Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa

Chương 68: Giao dịch với Thủy trại



Lâm Thiên từ huyện thành Nam Dương trở về, đem bản vẽ trọng trang mang đến tiệm rèn yêu cầu chế tạo gấp. Sau đó mới đi tìm Từ Nhiên.

- Thành chủ, Nhiên may mắn không phụ kỳ vọng.

- Từ Nhiên vất vả rồi. Người nhưng có an toàn mang về?

- Thành chủ yên tâm. Người một sợi tóc cũng không mất.

Từ Nhiên vốn là đã chờ sẵn ở trong Phủ Thành chủ chờ báo cáo.

- Ngồi đi. Thủy trại tình huống có phán đoán được chút gì?

Ra hiệu cho Từ Nhiên ngồi xuống, Lâm Thiên nhẹ giọng hỏi.

Chuyến này của Từ Nhiên ngoại trừ chuộc người ra còn là thăm dò Thủy trại.

Dù bây giờ Lâm Thiên chưa bình định Thủy trại, nhưng sau này nhất định sẽ bình định.

Tìm hiểu rõ ràng thông tin đối thủ để sớm chuẩn bị là chuyện cần làm.

- Ngồi a.

- Thành chủ, chuyện này...

Gặp Lâm Thiên cũng không ngồi ghế Thành chủ mà là ngồi xuống trên bậc thang, Từ Nhiên cũng không dám ngồi cạnh.

Lâm Thiên ngồi cái bậc thang thấp nhất, Từ Nhiên sao dám ngồi ngang hàng với Lâm Thiên.

- Ngồi a. Ở đây cũng không có người.

Thấy Từ Nhiên bộ dáng, Lâm Thiên đưa tay liền đem người kéo xuống bên cạnh

- Không có người ngoài thì thoải mái một chút. Không cần nhiều lễ nghi...

Bị kéo xuống Từ Nhiên cũng chỉ đành ngồi bệt xuống sàn nhà. Thấp hơn Lâm Thiên 1 bậc thang.

- Đều là người a. Những lúc như thế này không cần nghĩ đến địa vị...

Mà Lâm Thiên lời nói để cho Từ Nhiên không khỏi có chút xúc động.

- Thành chủ, ta đã nắm bắt được sơ bộ Thủy trại.

- Thủy trại ước chừng vạn người. Thủy tặc 2000 tên. Trong đó có khoảng 1 ngàn là tinh nhuệ.

- Thủy trại chỉ có một người trại chủ. Nhưng mấy người thân tín cũng không phải hạng bình thường.

- Thủy trại không có thuyền chiến, chỉ có một số thuyền vận tải không lớn cùng thuyền nhỏ.

- Cuối cùng ta từ trong lời nói biết được, Trại chủ tên Từ Hoảng.

Từ Nhiên một lượt đem chuyện tìm hiểu được nói ra.

Lâm Thiên yên lặng lắn nghe, đến câu cuối cùng của Từ Nhiên thì trợn tròn mắt

Từ Hoảng?

Cái tên này là Danh tướng Tào Ngụy a.

Người này không phải là ở Hà Đông sao? Như thế nào chạy đến chỗ này?

Hơn nữa còn làm Thủy tặc?

Nghĩ nghĩ phút chốc, Lâm Thiên liền bình tĩnh lại.

Hắn cảm thấy Từ Hoảng tên này là trùng tên trùng họ.

Tào Tháo dưới quyền Từ Hoảng thế nhưng là phải ở Duyện Châu mấy nơi đó, không có khả năng chạy đến Dương Châu bên này

Hơn nữa Từ Hoảng phe Tào Ngụy nhưng sẽ làm Thủy tặc?

Chuyện này không có khả năng a

- Thành chủ, Thủy tặc số lượng cũng không phải con số nhỏ. Hơn nữa còn có rất nhiều tinh nhuệ. Bởi vậy, chúng ta muốn tiêu diệt Thủy trại tuyệt đối không phải chuyện đơn giản. Nếu như nhất định phải đánh, thiệt hại có thể sẽ lớn...

Lâm Thiên nghe vậy thì gật đầu.

Nếu như thật đánh nhau với vạn người Thủy trại kia, bên mình thiệt hại chắc chắn là lớn.

Đương nhiên hắn cũng không phải là sợ thua.

Thủy quân đánh không lại thì còn có lục quân.

Thủy trại vị trí đã biết, cùng lắm thì sử dụng lục quân phá hủy Thủy trại. Chỉ là khi đó Thủy tặc nổi điên tấn công Thủy quân, phong tỏa chỗ bến thuyền thì Lâm Gia Thành thiệt hại lớn lắm.

- Thành chủ...

