Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa

Chương 65: Nông trại kế hoạch



Lâm Gia Thành chỗ bến thuyền ven sông

- Thành chủ, địa hình này là có thể xây dựng. Bất quá nếu chỉ vì đào ao nuôi cá cùng với chăn nuôi gia súc gia cầm như vậy, xây loại tường thành bằng đá cỡ nhỏ như thế này thực sự là quá lãng phí.

Bên bờ, Bộ trưởng Bộ xây dựng Lý Tuân dẫn theo một nhóm kiến trúc sư khảo sát địa hình.

- Không lãng phí.

Lâm Thiên nhìn xem Lý Tuân, nói

- Bộ trưởng đã nói với ta là có thể kéo dài tường thành a. Vậy thì xây lớn một chút. Ta dự định chăn nuôi gia súc gia cầm, đào ao nuôi cá, trồng cây ăn quả... Những này sẽ là nguồn cung cấp thực phẩm lâu dài cho Lâm Gia Thành. Ngoài ra còn muốn chuyển dời 4/5 nhà kho trong thành tới đây. Đồ vật để ở ngoài, cần được bảo đảm an toàn. Thành nhỏ này liền là nhà kho của Lâm Gia Thành.

- Nhà kho sao? Như vậy đích thực là cần an toàn.

Gật gật đầu, Lý Tuân nghĩ nghĩ, nói

- Như vậy để bảo đảm nhà kho an toàn, ta sẽ chỉnh sửa một chút, để cho tường thành bốn phía đều có thể cho binh lính ở trên phòng thủ.

Đối với chỉnh sửa cải tiến chuyện Lâm Thiên bây giờ là không dám có ý kiến.

Hắn nói là sẽ bị hệ thống cảnh báo đó. Người bản địa chủ động, tự mình đề xuất thì không làm sao...

- Bộ trưởng, ao cá cần nước ra vào thường xuyên...

Cải tiến thay đổi các loại bản vẽ, gợi ý chế tạo những thứ nguy hiểm là Lâm Thiên không dám nói.

Bất quá nông nghiệp, đào ao thả cá... Những chuyện không có quan trọng này hắn nhưng vẫn có thể góp ý kiến.

Dù sao trước đó khi bắt đầu xây dựng Lâm gia thôn, đều để cho Lâm Sơn đào đắp kênh mương chạy khắp các mảnh ruộng lớn hệ thống cũng không có cảnh báo gì.

- Thành chủ yên tâm. Cung cấp nước cho ao cá chuyện này ta đã có ý tưởng.

- Vậy là được rồi. Nếu không có gì cản trở, một hồi trở về dán thông báo tuyển nhân công. Ngày mai thì bắt đầu thi công a.

- Đã hiểu rõ, Thành chủ.

- Trong thành lát đá những con đường tốc độ cũng không được dừng lại a.

- Thành chủ yên tâm.

Lâm Thiên ý định đúng là xây dựng một cái nông trại lớn kiêm nhà kho.

Lâm Gia Thành bên trong yêu cầu sạch sẽ, không được nuôi số lượng lớn động vật. Vừa vệ sinh vừa đảm bảo an toàn.

Trong thành sau này bãi thả ngựa cũng phải dời ra ngoài. Các doanh trại cũng là như vậy.

Có bên kia bờ sông thung lũng rộng lớn, Lâm Thiên hoàn toàn có thể không trồng trọt lương thực bên này sông. Thoải mái mà sử dụng đất đai cho xây dựng.

Đương nhiên, những chuyện này là chưa làm tới. Ít nhất phải chờ Lâm Gia Thành chật kín lại nói.

Lâm Gia Thành để chật kín ít nhất cần trăm vạn nhân khẩu. Cũng là triệu người.

Trăm vạn nhân khẩu rất nhiều sao?

Không nhiều. Bởi vì cái gọi là nhiều người nhiều binh.

Huyện thành trở lên cấp bậc thăng cấp không còn là một câu dễ dàng liền thăng cấp.

Bởi vì mỗi lần thăng cấp ngoại trừ cơ bản 4 hạng chỉ số ra còn phải chịu hệ thống cho ra khảo nghiệm thăng cấp.

Mộ Nam có cùng Lâm Thiên nói qua một hồi.

Hệ thống khảo nghiệm thăng cấp chính là công thành chiến.

Cấp 1 thăng cấp lên cấp 2 huyện thành phải chịu 1 vạn quân công thành.

Cấp 2 thăng cấp lên cấp 3 huyện thành phải chịu 5 vạn.

Khi thăng cấp, 1 nhà doanh trại khổng lồ sẽ xuất hiện trong phạm vi 30km quanh thành. Trong vòng 3 ngày doanh trại này sẽ đem quân công thành...

Lãnh chúa giữ được thành trì trong 3 ngày thì giành chiến thắng. Thăng cấp huyện thành.

Không giữ được thành thì trùng sinh, từ thôn nhỏ bắt đầu lại a.

Hơn nữa không chỉ như vậy, trong 3 ngày khảo nghiệm công thành chiến, lãnh chúa thủ thành chỉ được sử dụng binh lính của mình. Nếu như mượn binh hay nhờ người giúp đỡ, số quân công thành lập tức tăng gấp đôi theo số lượng binh lực lãnh chúa mượn được.

