Ánh mắt hắn chợt lạnh lẽo bức người: "Điện hạ chưa từng ra chiến trường, không rõ chiến tranh là như thế nào, hiện tại hộ tống Công chúa mười chiếc thuyền, tướng sĩ tổng cộng không quá ba trăm người, ở trong lãnh thổ Sở quốc tự nhiên thông suốt không trở ngại, nhưng thủy phỉ ở đất Ngụy hung hãn, nếu thực sự đối đầu, đội hộ vệ chưa chắc đã chiếm được ưu thế."
Sắc mặt Cảnh Hằng biến đổi.
Kỳ Yến không giải thích thêm, nói: "Ngươi lập tức đi ra lệnh, cho đội thuyền quay đầu."
Mưu sĩ của Thái tử chắp tay nói: "Điện hạ, trời sắp tối rồi, trên sông đã nổi sương mù, lúc này quay đầu ở giữa sông, sợ đội thuyền không nhìn rõ sẽ va vào nhau, chi bằng dừng lại ở bờ, sáng mai chỉnh đốn rồi xuất phát."
Kỳ Yến cười nói: "Nếu thực sự dừng lại một đêm, ngươi đoán những tên phỉ binh nước Ngụy có cướp chiếc thuyền này không?"
Thái tử im lặng không nói, Kỳ Yến dẫn Vệ Lăng và Vệ Trăn đi vào trong phòng.
Cửa phòng đóng lại, Kỳ Yến nói với Vệ Trăn: "Ta có một thời gian không ở biên giới, không rõ tình hình thủy phỉ nước Ngụy gần đây thế nào. Nếu như đêm nay thực sự gặp phải phỉ binh, bọn chúng cướp thuyền chắc chắn sẽ nhắm vào thuyền chính."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Vệ Lăng nói: "Thuyền chính ở giữa đội thuyền, căn bản không thể thoát được."
"Phải, để đề phòng vạn nhất, Vệ Trăn, bây giờ nàng hãy thu dọn hành lý, ta và nàng đến thuyền hộ vệ, chúng ta bảo vệ nàng, nếu thực sự là tình huống xấu nhất, từ đó thoát đi cũng tiện."
Vệ Trăn không ngờ tình hình lại khẩn cấp như vậy, gật đầu: "Ta sẽ đi thu dọn ngay."
Vệ Lăng nghiến răng nói: "Đội ngũ hộ tống lần này đều là thân binh của Sở Vương, chỉ nghe lệnh Thái tử, sẽ làm hỏng việc. Ta nghe nói thủy phỉ đất Ngụy hung hãn, nếu không cũng sẽ không quấy nhiễu ở biên địa nhiều năm như vậy."
Vệ Trăn mở tủ, thực ra cũng không có gì nhiều để mang theo, vật quan trọng duy nhất chính là miếng ngọc bội do thân sinh phụ mẫu để lại.
Còn Kỳ Yến thì đi dắt con bạch mã của mình, ba người họ tránh Cảnh Hằng, xuống khoang thuyền bên dưới, ở đó đặt cầu thang lên, nối sang một chiếc thuyền hộ vệ khác bên cạnh.
Ba người lên thuyền hộ vệ. Vệ Trăn vào buồng chính nghỉ ngơi, nhưng chỉ ngồi xuống chưa đầy nửa canh giờ, đã nghe thấy tiếng động lớn từ bên ngoài.
"Hộ giá! Hộ giá! Có thủy phỉ!"
Vệ Trăn ra khỏi phòng, lên mạn thuyền, thấy trong màn sương mờ mịt, xuất hiện hơn mười bóng thuyền.
Tiếng "soạt soạt soạt" vang lên mấy tiếng, mũi tên lạnh lẽo bay tới từ trong bóng tối, có binh lính lập tức ngã xuống nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đám thủy phỉ thường xuyên gây rối, tất nhiên đã được huấn luyện bài bản, khi tiếp cận những chiếc thuyền hộ vệ ở cuối đội hình, đám phỉ binh hạ ván dài xuống, ùa lên, rất nhanh hai bên đã giao chiến.
"Thủ lĩnh nói, đi cướp thuyền chính!"
Tiếng c.h.é.m g.i.ế.c và tiếng binh khí giao tranh vang lên, lửa nhanh chóng lan rộng, nến trên thuyền chính sáng lên, chốc lát đã rực rỡ ánh đèn.
Còn chiếc thuyền mà họ đang ở, Vệ Lăng đã xuống khoang thuyền, chỉ huy mọi người chèo về phía bờ.
Phía tây của con sông này là nước Ngụy, phía đông là biên giới Tấn quốc, nếu họ có thể lên bờ phía đông, không cần bàn đến việc ở đó có phỉ binh phục kích hay không, ít nhất cũng có thể tránh được phần lớn binh lực.
Bốn phía đều là ánh lửa, thuyền hộ vệ đã bị đ.á.n.h chiếm quá nửa.
Một chiếc thuyền của đám thuỷ phỉ sắp áp sát thuyền hộ vệ, đám phỉ binh giương cung lắp tên, từng mũi tên lửa bay tới.
Kỳ Yến kéo Vệ Trăn: "Biết bơi chứ?"
Vệ Trăn gật đầu.
"Bọn chúng lấy sức nhàn đợi sức mỏi, đã chuẩn bị sẵn sàng, những binh lính kia không phải đối thủ của bọn chúng, ở lại nữa chỉ là ngồi chờ c.h.ế.t, chúng ta đã rất gần bờ sông rồi, lát nữa chúng ta sẽ nhảy xuống nước, rồi bơi vào bờ."
Vệ Trăn nói: "Vậy A Lăng thì sao?"
Gió nóng cuồn cuộn, tia lửa b.ắ.n ra khắp nơi, đôi mắt của thiếu niên sáng hơn cả ánh lửa: "Ta đã dặn dò hắn trước rồi, một khi phỉ binh đến, thì bỏ thuyền mà chạy, vừa nãy ta đã b.ắ.n một tín hiệu, binh lính của Kỳ gia nhìn thấy tín hiệu đó, sẽ lập tức đến hỗ trợ."
Tim Vệ Trăn đập thình thịch, mái tóc dài bay trong gió, được hắn nắm tay, cảm giác ấm áp truyền đến da thịt.
"Chúng ta cùng nhảy xuống, lên bờ rồi, Tinh Dã sẽ đưa chúng ta rời khỏi đây."
Bạch mã dường như có thể hiểu tiếng người, dụi dụi vào má Kỳ Yến, rồi dùng đôi mắt đen ướt át nhìn về phía Vệ Trăn.
Tình thế tiến thoái lưỡng nan xung quanh đã không cho phép bọn họ trì hoãn thêm nữa, hắn dẫn nàng chạy về phía bên kia mạn thuyền mười ngón tay đan chặt vào nhau, vạt áo bay phấp phới trong gió.
Vào khoảnh khắc phỉ binh xông lên mạn thuyền, tiếng "tùm" vang lên, hai bóng người nhảy xuống khỏi thuyền lớn, rơi vào trong sông.