Buổi sáng
Ban tham mưu Từ Nhiên cùng với Nhất Đao, trăm người tinh nhuệ của tiểu đội Thủy quân lên một chiếc thuyền chiến cỡ nhỏ, ngược dòng đi lên.
35km ngược lên phía trên dòng sông có một nhà vạn người Thủy trại. Vài ngày trước tiểu đội Thủy quân đã phái binh vượt qua giới tuyến thăm dò, bị đối phương phát hiện.
Giới tuyến giữa hai bên liền là một cây cờ của Thủy trại cắm ở một chỗ bờ sông.
Hiển nhiên Thủy trại trước tiên đã phát hiện ra Lâm Gia Thành bến thuyền...
Lâm Gia Thành tiểu đội Thủy quân sau khi phát hiện giới tuyến liền phái thuyền nhỏ thăm dò. Bị đối phương bắt được.
Thủy trại cũng không có giết người, mà là bắt lấy một vài người, thả một người về báo tin.
Lâm Thiên sau khi biết được chuyện này thì là kinh ngạc trợn tròn mắt.
Quả nhiên Thủy tặc là đã thông minh lên. Đầu óc bây giờ đã giống một người bình thường mà không phải chỉ biết chém chém giết giết.
Lần này Thủy trại giữ người mà lại thả người về báo tin. Hiển nhiên cũng không có khai chiến ý nghĩ.
Ban tham mưu Từ Nhiên đề xuất đi đến Thủy trại, nói chuyện chuộc về người của mình...
Cũng không có phương pháp giải quyết tốt hơn. Lâm Thiên liền đồng ý....
Không có phương pháp tốt hơn là bởi vì Lâm Thiên cũng không chắc có thể đánh thắng.
Dựa theo người được thả về, đối phương mặc dù không có thuyền chiến thế nhưng là có rất nhiều thuyền. Trong trại thủy tặc quân dung rõ ràng, rất nhiều là tinh nhuệ...
Ngược dòng lên phía trên dòng sông.
Ước chừng gần 2 giờ thì Từ Nhiên nhóm người đặt chân lên Thủy trại.
Giống như binh lính truyền tin lời nói, Từ Nhiên nhìn xem hai hàng thủy tặc đứng chờ cũng xác định được đây đều là tinh nhuệ. Thực lực không thua kém các tiểu đoàn trong Lâm Gia Thành.
- Lâm Gia Thành trưởng ban tham mưu Từ Nhiên, gặp mặt Trại chủ.
Vào trong Thủy trại, Từ Nhiên nhìn xem duy nhất ngồi trên ghế người, chắp tay cười nói.
- To gan, vì sao không bái lễ?
Một tiếng quát hỏi vang lên. Từ Nhiên cũng không để ý đến người nói mà chỉ nhìn vào người ngồi trên ghế, nói
- Lần này ta đến, một là nhận lỗi vì vượt giới. Hai là chuộc người.
- Thành chủ nguyện ra 500 bao lương thực vừa là xin lỗi vừa là chuộc lại người của mình.
- Khinh người quá đáng.
Bị không để ý đến người kia tức giận mà giơ lên trong tay đao.
- Trại chủ nếu như không quản lý được người của mình, vậy thì chúng ta không có gì để nói.
Từ Nhiên hừ nhẹ một tiếng, nói
- Thủy trại thực lực không yếu, bất quá Lâm Gia Thành cũng không phải là quả hồng mềm.
- Thủy quân của chúng ta coi như yếu hơn, thế nhưng bộ kỵ có thể đánh đường vòng....
- Chưa nói Thủy trại có thể phong toả được mặt sông hay không, không đến 3 ngày bộ kỵ của chúng ta chắc chắn có thể san bằng chỗ này.
Trong trại nhóm Thủy tặc nghe vậy thì tức giận đến chửi ầm lên, bất quá lại không người phản bác.
Trong đây người đều rõ ràng. Nếu như đối phương là không có thực lực, trước đó chính mình đã cướp mà không phải là cắm cờ đánh dấu giới tuyến từ xa.
Mà nghe Từ Nhiên lời nói, ngồi trên ghế người cuối cùng cũng mở miệng
- Từ Nhiên Từ sứ giả đúng không. Là người của ta nóng nảy vô lễ.
....
Cũng không quá lo lắng đến nhóm người Từ Nhiên an toàn, Lâm Thiên dẫn đội hộ tống vũ khí trang bị đi Nam Dương huyện thành.
