Thiếu nữ trong lòng Kỳ Yến lên tiếng: "Thái tử Điện hạ có chuyện gì? Ta đang muốn nghỉ ngơi, không tiện tiếp khách."
"Ta đến là muốn hỏi, chiều tối nay ngươi và Kỳ Yến đã làm gì ở vùng núi hoang dã. A Trăn chẳng lẽ không nhớ lời cô nhắc nhở trước đây, đừng quá gần gũi với Kỳ Yến. Nếu chuyện của hai người bị Tấn Vương phát hiện, không chỉ hai người gặp họa, mà Sở quốc cũng sẽ bị liên lụy."
Vệ Trăn nói: "Thái tử Điện hạ nghĩ ta và Thiếu tướng quân có thể làm gì?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Giao hoan dã hợp, nam nữ trong rừng có thể làm nhiều chuyện lắm, cô không quan tâm trước đây hai người thế nào, nhưng phải nhớ đừng liên lụy Sở quốc."
Hắn không hề che giấu, trực tiếp nói ra hai chữ "dã hợp", Vệ Trăn đỏ mặt, không dám nhìn sắc mặt Kỳ Yến phía sau.
Nàng hạ giọng: "Thái tử Điện hạ đừng nói càn."
"Trong đoàn đưa tiễn có quan viên Tấn quốc, nàng và Kỳ Yến đi lâu như vậy, sứ thần Tấn quốc không nghi ngờ sao? Cô đã đưa tiễn nàng, vậy sẽ luôn theo dõi hai người, sau này sẽ không cho hai người một chút cơ hội nào để ở riêng."
Vệ Trăn nghĩ, vậy hắn có biết Kỳ Yến đang ở ngay phía sau nàng, còn đang ôm nàng không?
"Cô đi đây, nàng nghỉ ngơi sớm đi."
Sau khi tiếng bước chân dần xa, Vệ Trăn quay đầu lại trong vòng tay Kỳ Yến.
Nàng còn chưa kịp phản ứng, hắn đã cúi người, đè nàng lên cây đàn, khuôn mặt như ngọc của thiếu niên từ từ phóng đại trước mắt.
Tim nàng nóng bỏng, cả người bị kẹt giữa lồng n.g.ự.c hắn và mặt bàn.
Nến lung lay, trước mắt Vệ Trăn lúc tối lúc sáng.
Đôi mắt sâu thẳm ấy, sâu không thấy đáy.
Vệ Trăn không biết vì sao hắn lại như vậy, hắn giơ tay chạm vào má nàng: "Có một con bướm đậu trên cây trâm của nàng, ta giúp nàng phủi đi."
Con bướm đậu trên đầu ngón tay hắn, theo một làn gió thổi tới, vỗ cánh bay về phía rèm tre.
Vệ Trăn nói: "Thiếu tướng quân có thể đứng dậy không?"
Kỳ Yến nói được, nhưng sau đó ngọn nến trong xe ngựa bị gió thổi tắt. Thị giác của nàng đột nhiên biến mất, các giác quan khác bỗng chốc phóng đại.
Tiếng binh lính nói chuyện ngoài xe truyền vào trong xe, trong không gian chật hẹp, nàng bị ép vào mép bàn, có thể cảm nhận rõ ràng thân thể cao lớn của thiếu niên, và bàn tay nóng bỏng của hắn đặt trên bụng dưới của mình.
Kỳ Yến cúi người châm đèn: "Chờ một chút."
Tay Vệ Trăn mò mẫm trong bóng tối, vô thức bám vào vai hắn, hắn bị nàng kéo trượt xuống, đè nàng lên đàn, lập tức một tiếng đàn chói tai vang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Dường như hắn vừa thở dốc một tiếng bên tai nàng.
Một tiếng khẽ khàng, là tiếng thở dốc nhẹ nhàng, trầm thấp, đầy nam tính, bị kìm nén.
Trong bóng tối, những điều cấm kỵ khó nói, tiếng vải cọ xát, cơ thể kề sát cơ thể, cảm giác bị đè nén càng thêm phóng đại.
Tiếng nói của hắn khiến Vệ Trăn muốn bịt tai, nàng khẽ đẩy hắn một cái, run rẩy nói: "Kỳ Yến."
Hắn nói: "Nhanh thôi."
Nến được châm lại, Vệ Trăn quay mặt đi, không dám để hắn nhìn thấy khuôn mặt đỏ như m.á.u của mình.
"Ngày mai Thiếu tướng quân còn dạy đàn không?" Vệ Trăn hỏi.
"Đàn phải luyện tập hằng ngày, không thể bỏ bê."
Vệ Trăn hiểu ý này của hắn. Nhưng nếu ngày nào cũng học đàn như hôm nay, thì thật không dễ chịu chút nào.
Còn bên kia, Kỳ Yến trở về xe ngựa của mình, khi hạ nhân nhận lấy bộ đồ hắn thay ra, đột nhiên nói: "Thiếu tướng quân hình như dính nhiều mùi hương của nữ tử, là của Công chúa sao?"
Kỳ Yến đưa tay lên mũi, không cần cố ý ngửi cũng đã ngửi thấy mùi hương đặc trưng của nàng.
Ánh nến chiếu rõ khuôn mặt nghiêng anh tuấn của thiếu niên, hắn cúi mắt nhìn cánh tay, hồi lâu nói: "Cất những bộ quần áo này đi, đừng dùng nữa. Chờ đến thành phố tiếp theo, vào thành mua quần áo mới."
Mùi hương trên người nàng quá nồng, quá quyến rũ, một khi đã dính vào thì khó mà tẩy sạch.
Mấy ngày tiếp theo, Kỳ Yến vào xe ngựa của nàng, chỉ ngồi đối diện bàn dạy nàng cách bấm, đều quy củ giảng dạy, Vệ Trăn cũng nghiêm túc học.
Đoàn xe ban ngày đi đường, buổi tối dừng lại nghỉ ngơi.
Và sau lần phát sinh bất ngờ trước đó, Vệ Trăn cũng không dám ra hồ tắm rửa nữa, chỉ tắm trong xe ngựa, do các tỳ nữ mang bồn tắm lên.
Mành tre trong xe kéo xuống, che thêm vài lớp vải, che khuất bóng dáng Vệ Trăn.
Mỗi khi Vệ Trăn tắm, Kỳ Yến đều canh bên cạnh xe ngựa, dù hắn đứng rất xa, nhưng dù sao cũng là người luyện võ, tai thính mắt tinh, có thể nghe thấy tiếng nước chảy từ trong xe và thỉnh thoảng tiếng thở dài thoải mái của nàng.
Một đoạn cổ tay trắng nõn của thiếu nữ vươn ra, khẽ đặt lên cửa sổ xe. Hơi nước nóng bốc lên từ trong xe.
Những hình ảnh này luôn khiến Kỳ Yến nhớ lại cảnh nàng thấp thoáng trong làn nước vào đêm hôm đó.