Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa

Chương 66: Mùa Thu đến



Xuân qua Hạ đến

Thu qua Đông về

4 tháng mùa hè kết thúc, mát mẻ bầu không khí báo hiệu mùa Thu đã tới.

Bên cạnh Lâm Gia Thành, trong những mảnh rừng cây bạt ngàn hoa lá đã bắt đầu đốm vàng.

Thành trì bên ngoài đồng ruộng cũng vào thời gian thu hoạch.

Trên những mảnh ruộng lương thực chín vàng, nhóm nông phụ xinh đẹp đang nhanh tay thu hoạch, cười nói không ngừng.

Bên trong thành, những con đường đi lại chính cơ bản đã được lát đá phẳng phiu....

Từ cổng thành, đi 2-3km tới bờ sông con đường rất rộng. Mặt đường cũng được lát đá bằng phẳng.

Bờ sông bây giờ có thể nói là rất đông đúc. Bến thuyền, xưởng đóng thuyền, quân doanh, làm bằng gỗ tháp quan sát cùng với một toà thành trì cỡ nhỏ.

Bến thuyền neo đậu vài chiếc thuyền chiến lớn nhỏ, thuyền đánh cá.

Xưởng đóng thuyền đóng chặt cửa ra vào, cũng không biết có chế tạo cái gì hay không.

Doanh trại sát bờ sông bên trong có những binh lính khí thế hừng hực đang chăm chỉ luyện tập rèn luyện...

Đài quan sát cao mười mấy mét. Bên trên đỉnh là cái lều che nắng mưa. Trong lều có 2 cái trống, 1 lớn 1 nhỏ. Hai binh lính đứng canh hai hướng mặt sông.

Tháp quan sát vị trí trước đây là một cái thành lũy bằng gỗ cỡ nhỏ. Bất quá bây giờ thành lũy đã được tháo dỡ, xây dựng thành tháp quan sát.

Thành trì cỡ nhỏ tường thành làm bằng đá, chiều cao ước chừng 4m. Trên tường thành, cách 4- 5m lại có một cỗ sàng nỏ nổi bật hiện ra.

Thành trì duy nhất một cửa ra vào phía trên ghi mấy chữ Lâm Gia Nông Trại.

Nối cửa ra vào của cỡ nhỏ thành trì đến bến thuyền con đường cũng được lát đá. Rất rộng.

Bên trong thành trì nhỏ, cách cửa ra vào một đoạn là một hàng dài những cái nhà kho lớn xây dựng gần nhau. Nhà kho cửa ra vào đều hướng về phía cửa thành nhỏ. Số lượng nhiều không đếm xuể, kéo dài từ bên này sang bên kia theo tường thành.

Phía sau dãy nhà kho là một mảnh vườn cây hoa quả mới trồng. Sau vườn cây là chừng mấy chục cái ao cá san sát nhau.

Để tiết kiệm diện tích, cũng như không lãng phí không gian, trên bờ ngăn cách các ao cá cũng đều trồng cây hoa quả.

Qua khu vực ao cá là đến khu vực đồng cỏ. Là một cánh đồng cỏ rộng lớn. Đồng cỏ bên trong thỉnh thoảng lại có một ngôi nhà cao rộng thông 4 chiều, không có cửa.

Trên đồng cỏ, trong nhà, lấp ló mập mờ có trâu bò, gà vịt bóng dáng.

Có thể là bởi vì diện tích đồng cỏ quá rộng, cũng có thể là bởi vì vật nuôi không nhiều, nếu như không nhìn kỹ thì sẽ không thấy được các loại gia súc gia cầm...

Thùng... Thùng...

Đột nhiên, những tiếng trống từ phía trên tháp quan sát vang lên.

Tiếng trống vừa vang, bất kể là đang làm việc quanh bến thuyền hay là trong doanh trại binh lính không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên nhìn về phía tháp quan sát.

3 tiếng trống vang lên rồi kết thúc. Mọi người không thấy gì nữa thì liền cúi đầu tiếp tục công việc của mình.

Tháp quan sát có nhiệm vụ là quan sát động tĩnh trên sông.

Khi có thuyền xâm nhập, thuyền có treo cờ trong danh sách thì gõ trống nhỏ mấy lần. Không có treo cờ, là thuyền nhỏ thì gõ trống dồn dập.

Thuyền lớn lạ mắt, nhận thấy dấu hiệu nguy hiểm thì gõ trống lớn...

Trên mặt sông, mấy con thuyền vận tải lớn chậm chạp di chuyển ngược dòng.

Ước chừng mười mấy phút sau thì tiếp cận bến thuyền.

...

- Bạch tiểu thư đến quả thực là khiến lòng người vui mừng. Lại như mùa xuân hoa nở như vậy làm người rạo rực.

- 1 tháng không gặp, Lâm thành chủ càng thêm ba hoa.

- Bạch tiểu thư thì càng thêm xinh đẹp.... Này giống như hai chúng ta cùng tiến bộ, là đôi bạn cùng tiến a.

Bến thuyền, xinh đẹp động lòng người Bạch Hoạ lườm xéo Lâm Thiên một mắt mà chậm rãi bước tới.

- Bạch tiểu thư đường xá xa xôi mà đến, ta đã pha trà trong doanh trại. Xin mời cất bước quang lâm...

- Xin mời Lâm thành chủ.

Lâm Thiên cùng Bạch Hoạ hai người sánh vai đi tới chỗ doanh trại.

- Mới 1 tháng không thấy, Lâm thành chủ vậy mà đã xây dựng xong thành trì ở đây...

- Một cái nho nhỏ nông trại, không đáng nhắc đến.