Sở dĩ Lâm Thiên không quá lo lắng là bởi vì cổ đại là sẽ không chém sứ. Hơn nữa Lâm Gia Thành thực lực ở đó, Từ Nhiên đầu óc còn đó... Tin tưởng Thủy trại cũng sẽ không dám làm gì.
Dù sao Thủy trại thông mình rồi....
Nam Dương huyện thành bên ngoài thành
- Ca, ngươi mang đến vũ khí trang bị mỗi lần một ít đi là chuyện gì a?
- Trước mắt có một số chuyện, không thể giống như trước toàn lực chế tạo vũ khí trang bị.
Mộ Vũ Uyển đầy mặt đau khổ, mà Lâm Thiên thì bình tĩnh đáp.
Vũ khí trang bị số lượng ít đi là bởi vì trong nhà kho của Lâm Gia Thành còn có rất nhiều chưa thành phẩm trang bị.
Linh kiện trang bị sau khi rời khỏi tiệm rèn thì sẽ đến tiệm may. Tiệm may hoàn thành các bước kết nối các linh kiện của trang bị.
Mà thồi gian gần đây Lâm Thiên để cho 1/3 số tiệm chuyển đổi sang sản xuất dần áo mùa đông.
Áo mùa đông cơ bản giống như áo bình thường. Khác biệt chỉ có là dày dặn hơn, một trong một ngoài hai lớp vải. Ở giữa hai lớp vải có một lớp bông vải nữa...
Hạt giống cây bông vải trước đó gieo trồng đã cho thu hoạch. Bây giờ đang mở rộng gieo trồng một mùa vụ mới.
Lần thu hoạch đầu tiên số lượng bông vải thu được khá nhiều. Mặc dù còn xa xa không đủ sản xuất 6 vạn bộ áo bông mùa Đông, thế nhưng cũng đã có thể để cho tiệm may bắt đầu sản xuất được rồi.
Lâm Thiên dự định sản xuất số lượng là mỗi người 2 chiếc áo bông. Còn để dự trữ một chút nữa.
- Gần đây bản vẽ giá trị như thế nào?
Trong tay còn một số bản vẽ kiến trúc. Hôm qua Lâm Thiên đã nghĩ nghĩ, quyết định cũng nên bán ra.
Sơ cấp bản vẽ giữ càng lâu càng không có giá trị.
- Có thể thế nào a. Phổ thông giống như trước kia như vậy. Đặc thù hơn bản vẽ, kiểu như quân doanh huấn luyện thì giá cả trên trời.
- Chỗ này ta còn một số tấm bản vẽ. Cũng bán a.
Nói chuyện, Lâm Thiên từ trong ngực lấy ra vài tấm bản vẽ đưa cho Mộ Vũ Uyển.
Nhanh chóng cầm lấy, lần lượt nhìn xem... Mộ Vũ Uyển đôi mắt đẹp như toả sáng mà nói
- Ca, không nghĩ đến ngươi còn giấu hàng a. Còn bao nhiêu mau mau lấy ra..
Khi nói, Mộ Vũ Uyển vươn tay luồn vào trong vạt áo của Lâm Thiên.
- Làm gì a ngươi? Muốn ăn cướp?
Lâm Thiên giơ tay không chút khách khí bộp một cái vỗ lên cái mông của nàng.
Mộ Vũ Uyển giống như không có chút cảm xúc. Bàn tay luồn vào trong vạt áo của Lâm Thiên chẳng mấy chốc liền cầm ra thêm vài tấm bản vẽ.
- Bản vẽ quân doanh? Ca, ngươi quả thực còn giấu hàng, mà còn là hàng tốt a.
- Đi đi... Đều đưa ngươi. Không bán được giá cao thì lần sau cũng không có nữa.
- Đồ chơi này không bán được giá cao, ta Mộ Vũ Uyển trực tiếp ăn đất a
Cầm lấy đám bản vẽ, Mộ Vũ Uyển đưa lên miệng hôn một cái rồi mới sắp xếp lại cẩn thận, bỏ vào trong ngực.
- Đúng, không hỏi ngươi người chơi bây giờ tình huống như thế nào?
- Ổn định hơn một chút. Các nơi chiến tranh cũng ít đi.
- Sơn trại Thủy trại thu tiền bảo kê thì không còn bang hội chuyện gì. Các bang hội bây giờ đang buồn bực đâu.
