Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 191



 

"Đại Vương thường xuyên triệu kiến Sở Công chúa vào Vương Điện, Điện hạ gần đây cũng chú ý đến Công chúa nhiều hơn, e rằng cũng vì Đại Vương coi trọng Công chúa."

 

Cơ Uyên nhìn công văn nói: "Nàng sẽ là người mà Tấn Vương chọn cho Thái Tử tương lai."

 

Cơ Uyên ngẩng đầu lên, đập vào mắt là chén trà nàng đã dùng, mép chén vẫn còn vương một vệt son môi hồng nhạt, thoang thoảng một mùi hương dịu nhẹ.

 

Cơ Uyên không quan tâm tương lai sẽ cưới ai, chỉ cần là người hữu dụng nhất cho hắn là được.

 

Không nghi ngờ gì nữa, Vệ Trăn là người có giá trị lợi dụng nhất.

 

"Trước đây sứ thần từng đi sứ Sở quốc có gửi ghi chép về Công chúa hòa thân về. Trong đó có ghi ngày sinh của nàng không?" - Cơ Uyên hỏi.

 

"Có ạ, là cùng ngày với Thập Nhất Công chúa của chúng ta, chắc Điện hạ cũng nhớ."

 

"Năm ngày nữa, chuẩn bị một món quà sinh nhật, gửi đến cho nàng." - Cơ Uyên khẽ nói.

 

Thái giám sững sờ, chưa từng thấy Điện hạ của mình quan tâm đến nữ tử nào như vậy, liền vâng lời.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Vị trí Thái Tử vẫn còn bỏ trống, đã lâu chưa được lập, trong số các Vương Tôn, Tấn Vương rõ ràng ưng ý Thất Điện Hạ.

 

Đại Vương từng ám chỉ, hôn ước của hắn với Công chúa nước Ngụy đã bị hủy bỏ, Thất Điện Hạ có thể tùy ý chọn người mình thích trong số các nữ tử trong Học Cung.

 

Nếu hắn cầu hôn Sở Công chúa, các Vương Tôn khác làm sao có thể so sánh được?

 

Thái giám nói: "Vậy nô tài sẽ đi chuẩn bị quà cho Công chúa ngay."

 

Và cách kinh đô Tấn quốc hàng trăm dặm, tại biên giới, hai Tấn quốc và Sở đang tiến hành một cuộc hội đàm bí mật.

 

Đêm đã khuya, bên ngoài lều quân liên tiếp thắp đèn lồng, nhìn từ xa như những vảy cá lấp lánh dày đặc.

 

Rèm của một trong những quân trướng được vén lên từ bên trong, hai người đàn ông trước sau đi ra, các quan lại Sở quốc đi theo sau tiễn biệt.

 

Đến nơi không có người, Tả Doanh mới dừng lại, nhìn Kỳ Yến: "Sở quốc đã đồng ý yêu cầu của Tấn Vương, sáng sớm mai, tướng quân có thể khởi hành về kinh đô rồi."

 

Kỳ Yến vuốt ve lông con ngựa buộc cạnh cây, quay người xoa vai Tả Doanh: "Cũng nhờ Tả tiên sinh ở giữa điều tiết, nếu không cuộc hội đàm lần này cũng sẽ không diễn ra thuận lợi như vậy, tiên sinh quả là tài năng, sau khi trở về, tại hạ sẽ tiến cử tiên sinh với Tấn Vương."

 

Tả Doanh chắp tay nói: "Tả mỗ chỉ cần đi theo tướng quân làm việc là được, còn việc có chức vụ trong Tấn cung hay không, đó là chuyện thứ yếu."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hắn ngừng một chút: "Còn về Kỳ lão tướng quân…"

 

Kỳ Yến thở dài: "Ta đã làm việc cho Tấn quốc, phụ thân cũng phải triệt để vạch rõ ranh giới với Sở quốc. Sau khi ông ấy đưa ta đến Tấn quốc trở về, đã tự xin từ chức giải giáp, dọn từ Sở quốc về Tấn quốc ở Hạ Thành, từ đó về sau không còn phụng sự Sở nữa."

 

Tả Doanh nói: "Lão tướng quân bôn ba bao nhiêu năm, nay giao lại binh quyền, cũng coi như thoát khỏi phong ba bão táp, không còn phải chịu sự nghi kỵ của quân vương nữa."

 

Kỳ Yến ngẩng đầu: "À phải rồi, còn một việc làm phiền ngài, khi về đến kinh đô, xin tiên sinh giúp ta rèn một thanh kiếm. Thanh bảo kiếm trước đây của ta đã rơi xuống sông, đến giờ vẫn chưa có thanh nào vừa ý."

 

Một lúc lâu im lặng, Tả Doanh cũng không trả lời, Kỳ Yến hỏi: "Sao vậy?"

 

Tả Doanh nói: "Thật ra tướng quân đã có một thanh bảo kiếm rất tốt rồi."

 

Kỳ Yến cười nói: "Sao ta lại không biết?"

 

"Khi tướng quân trở về Tấn quốc, thanh kiếm đó tự nhiên sẽ giao đến tay tướng quân."

 

Kỳ Yến cười một tiếng, lại nhìn thêm lần nữa về non sông cố hương: "Đi thôi, sáng mai trời vừa sáng, chúng ta sẽ xuất phát."

 

Trăng trên trời, chiếu sáng non sông rộng lớn.

 

Từ biên giới về kinh đô, dù có phi ngựa nhanh nhất cũng phải mất bốn năm ngày.

 

Sáng sớm đầu thu, không khí se lạnh, Kỳ Yến dẫn một đội quân rời khỏi biên giới.

 

Năm ngày sau, vào buổi chiều, Kỳ Yến đến kinh đô Tấn quốc.

 

Đã bôn ba mấy ngày liền, Kỳ Yến không nghỉ ngơi, việc đầu tiên khi về cung là đến diện kiến Tấn Vương để phục mệnh.

 

Đối với kết quả đàm phán, Tấn Vương rất hài lòng, hiếm khi hòa nhã ra lệnh cho Kỳ Yến đi nghỉ ngơi trước.

 

Kỳ Yến thấy lạ, hôm nay không thấy Vệ Trăn đến đàn cầm cho Tấn Vương, liền tiện miệng hỏi một câu.

 

Hoạn quan bên cạnh Tấn Vương nói, hôm nay là sinh nhật của Thập Nhất Công chúa, trong cung có yến tiệc, các Công chúa đều có mặt, đương nhiên bao gồm cả Vệ Trăn.

 

Kỳ Yến tỏ vẻ đã biết, đợi khi ra khỏi đại điện, mặt trời đã ngả về chiều, mây đỏ đã nhuộm đỏ cả bầu trời.

 

Kỳ Yến không về tẩm cung mà đến Thanh Tuyết Điện. Vào trong không thấy bóng dáng Vệ Trăn, nhưng trên bàn của Vệ Trăn, hắn thấy một chiếc hộp kiếm tinh xảo.