Hệ thống cho ra khảo nghiệm thăng cấp như không thành công thì trừng phạt là rất nặng. Nhưng mà thành công thì ban thưởng cũng rất mãnh liệt.

Đó chính là thu được một nửa số lượng quân công thành, chiến lợi phẩm trong doanh trại địch các loại.

Trong quá trình khảo nghiệm cơ bản là dùng thực lực cá nhân của lãnh chúa để vượt qua.

Nếu như mượn ngoại lực cũng có thể. Nhưng là phải chấp nhận độ khó tăng lên.

Hỏi Mộ Nam, biết được chuyện khảo nghiệm này sau Lâm Thiên không thể không cẩn thận suy nghĩ ứng phó. Không được vội vàng nóng ruột. Bởi vì đây chính là một bước lên trời một bước chìm xuống đáy.

.....

Buổi chiều một ngày, Lâm Thiên đi tới bộ binh quân doanh huấn luyện

Trong doanh, Mã An đang chỉ huy, giám sát binh lính cũ mới tập luyện.

Tân binh tập luyện đến giờ cũng đã có 20 ngày khoảng chừng. Mặc dù còn chênh lệch so với lão binh, bất quá cũng có thể miễn cưỡng xem là lính được rồi.

Gặp Lâm Thiên tới, Mã An để cho tiểu đội tự mình huấn luyện. Bản thân thì cùng Lâm Thiên đi vào trong doanh trướng

- Càng ngày càng có phong thái tướng quân rồi.

Trong doanh trướng, Lâm Thiên cười nói vỗ vai Mã An.

Trước đây Mã An còn thỉnh thoảng trái phải đi theo Lâm Thiên. Khoảng thời gian gần đây làm tiểu đội trưởng tiểu đội bộ binh thì cũng không có thời gian rồi.

- Thành chủ...

- Trong quân mấy người ngươi là người sớm nhất đi theo ta. Cũng là người mà ta tin tưởng, kỳ vọng nhiều nhất.

- Cho ngươi đọc binh pháp, binh thư là để cho ngươi trưởng thành, trở thành một tên tướng quân tài ba. Có thể dẫn dắt vạn quân.

- Sau này Lâm Gia Thành đối mặt với nhiều kẻ địch mạnh hơn, ta cũng không thể trận nào cũng kè kè đi cùng ngươi.... Ta là hy vọng ngươi chăm chỉ chịu khó, trở thành có thể tự mình chỉ huy vạn người... Một chiến trường, một trận chiến là một chiến thắng.

- Nhiệm vụ của ngươi có thể nặng nề. Bảo vệ Lâm Gia Thành này, bảo vệ ngôi nhà lớn này...

- Thành chủ... Ta sẽ nỗ lực, cố gắng nhiều hơn nữa. Ta mặc dù không phải giỏi nhất, thế nhưng tuyệt đối sẽ nỗ lực để trở thành giỏi nhất.

Mã An xúc động mà nói

- Mã An đời này quyết không phụ Thành chủ tin tưởng cùng vun trồng kỳ vọng.

- So với những người khác, ngươi càng để cho ta yên tâm.

Lâm Thiên cười cười giơ lên thanh đao trong tay, nói

- Này thanh đao là chiến lợi phẩm từ trận chiến lớn nhất của Lâm Gia Thành từ trước đến giờ. Vốn là trước đó đã định cho ngươi, thế nhưng bận rộn nhiều việc, quên đi...

Này một thanh đao là phẩm chất tinh lương. Chiến lợi phẩm đánh toà Sơn trại vạn người trước đó.

Lâm Gia Thành trong kho bây giờ vũ khí phẩm chất tinh lương số lượng cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Đao loại vũ khí cũng liền một thanh này.

Lâm Thiên trước đó có mua bản vẽ tinh lương, thế nhưng là mua về mới nhận ra không có tinh anh thợ rèn không rèn được.

Sau đó có tinh anh thợ rèn rồi thì lại có vấn đề mới. Không phải là loại quặng sắt nào cũng có thể rèn...

Này thành ra vũ khí trang bị tinh lương vẫn chưa thể sản xuất.

- Cầm a. Sau này có đao tốt hơn ta thì lại cho ngươi một thanh mới.

Đao tinh lương phía trên chỉ còn Danh đao.

Danh đao Lâm Thiên có 1 thanh

Danh đao tên Trảm Thiên. Đây là hắn được tặng. Bất quá đao này chưa thể lại tặng người.

Nguyên nhân là bởi vì Lâm Thiên đem Trảm Thiên là bội đao. Vật đại diện cho hắn. Tương tự như ấn soái loại kia...

- Cảm tạ Thành chủ.

Mã An hai tay nhận lấy thanh đao.

Đao không nặng, thế nhưng hắn cảm thấy đây là ngàn cân sức nặng.

Nguyên nhân là bởi vì Mã An không coi đao chỉ là đao, còn là Lâm Thiên tin tưởng cùng kỳ vọng.

Trong doanh trướng không có người khác, Lâm Thiên cũng không ngồi ghế mà trực tiếp đặt mông ngồi xuống bậc thang. Lại để cho Mã An ngồi xuống bên cạnh.

Hai người sau đó cứ như vậy thoải mái nói chuyện tâm sự một số việc...