Từ Nhiên lúc này lại nói ra một cái tin tức

- Thủy tặc ngày mai sẽ đến bến thuyền, hy vọng cùng chúng ta hợp tác. Bọn họ muốn thuyền chiến...

- A? Lấy cái gì trao đổi?

- Chuyện này còn chưa rõ ràng. Bọn họ chỉ mới đánh tiếng như vậy, còn chờ đợi cùng Thành chủ nói chuyện bàn bạc...

- Tốt a.

Có thể hợp tác đương nhiên là phải hợp tác. Chỉ cần đối phương bỏ ra nổi giá, Lâm Thiên cũng không ngại bán ra thuyền chiến. Giống như trước đó cùng Nhất Đao Nhị Đao hai huynh đệ như vậy.

......

Ngày hôm sau buổi sáng

Trên bến thuyền, Thủy tặc giá lâm nơi này.

Đối phương tới ước chừng trăm người.

Lâm Thiên cũng liền dẫn theo đội hộ vệ tiến đến.

Không có vào doanh trại không có có làm gì đặc biệt, hai bên liền ở ngay chỗ bến thuyền tổ chức đàm phán

- Thành chủ, chúng ta muốn thuyền chiến của các ngươi.

Thủy tặc trại chủ trực tiếp đến cùng Lâm Thiên đàm phán giao dịch.

Trại chủ là một tráng hán. Bởi vì hôm trước suy nghĩ đến đối phương là trùng tên trùng họ, cho lên Lâm Thiên cũng lại không nhiều để ý đến thân phận...

- 10 chiếc, ta muốn 10 chiếc.

- Có thể. Chỉ cần Trại chủ cho ra mức giá tiền thích hợp.

- Chúng ta có một cái quặng mỏ phẩm chất tốt.

- Ân?

Quặng mỏ phẩm chất tốt một chuyện Lâm Thiên vẫn luôn cho người đi tìm kiếm.

Quặng sắt phẩm chất tốt là có thể chế tạo ra được tinh lương phẩm chất vũ khí trang bị.

- Quặng sắt đổi thuyền có thể. Trại chủ dự định dùng bao nhiêu để đổi lấy thuyền chiến của ta?

- Thành chủ, chuyện này cần các ngươi khai thác.

- Ha ha....

Lâm Thiên nghe vậy thì cười lớn lên

- Trại chủ là muốn tay không bắt giặc? Muốn thuyền chiến nhưng không muốn ra sức?

- Nếu như Trại chủ vận chuyển quặng đến đây, đủ số lượng nhất định ta thì đưa ra thuyền chiến.

- Số lượng có thể bàn bạc.

- Thành chủ, quặng mỏ phẩm chất tốt không phải dễ dàng khai thác như vậy. Cần có cực kỳ chuyên nghiệp thợ mỏ thiết kế mở mỏ.... Chúng ta không có người phương diện này, không thể khai thác.

- Hắc... Đây có khác gì chúng ta tự làm tự ăn. Trại chủ dựa vào cái này mà muốn thuyền chiến của ta, không hợp lý.

Trải qua một mấy giờ thương nghị, hai bên cuối cùng cũng đi đến thống nhất

Đầu tiên là trong vòng 1 năm, quặng mỏ quyền khai thác quy về Lâm Gia Thành.

Thủy trại trong vòng 3 tháng sẽ đưa đến cho Lâm Gia Thành 5000 nhân khẩu có sức lao động.

Đổi lại Lâm Gia Thành trong 3 tháng có nghĩa vụ cung cấp 10 chiếc thuyền chiến cỡ nhỏ cho Thủy trại.

Hai bên ký kết hiệp ước, trong vòng 1 năm này không được vượt qua giới tuyến, không được dụng binh tiến đánh lẫn nhau....

Đạt thành hiệp nghị, Thủy tặc rời khỏi bến thuyền.

- Thành chủ, chờ sau đó chúng ta diệt đi nhà này Thủy trại.

Đợi cho Thủy tặc đi, Nhất Đao không nhịn được mà nói

Dựa theo ý nghĩ của hắn, giao dịch lần này nhưng là thua lỗ rồi.

- Chúng ta có 1 năm thời gian.

Vỗ vỗ vai Nhất Đao, Lâm Thiên nhẹ giọng nói

- Sau đó sẽ có đội thợ mỏ toàn lực khai thác, đội vận chuyển vận chuyển.... Nhiệm vụ của tiểu đội Thủy quân là bảo đảm quãng đường thông suốt.

Dặn dò vài câu sau Lâm Thiên thì rời đi.

Đối với giao dịch lần này hắn xem như là hài lòng.

Quặng mỏ phẩm chất tốt nhưng là hiếm có.

Giao dịch nhìn như thua lỗ, bất quá 1 năm sau quỷ mới biết sẽ như thế nào.

