Vệ Trăn mắt ngấn lệ, cười nói: "A Lăng, đệ trở về Sở quốc, quản lý tốt đất phong mà Tổ phụ để lại, rồi đệ sẽ tìm một cô nương thật lòng yêu thương đệ, ở bên đệ, sau này đệ cũng sẽ có gia đình riêng, đệ sẽ không cô độc đâu."
Vệ Lăng nghe ra Vệ Trăn đang dặn dò chuyện sau này của hắn, khóe mắt ướt át: "Vậy phải bao lâu nữa, a tỷ?"
"Sẽ không lâu đâu. Mọi chuyện rồi sẽ thuận theo tự nhiên mà đến."
Dù hắn và nàng không có quan hệ huyết thống, nhưng từ nhỏ đã ở bên nhau, nương tựa vào nhau mà lớn lên, đối với họ, đối phương chính là chỗ dựa lớn nhất. Giờ đây cuối cùng cũng phải chia xa, bước đi trên con đường định mệnh của riêng mình…
Vệ Lăng lại ôm chặt nàng, Vệ Trăn chưa từng thấy hắn khóc nhiều như vậy, lồng n.g.ự.c hai người áp vào nhau, khoảnh khắc này tâm hồn giao hòa.
Nàng kiềm chế cảm xúc trong lòng, run rẩy nói: "Đệ đệ, ta tin chúng ta sẽ có ngày trùng phùng."
Vệ Trăn mừng vì chia tay hắn vào lúc hoàng hôn, nàng nghĩ, dù nhiều năm sau nhớ lại ngày hôm nay, cũng sẽ nhớ ánh sáng hoàng hôn lúc đó chiếu lên người ấm áp biết bao nhiêu.
Trong mắt nàng cũng rơi vài giọt lệ.
Bên tai vang lên tiếng vó ngựa "thập thịch", một bóng người in xuống bên cạnh họ.
Thái tử thúc ngựa, sốt ruột nói: "Hai tỷ đệ các ngươi nói xong chưa?"
"Nói xong rồi." Vệ Trăn khẽ nói.
Nàng như vuốt lông cho chú ch.ó nhỏ, vuốt ve tóc Vệ Lăng: "A Lăng, đi đi."
Thiếu niên buông tay nàng ra, đi về phía con tuấn mã ở phía trước.
Vệ Trăn nhìn bóng lưng Vệ Lăng, muôn vàn lưu luyến chợt dâng lên trong lòng.
A đệ lần này về Sở quốc, vậy là về dưới tay kẻ thù g.i.ế.c mẹ. Chuyện thật về việc Vệ phu nhân bị sát hại năm xưa, Vệ Trăn chưa từng kể cho hắn, là sợ hắn biết chuyện sẽ có hành động bốc đồng, nhưng mối thù này nàng nhất định phải báo. Nàng cũng nhất định phải gặp lại A đệ.
Cảnh Hằng đứng bên cạnh nắm dây cương, nhìn Vệ Trăn một cái, rồi lại nhìn Kỳ Yến bên cạnh nàng.
Từ việc Kỳ Yến không theo đoàn về Sở quốc lần này, Cảnh Hằng cũng đoán ra ý đồ của hắn, Cảnh Hằng không nói gì, chỉ cười lạnh một tiếng đầy châm chọc.
Dưới ánh hoàng hôn, đại quân khởi hành, bóng dáng đoàn người kéo dài.
Thiên biên rực cháy ráng chiều lộng lẫy, ánh trời chiếu lên áo giáp của đoàn người trở về, vẽ lên cho họ một lớp viền vàng ấm áp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vệ Trăn vẫn luôn dõi theo một bóng hình trong số đó, thiếu niên dường như cảm nhận được ánh nhìn của nàng, quay đầu nhìn nàng liên tục.
Bóng hình thiếu niên càng lúc càng nhỏ, cuối cùng hòa vào ráng chiều vô tận, biến thành một mảng vàng rực.
Vệ Trăn nén nước mắt vào trong. Trên đường đến hòa thân, nàng đã sai người gửi một phong thư cho Thất Điện hạ Sở quốc, kể chi tiết về cái c.h.ế.t của Cảnh Khắc.
Cái c.h.ế.t của Cảnh Khắc không thể tách rời khỏi nàng, nhưng nàng thân là Công chúa hòa thân của hai nước, Sở quốc e ngại Tấn quốc, đương nhiên không thể động đến nàng, cũng không dám động đến đệ đệ nàng, nhưng đến lúc đó, Thái tử, với tư cách là một nửa chủ mưu đứng sau, chắc chắn khó thoát khỏi tai ương.
Gió đêm ùa về, cây cối xào xạc.
Trời Sở quốc, e rằng sẽ sớm thay đổi.
Kỳ Yến nói: "Đến lúc về rồi."
Vệ Trăn gật đầu, cùng hắn đi về phía cổng cung.
Vệ Lăng trên lưng ngựa quay đầu lại, nhìn thấy bóng hình Vệ Trăn khuất dần trong ánh hoàng hôn, cánh cổng cung nặng nề từ từ đóng lại sau lưng nàng, như phong tỏa vận mệnh của nàng.
Vệ Lăng thở ra một hơi dài, hắn cũng tin rằng hắn và a tỷ sẽ có ngày gặp lại, hắn sẽ trở nên mạnh mẽ, đến lúc đó, sẽ không để nàng phải chịu đựng sự sỉ nhục và tủi hổ như hôm nay.
Chuông chiều vang lên, bầu trời nhuộm sắc hoàng hôn hồng ngọc.
Ánh sáng vụn vặt xuyên qua kẽ lá cây, đổ xuống người những người đang đi trên hành lang dài.
Vệ Trăn tiễn a đệ xong, dưới sự hộ tống của Kỳ Yến, đi về phía tẩm điện.
Hai người tùy ý trò chuyện, đi vòng qua một góc, chợt nghe thấy tiếng cười trong trẻo, Vệ Trăn ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi dừng bước.
Trong điện thờ xa xa, có các nữ lang từng tốp ba, tốp hai bước ra khỏi ngưỡng cửa, theo sau là cung nhân, tay cầm hộp đựng sách cho họ.
Trong số đó có một nữ tử mặc áo bào hoa lệ, Vệ Trăn nhận ra đó chính là Thập Nhất Công chúa, Cơ Anh.
Nàng hỏi cung nhân bên cạnh, cung nhân nhìn về phía trước, đáp: "Bẩm Công chúa, phía trước là học cung. Bình thường các vương tôn Công chúa đều ở đó, ngoài ra các Công chúa hòa thân từ các nước cũng phải đến đó học, còn có một số tiểu thư của các gia đình quý tộc Tấn quốc được đưa vào làm bạn học của các Công chúa."
Vệ Trăn giật mình: "Các Công chúa đều phải đi sao?"
Cung nhân liếc nhìn Vệ Trăn, ánh mắt hơi né tránh.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.