Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 159



 

Người khác đều nói với bản lĩnh của Kỳ Yến, không đến nỗi phải chịu khuất phục ở vị trí này, nhưng nàng lại cảm thấy rất tốt.

 

Dù sao Kỳ Yến là thần tử của nước khác, Tấn Vương lúc đầu làm sao cũng phải kiêng dè một hai, không thể hoàn toàn yên tâm trọng dụng.

 

Mà bên cạnh quân vương, đó là nơi mà biết bao người đều thèm muốn. Dù ban đầu chức quan của hắn thấp hèn, nhưng ít nhất có thể ngày ngày gặp Tấn Vương, từ từ chiếm được lòng tin của ngài. Với bản lĩnh của hắn, Tấn Vương tuyệt đối không thể bỏ xó, giả sử có thời gian nhất định sẽ trọng dụng.

 

Dù sao đi nữa, cả hai đều đã đặt chân vào Tấn cung.

 

Chỉ là Kỳ Yến đã dọn ra khỏi Thanh Tuyết Viện, vậy thì hai người không thể tùy tiện gặp nhau như trước nữa.

 

Học cung buổi sáng sớm, ánh sáng rực rỡ từ ngoài rèm trúc chiếu vào, trải dài lên những hàng bàn học. Các cung nhân đã sớm dọn dẹp trong cung điện sáng sủa sạch sẽ, ngay cả bút mực nghiên đá được đặt cũng được lau chùi không dính một hạt bụi.

 

Khi Vệ Trăn đến học các, không ít người đã đến rồi.

 

Khi nàng bước vào, rõ ràng cảm thấy trong các yên tĩnh hẳn, Vệ Trăn chào hỏi các nữ tử, nhìn thấy chiếc bàn nhỏ ở góc.

 

Bên cạnh chỗ ngồi đó không có quá nhiều trúc giản chồng chất, hẳn là chỗ dành cho nàng.

 

Vệ Trăn đang định bước vào trong cùng thì nghe thấy một giọng nói vang lên: "Sở Công chúa trong yến tiệc hôm qua chẳng phải đã bỏ mạng che mặt xuống rồi sao, sao hôm nay lại đeo mạng che mặt trở lại?"

 

Người nói chính là Thập Nhất Công chúa Cơ Anh.

 

Cơ Anh ngồi ở vị trí trung tâm hàng đầu, trên mặt nở nụ cười: "Sở Công chúa đây là nửa che nửa hở, vẻ mặt càng che càng lộ, thực sự khiến ta không hiểu, đây là ý muốn làm gì?"

 

Trong lời nói của đối phương mang theo sự thù địch rõ ràng, Vệ Trăn sao có thể không nghe ra?

 

Vệ Trăn ngẩng mắt, khẽ cười: "Là y công dặn dò ta, vết thương trên mặt mới lành, còn chưa thể để mặt trời chiếu nhiều."

 

Cơ Anh nói: "Sở Công chúa quả thật rất kiêu kỳ, người Tấn chúng ta không thích như vậy, chỉ một vết thương nhỏ thôi, có đáng để làm lớn chuyện như vậy sao?"

 

Cơ Anh nhìn sang bên trái, ra hiệu cho cô gái đang ngồi ở vị trí đó đứng dậy: "Sở Công chúa hôm nay không bằng ngồi cạnh ta học bài đi? Nàng mới đến đây, ta cũng muốn làm quen với nàng nhiều hơn."

 

Vị trí bên cạnh Cơ Anh, tuy gần giảng đường, nhưng cũng đối diện với mặt trời, hiện tại mặt trời vẫn chưa quá gay gắt, đợi mặt trời dịch chuyển một chút, ánh nắng sẽ chiếu thẳng vào người Vệ Trăn.

 

Cơ Anh thấy Vệ Trăn không động đậy, nụ cười trên mặt dần tắt: "Sở Công chúa chê nắng gắt sao?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Vệ Trăn nghĩ bụng hóa ra nàng ta cũng biết.

 

Công chúa Cơ Anh kiêu căng tùy hứng, Vệ Trăn cũng đã nghe nói đôi chút. Vệ Trăn cũng không muốn dành quá nhiều thời gian cho nàng, nàng hiểu rõ ràng ai mới là người mình thực sự cần lấy lòng.

 

Có những vòng tròn không thể hòa nhập, đôi khi cũng không cần cố gắng hòa nhập.

 

Vệ Trăn tránh chỗ ngồi của Cơ Anh, đi về phía góc phía trước.

 

Các nữ nhân nào ngờ, Sở Công chúa vừa đến ngày đầu tiên đã dám tỏ thái độ với Cơ Anh?

 

Trong điện nhất thời không tiếng động, Cơ Anh ngồi phía trước, quay đầu nhìn Vệ Trăn một cái.

 

Vệ Trăn ngồi sau bàn, cúi đầu, đưa tay mở cuộn tre đặt trên bàn, dường như cảm nhận được ánh mắt của Cơ Anh, nàng ngẩng đầu nhìn thẳng vào nàng, rồi lại bình thản cúi đầu xuống.

 

Ánh mắt Cơ Anh tối sầm lại.

 

Bên ngoài có tiếng bước chân, tiên sinh đã đến, sự chú ý của mọi người cũng bị thu hút.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Buổi sáng hôm nay học môn tính toán, Công Dương tiên sinh, ông ấy nhìn quanh một lượt trong các gian phòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Vệ Trăn.

 

Cơ Anh cười nói: "Sở Công chúa đến muộn, bỏ lỡ không ít bài, nhưng Công Dương tiên sinh cũng không thể vì lo Sở Công chúa không hiểu mà chậm tiến độ giảng bài, đúng không ạ?"

 

Công Dương tiên sinh phản ứng lại, vội vàng đáp lời.

 

Công chúa Cơ Anh này lớn lên trong nhung lụa, trên nàng còn có một người huynh trưởng được Đại Vương trọng thị, tất cả mọi người trong học cung đều chiều theo nàng, ai dám làm trái ý nàng?

 

Vệ Trăn không để ý đến lời của Cơ Anh, tiếp tục lật xem cuộn tre trên tay.

 

Chẳng qua chỉ là một lớp toán học đơn giản, Vệ Trăn trước đây ở Sở quốc đã từng quản lý một vùng lãnh thổ, dưới sự dạy dỗ của Tổ phụ, nàng đã học rất nhiều môn, từ thuế má, luyện sắt, đến quân nhu, đều đã từng học qua.

 

Những bài học hôm nay, so với những gì nàng đã học trước đây, thực sự chỉ là chuyện nhỏ.

 

Vệ Trăn khẽ thở dài một tiếng.

 

Và tiếng thở dài này cũng khiến cô gái ngồi bên trái nàng quay đầu lại, khẽ nói: "Công chúa không hiểu sao?"