Đồ đều vào tay, Lâm Thiên sẽ không biết nhả ra.

Chỉ cần kéo dài yên ổn một hồi, 1 năm sau đó Thủy trại coi như không bị người diệt thì chính mình cũng sẽ phái binh tiến đánh....

Trở về Lâm Gia Thành, Lâm Thiên tìm Lý Du, để cho hắn sắp xếp chuyện dẫn người đi khai thác này.

Quặng mỏ phẩm chất tốt là cần một tên thợ mỏ tinh anh dẫn đầu mở mỏ. Thợ khai thác chính cũng cần những thợ mỏ chuyên nghiệp. Học đồ chỉ là dâu ria.

May mắn trước đó ở chỗ Bạch Mãi lựa chọn một tên thợ mỏ tinh anh. Nếu không lần này lại phải mất kha khá bạc đi huyện thành mua người.

Trở về Phủ Thành chủ, ở trước cửa Lâm Thiên bắt gặp một tên thợ săn đang đứng chờ

Gặp Lâm Thiên về đến, thợ săn lập tức chạy đến

- Thành chủ đại nhân.

- Ân. Mấy hôm nay săn bắn thế nào? Quan trọng nhất vẫn là an toàn của bản thân a. Còn có đi săn cũng đừng quên chú ý đến xung quanh các loại tài nguyên. Tìm được giá trị tài nguyên, tiền thưởng là không thể thiếu.

Nhìn xem thợ săn, Lâm Thiên cười cười nói.

Thợ săn thường đi săn bắn qua ngày. Vài ngày mới trở về lãnh địa một lần.

Thợ săn săn được con mồi, mang về bán lại, Lâm Gia Thành sẽ thu mua giá cao hơn thị trường 1 phần.

Ngoài ra trước đó đã có thông báo rõ ràng, thợ săn đi săn nhiều chút tâm chú ý đến những nơi đi qua một chút. Nếu như có thể tìm được các loại tài nguyên có giá trị thì chỉ cần nhớ vị trí, sau khi được xác nhận thì sẽ có thưởng.

- Cảm tạ Thành chủ đại nhân quan tâm.

Thợ săn hơi khom người nói

- Lần này đi săn trở về, ta vô tình tìm bắt được một con tiểu hồ ly còn nhỏ. Nghĩ nghĩ liền mang đến tặng cho Thành chủ, mong rằng Thành chủ sẽ thích.

- Tiểu hồ ly?

Lâm Thiên nghe vậy thì lên hứng thú.

Hắn đã nhìn qua hồ ly. Bất quá là đã bị trúng bẫy săn chết loại kia.

Trong kho da lông của Lâm Gia Thành cũng không thiếu da lông hồ ly.

Hồ Ly cũng không phải giống như trong truyền thuyết kinh khủng ma huyễn sinh vật.

Ở trong (Kỷ Nguyên) nó liền là một động vật giống như bình thường. Đặc biệt chỉ là da lông xinh đẹp một chút, bán có giá trị.

Chỉ thấy thợ săn chạy đến bên đường cầm lấy một cái bao vải rồi chạy về trước mặt Lâm Thiên.

Thợ săn đem miệng bao vải mở ra, bên trong bao liền là một mảnh trắng hồng xen kẽ bộ lông.

Thợ săn đem tiểu hồ ly lấy ra đưa cho Lâm Thiên.

Tiểu hồ ly kích thước không lớn, liền bằng một con mèo nhỏ như vậy.

Bộ lông trắng hồng xen kẽ, cái đuôi dài, đầu giống đầu cáo, mũi dài nhọn...

Nhìn xem đặc biệt đáng yêu, bắt mắt xinh đẹp.

Lâm Thiên ôm lấy tiểu hồ ly.

Tiểu hồ ly khá nhút nhát, bất quá cũng không có cắn, không có vùng vẫy chạy...

- Tiểu hồ ly này ta mua lại.

Từ trong ngực lấy ra 1 lượng bạc đưa cho thợ săn.

- Thành chủ ưa thích là tốt rồi. Tiểu hồ ly liền tặng cho Thành chủ, ta nào dám thu tiền. Người khác biết còn không khinh thường chết ta...

- Cầm a. Trong thành mọi người đều là có làm có ăn. Tiểu hồ ly này là chiến lợi phẩm của ngươi, ta cũng không thể nhận không a.

Đem bạc dúi vào tay thợ săn, Lâm Thiên vuốt nhẹ tiểu hồ ly, cười nói

- Hay là ngươi cảm thấy giá này không bán được?

- Thành chủ, tiểu hồ ly nào có đáng tiền như vậy....

- Không đáng giá cũng cầm a. Xem như là tiền vốn để cưới vợ, không được tiêu xài hoang phí.

- Kia... Cảm tạ Thành chủ đại nhân.