dừng lại.
Hai nàng đều có võ ý mạnh mẽ, võ ý của Lạc Vọng Thư là duy tâm duy ngã, bản thân duy trì ý chí mãnh liệt. Của Mộng Vi Vân là hy vọng và biến số, sức mạnh tâm linh của nàng cũng rất mạnh mẽ, thậm chí có thể điều khiển biến số bị Thái Thượng ô nhiễm.
Nhưng Lâm Duệ vẫn cảm thấy Thái Thượng đang ô nhiễm tâm linh, huyết mạch và đồng hóa hai nàng. Đó là ngày càng tiến lên, lặng lẽ không chút tiếng động, thay đổi trong vô tri vô giác, làm hai nàng không chút cảm giác mình đã bị ô nhiễm. May mắn là khái niệm chân lý quả thật trợ giúp hai nàng tu luyện các khái niệm khác. Khái niệm tinh luyện và thăng hoa của Lạc Vọng Thư đã sắp đến 90%, sức mạnh thân thể càng lúc càng mạnh mẽ, đã đến gần chuẩn Vực Sâu.
Ở trong mắt Lâm Duệ, hai nàng này giờ đang tiến hành chạy đua vô cùng nguy hiểm, là xem Lạc Vọng Thư và Mộng Vi Vân có thể lên cấp Vực Sâu trước khi bị Thái Thượng ô nhiễm, hay là Thái Thượng sẽ thức tỉnh trước khi các nàng kịp lên cấp Vực Sâu.
Lâm Duệ thậm chí không thể không cân nhắc đến một biện pháp giải quyết: chủ động để Thái Thượng thức tỉnh trên thân thể những người khác có Thái Thượng di huyết.
Lâm Duệ điều khiển dị thể trở về, khi về còn cố ý liếc nhìn sư tôn sư tỷ một phen. Hắn qua cửa lớn cảm ứng, cảm giác tình huống của họ còn nằm trong khống chế thì mới thu lại tâm thần, bắt đầu nhờ Chân Lý Thần Tọa giúp đỡ, tiếp tục nâng lên võ ý bản thân.
Lúc này đúng lúc tiệc cầu khấn bắt đầu, 7,7 tỷ tín đồ đang cầu nguyện với hắn.
Lâm Duệ giờ có chừng 27 tỷ tín đồ, nhưng trong đó sẵn sàng cầu khấn chỉ có chừng 1,9 tỷ, còn lại 5,8 tỷ là chỉ cầu khấn hắn khi tiến hành tiệc cầu khấn. Bọn họ phải tiến hành cầu khấn hắn xong mới có thể tiến vào tiệc thánh.
Dù cho những tín đồ này tín ngưỡng không đủ thành kính nhưng bọn họ vẫn đầy cảm kích với Quang Minh vương giáo đã giúp đỡ mình. Trong đó đương nhiên cũng có hạng người phụ tình phụ nghĩa nhưng đại đa người chỉ cần thu được ấm no là giữ vững đạo đức quan cơ bản. Ba năm này, Quang Minh vương giáo đã trợ giúp ít nhất 2,3 tỷ tín đồ đứng vững ở các căn cứ đô thị, giúp họ thu được công việc ổn định. Sau đó, họ ít nhiều cũng hộ trợ lại giáo đường. Hiện giờ Quang Minh vương giáo có đến hai phần ba quyên góp là đến từ những tín đồ này.
Khi những tín đồ này cầu nguyện, nhận thức của họ với Quang Minh Chi Chủ cũng tăng lên, mang đến áp lực lớn cho Lâm Duệ.
Nhưng để Lâm Duệ vui mừng là, đám tế tự dưới Cơ Tuyết Oánh dẫn đầu vẫn rất cố gắng, giờ tiếng ca chủ nhân sữa bò và trứng gà đã rất ít, chỉ còn không đến một phần một trăm nghìn.
Tương ứng là, những nhận thức của tín đồ về Thánh Lôi Kiếp Hỏa và Quang Minh Chi Chủ không gì không làm được để thần lực, khái niệm của Lâm Duệ tăng nhiều.
Từ 34 Tịnh Nhất Thần Đàn, 52 Huy Hoàng Thánh Đàn dẫn đường, thêm vào pháp trận khổng lồ và khái niệm hoành lực trường tụ hợp ở khu thí nghiệm, thêm vào Chân Lý Thần Tọa tinh luyện, giúp võ ý của Lâm Duệ đạt đến 99% hóa thành khái niệm, Thánh Lôi Kiếp Hỏa và khái niệm thanh tịnh gần như đạt đến siêu hạn!