- Lâm thành chủ quả thực là tài đại khí thô.

Trên đường đi tới doanh trại, nhìn xem cao tới 4m tường thành đá, Bạch Hoạ không khỏi chớp chớp đôi mắt đẹp nhìn xem Lâm Thiên.

- Bạch tiểu thư, ta biết chính mình ngọc thụ lâm phong.... Thế nhưng mà tiểu thư cũng đừng nhìn ta như vậy. Ta biết ngượng ngùng.

- Xùy... Lâm thành chủ da mặt so tường thành còn dày, sẽ biết ngượng ngùng?

- Bạch tiểu thư đây là xúc phạm người. Ta nhưng là sẽ đau lòng đó.

Vừa đi vừa nói, 2 người chẳng mấy chốc đã vào đến doanh trại.

Trong doanh trướng

- Bởi vì Lâm thành chủ đặt mua gia súc gia cầm số lượng nhiều lắm, thêm vào đó là thị trường tình hình không được tốt. Cho đến bây giờ thương đội mới có thể góp đủ mang tới, muộn hơn so với khi bàn bạc vài ngày, mong rằng thành chủ không nên trách cứ...

- Bạch tiểu thư năng lực quả thực là khiến người thất vọng a

- Thành chủ...

- May mắn trước đây ta không tin tưởng Bạch tiểu thư cùng thương đội, không thiết lập cung cấp các loại tài nguyên thiết yếu hàng tháng. Nếu không chỉ sợ Thành nhỏ của ta đã loạn lên vài ngày vì thiếu hàng hóa.

- Thành chủ, lần này là sai sót của Bạch Hoạ.

Bạch Hoạ đứng dậy mà làm lễ một cái, nói

- Mong rằng thành chủ không nên vì chuyện này mà có suy nghĩ tiêu cực với thương đội.

Lâm Thiên thản nhiên ngồi uống trà.

Hai người gặp mặt nhiều lần, qua lại nói chuyện vui vẻ, xem như không tệ.

Bất quá làm ăn mua bán là làm ăn mua bán. Không thể lẫn lộn vào.

Nói chuyện vui vẻ cũng chỉ là hình thức xã giao cho chuyện chính là mua bán.

Không có lợi ích hay là người xa lạ, quỷ mới muốn tốn thời gian nói chuyện vui vẻ.

- Ta cũng không có ý trách Bạch tiểu thư. Chỉ là mua bán lớn hay nhỏ thì quan trọng nhất là thành tín. Chúng ta đã nói hôm nay thì cũng không thể ngày mai mới làm có đúng hay không?

- Là lỗi của Bạch Hoạ. Không có suy tính rõ ràng đã tùy tiện đưa ra ngày hẹn.

- Được rồi. Bạch tiểu thư ngồi a.

- Cảm tạ Thành chủ không so tính.

Bạch Hoạ nhẹ nhàng thở ra mà ngồi xuống ghế.

- Lần này Bạch tiểu thư có mang đủ số lượng đến?

- Thành chủ yên tâm. Gia súc gia cầm số lượng tuyệt không thiếu một con.

- Tốt lắm. Một hồi sẽ có người đến cùng Bạch tiểu thư tính toán số lượng. Đúng rồi, Bạch tiểu thư có thể lại thu mua 1 vạn bao lương thực.

- Bạch tiểu thư chờ đợi phút chốc. Trong thành còn nhiều việc, ta bận rộn...

Nói chuyện, Lâm Thiên đứng dậy mà bước ra khỏi doanh trại.

Sắc mặt có chút uể oải, Bạch Hoạ mím mím môi nhìn xem Lâm Thiên bóng lưng.

Một lần thất hẹn vạn lần bất tin.

Mua bán giao dịch quan trọng nhất là thành tín.

Thành tín là một tờ giấy thông hành kết nối các giao dịch.

Không có thành tín, giao dịch nhỏ có thể, giao dịch hơi lớn liền không cửa.

Bạch Hoạ bây giờ chính là bị Lâm Thiên coi là thất tín. Này để cho nàng uể oải không thôi.

Cũng không trách cứ được Lâm Thiên. Bạch Hoạ là trách cứ chính mình trước đó vội vàng, đầu óc chưa đủ. Sau đó thì là không đủ linh hoạt nghĩ cách hoàn thành chuyện đã nói ra.

Trước đó khi thảo luận mua bán Lâm Thiên đã nói rất rõ ràng, hàng hóa có thể từng nhóm nhỏ mang đến, điều kiện là trước mùa Thu.

Nếu như nàng đầu óc linh hoạt chút, khi một nửa thời gian trôi qua cảm thấy không thể gom góp đủ số lượng thì có thể trước đến tìm Lâm Thiên, thông báo nói chuyện gia hạn thời gian.

Nhưng mà nàng không có làm như vậy. Một mực kéo đến quá hẹn mới đến, đây cơ bản là không coi trọng cuộc mua bán này. Không coi trọng thành tín với Lâm Thiên...

Rời khỏi doanh trại, Lâm Thiên cưỡi Đại Hắc trở về Lâm Gia Thành.

Sau lần này, cũng lại không mua bán gì nữa với Bạch Hoạ.

Giống như tiệm nông cụ chủ tiệm lão bản lần mua ngựa chiến đó.

Lừa gạt, không tuân thủ thành tín... Hắn cũng sẽ không lại gặp mặt.

Bạch Hoạ cùng thương đội có thể là nguồn cung ứng quan trọng trong kế hoạch của Lâm Thiên. Bất quá...

Lần thứ nhất thì sẽ có lần thứ hai lần thứ ba...

Là cái nhỏ sau đó sẽ đến cái lớn...