- Bọn họ thu tiền bảo vệ tiêu diệt Sơn trại cao hơn quá nhiều so với Sơn trại thu chút tiền bảo kê.
- Người chơi bình thường đều nguyện ý nộp chút tiền bảo kê cho Sơn trại đổi lấy bình an. Còn dư tiền tài thì mua sắm vũ khí, luyện binh, phát triển lãnh địa.
- Bang hội hay các nhóm liên minh bây giờ đều đang chuyển hướng về phía mấy nhà Sơn trại cỡ lớn trong địa bàn thành viên của mình. Tập trung binh lực các loại...
- Còn có một chuyện nữa là trước đây bán đi gần hết lương thực tài nguyên lãnh chúa bây giờ thì thê thảm. Đến mùa thu hoạch, không ít lãnh chúa lương thực trong đêm bị lấy cắp sạch trên ruộng.
- Sơn tặc sẽ ăn trộm lương thực?
- Không phải Sơn tặc, là lãnh chúa lẫn nhau trộm cắp của nhau. Có tên lãnh chúa mang người đi cả vài chục km chỉ để ăn trộm lương thực.
- Người chơi thực sự là...
- Ở chỗ nhiều người nhộn nhịp cũng không phải là tốt a. Không chỉ lo lắng phát triển, còn phải lo lắng để phòng lẫn nhau...
...
Cùng Mộ Vũ Uyển tách ra, Lâm Thiên vào thành đi đến tiệm lương thực.
Đã 1 tháng khoảng chừng không có đến tìm Bạch Mãi, không biết những chuyện kia đã có tin tức hay chưa.
Đi vào con phố quen thuộc. Bất quá để Lâm Thiên trợn tròn mắt là tiệm lương thực không thấy. Hay là nói hắn không tìm được tiệm lương thực.
3 vòng đi lại con phố, Lâm Thiên buồn bực mà thở dài.
Hắn tìm không được, hay là nói tiệm lương thực chuyển nhà rồi.
Có thể là xảy ra biến cố hay gì đó. Chuyện này Lâm Thiên không biết, cũng chỉ có thể tiếc nuối mà thở dài
- Khách quan tìm tiệm lương thực Bạch lão bản?
Ngay ở khi Lâm Thiên muốn rời khỏi thì một tráng hán đi tới chắn đường hỏi.
- Ân. Đại ca ngươi biết được tung tích?
- Đi theo ta a. Bạch lão bản chuyển cửa hàng rồi. Để cho ta chờ ngươi ở đây. Ta đều chờ nửa tháng...
Dưới sự dẫn đường của tráng hán, Lâm Thiên ở một con phố khác thấy được tiệm lương thực quen thuộc.
- Bạch lão bản, ngươi như thế nào chuyển nhà a. Ta còn tưởng chúng ta duyên phận kết thúc rồi đâu.
- Khách quan ngươi không biết. Mấy cái gia tộc trong thành không giảng thành tín.
- Chuyện gì xảy ra?
- Chúng ta đều ký hợp đồng mấy năm. Bọn họ vậy mà đòi tăng một nửa giá cho thuê...
- Bạch lão bản thật sự là.... Không phải giá tiền tăng một chút sao?
- Khách quan ngươi không hiểu. Đây là quy tắc, thành tín vấn đề.
Tiệm lương thực chuyển sang chỗ mới, phong cách bày trí cơ bản không có khác biệt so với chỗ cũ.
Có khác biệt chỉ là chỗ mới này rộng rãi hơn. Có hẳn một bộ bàn ghế trong tiệm.
Ngồi xuống ghế uống trà, Lâm Thiên liền không lòng vòng mà dò hỏi mấy chuyện trước kia
- Khách quan, tinh lương bộ vũ khí trang bị hoàn chỉnh bản vẽ vẫn không có tung tích. Bất quá có 2 cái tin tức tốt.
- Thứ nhất là bản vẽ hoàn chỉnh trọng giáp bộ vũ khí trang bị đã có.
- Thứ hai là thương hội tổng đàn đang ở khắp nơi gom góp 101 đầu lão hổ. Ta nhận được tin tức là sắp gom đủ. Một vài tuần nữa hẳn là sẽ đủ...
- Thật sự?
Lâm Thiên nghe vậy thì vui mừng
- Bạch thị thương hội quả nhiên lợi hại.
- Người kinh doanh đi, khách hàng có nhu cầu chúng ta tự nhiên sẽ dốc sức...