Ý niệm Lâm Duệ bắt đầu thâm nhập vào sâu trong Căn, dùng võ ý “nhất” của mình chải vuốt nội bộ hỗn loạn trong Căn.
Lúc này, nếu hắn biết được ý niệm của Đại Nhật Thiên Tôn, nhất định sẽ thán phục với cảm ứng của vị Thần Vương cổ đại này. Giờ Lâm Duệ hắn quả thật đang mưu cầu trở thành “đầu nguồn” và “phần cuối” của những khái niệm trong Căn.
Những khái niệm trong Căn như là hai ngàn dây gai quấn quanh cùng nhau, công việc của Lâm Duệ giờ là chải vuốt cho ngay ngắn những dây gai này, kết nối phần đầu và phần cuối của những dây gai này.
Theo như thống kê, trong 600 nghìn năm lịch sử của Thiên Cực tinh, có tổng số chừng 300 vị Thần, mỗi người đều nắm giữ hơn 2 loại khái niệm.
Còn có rất nhiều vị Vực Sâu như Vô Cực Đao Tôn nữa, vừa mới lên cấp Vực Sâu thì bị chém rụng. Điều này nâng số lượng các khái niệm cấp Thần trong Căn lên đến hơn 1200 loại, số lượng khái niệm không hoàn chỉnh thì có hơn mấy nghìn, vượt xa con số “đại đạo ba ngàn”. Sức mạnh những khái niệm này có loại gần giống nhau, có loại lại xung đột với nhau, có thể nói là hỗn tạp vô cùng.
Công việc này có chút giống với vuốt lại dây nối điện tử chằng chịt của một hệ thống máy tính khổng lồ vậy. Hắn còn phải hết sức tránh né các khái niệm của các vị Thần đương thời, để tránh bị bọn họ phát hiện, nảy sinh cảnh giác.
Nên giờ hắn rất cần thời gian, cần lượng lớn thời gian, hắn cần kéo dài trận chiến tranh đoạt Siêu Thoát càng lâu càng tốt.
Cho nên bề ngoài thì có vẻ hắn hết sức ủng hộ màn trời nhân tạo, nỗ lực hết sức hoàn thành các đơn đặt hàng nền móng màn trời nhân tạo của các vị Thần nhưng thực chất là dùng đủ loại hình thức, chiêu trò, ngấm ngầm ngáng chân các vị Thần, chôn xuống đủ loại cạm bẫy.
Hắn phát hiện ý chí của Căn cũng đang phối hợp hắn, không gian sống này cũng khát cầu có trật tự, muốn chỉnh hợp các khái niệm này.
Theo võ ý “nhất” chỉnh hợp càng lúc càng sâu, sức ảnh hưởng của hắn với Căn cũng càng lúc càng mạnh mẽ. Cùng lúc đó, Căn cũng theo đó đảo ngược ăn mòn hắn.
Lâm Duệ giờ thực chất là đang đánh cược với Căn, nhìn xem là hắn sống đến cuối cùng, một mực duy trì ý thức bản thân khống chế được Căn hay là Căn đồng hóa được hắn, thu lấy tất cả của hắn.
Cho nên hắn không thể thiếu tín ngưỡng quang minh được, quy mô tín đồ càng lớn càng tốt, đồng thời hắn còn phải tăng cường nhận thức của tín đồ với mình.
Ba tháng sau đó, Lâm Duệ một mực ở trong phòng trung tâm của khu thí nghiệm, ngày qua ngày nghiên cứu khái niệm, chải vuốt Căn.
Cho đến ba tháng sau, hắn nhận được một đoạn thần thức linh niệm truyền đến. Đoạn thần thức này xuyên qua đủ loại lá chắn phòng ngự từ trường và trận pháp phòng ngự, trực tiếp xuất hiện trong tâm linh hắn.
- Là Mộng Ảo Thiên Tôn?
Trong mắt Lâm Duệ hiện vẻ nghi hoặc, thầm nghĩ vị Thần Vương này tìm mình làm gì? Giờ gặp mặt đối phương cũng không sao nhưng vào lúc này thì rất nhạy cảm, có thể dẫn đến các vị Thần khác đề phòng. Lâm Duệ cũng lo lắng khi gặp mặt sẽ bị vị này dùng huyễn thuật và tinh thần lực mạnh mẽ nhìn thấu mưu đồ của mình.
Lâm Duệ đang cân nhắc thì lại nhận được một đoạn thần thức nữa. Hắn hơi cảm ứng, ánh mắt biến thành chăm chú, lập tức phất tay áo để hệ thống siêu toán dừng vận chuyển.
Lần này, Mộng Ảo Thiên Tôn mời hắn gặp mặt là vì liên quan đến Mệnh Chủ.