Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 192



 

Hắn đặt tay lên hộp kiếm, mở ra, bên trong là một thanh bảo kiếm dài ba thước, bên cạnh còn có một tờ giấy ghi lời dặn dò cung nhân, bảo tối nay mang hộp kiếm đến cung của Kỳ Yến.

 

Ánh mắt hắn khẽ động khi nhìn tờ giấy, tay đưa về phía chuôi kiếm, nhẹ nhàng xoay một cái, kiếm từ từ tuốt ra khỏi vỏ, lưỡi kiếm sắc bén như sóng nước trong vắt chợt lóe sáng.

 

Chuôi kiếm trượt trong lòng bàn tay hắn, lưỡi kiếm sáng loáng phản chiếu đôi mắt sâu thẳm của hắn, và cả đại điện mờ ảo.

 

Đây là một thanh trường kiếm, tuyệt đối là loại có thể ra chiến trường nhuốm máu.

 

Nhiệt độ lạnh lẽo của chuôi kiếm làm từ huyền thiết từ từ truyền đến lòng bàn tay hắn.

 

Kỳ Yến nhớ đến lời Tả Doanh nói, hắn về kinh đô sẽ nhận được một thanh bảo kiếm thượng đẳng.

 

Thanh kiếm này là Vệ Trăn dặn Tả Doanh rèn cho hắn sao?

 

Đây là món quà nàng muốn tặng hắn sao?

 

Kỳ Yến nóng lòng muốn gặp Vệ Trăn một lần, phía sau truyền đến tiếng bước chân, Kỳ Yến hỏi Lương Thiền: "Công chúa của ngươi đang ở chỗ Thập Nhất Công chúa, sao ngươi không đi cùng?"

 

Lương Thiền nói: "Nô tỳ trở về là…"

 

Nàng ấp úng, Kỳ Yến liền hỏi thêm một câu, Lương Thiền mới nói: "Sinh nhật Thập Nhất Công chúa, yến tiệc được tổ chức bên thủy tạ, mọi người đều chúc mừng sinh nhật Thập Nhất Công chúa, nhưng hôm nay cũng là sinh nhật của Công chúa chúng ta, nô tỳ muốn về trước, làm cho Công chúa một bát mì trường thọ."

 

Kỳ Yến ngẩn người: "Hôm nay là sinh nhật nàng sao?"

 

"Vâng. Nhưng Công chúa bảo nô tỳ đừng nói ra, nói đây là Tấn cung, không giống như ở Sở quốc, không nên phô trương."

 

Lương Thiền nhìn Kỳ Yến, nhỏ giọng nói: "Nhưng nô tỳ vẫn mong có người có thể cùng Công chúa đón sinh nhật. Thiếu tướng quân cũng là người Sở quốc, đã cùng Công chúa đi suốt chặng đường, nếu lát nữa tướng quân đi gặp Công chúa, nô tỳ mong tướng quân nói vài lời chúc mừng Công chúa, Công chúa sẽ cảm thấy có người nhớ đến sinh nhật mình, trong lòng cũng sẽ dễ chịu hơn."

 

Kỳ Yến khẽ nhíu mày: "Ta biết rồi."

 

Không đợi Lương Thiền nói thêm mấy câu, Kỳ Yến nhanh chóng rời khỏi đại điện.

 

Bên thủy tạ trong vườn thượng uyển, các thiếu nam thiếu nữ ngồi bệt trên chiếu, đang chúc mừng sinh nhật Cơ Anh.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bốn phía yến tiệc treo những tấm màn cao, lụa mỏng bay phấp phới theo gió nhẹ. Trên cây, những chiếc đèn lồng nối tiếp nhau thắp sáng, chiếu rọi cả một vùng như ban ngày.

 

Kỳ Yến từ xa đã nghe thấy tiếng cười đùa của mọi người, khi đến gần nhìn kỹ, thấy giữa tiệc không có sự câu nệ, các lang quân và nữ lang đùa giỡn với nhau, uống rượu ngoài trời, có người chơi ném hồ, chơi lục bác kỳ, có người đ.á.n.h đàn tấu nhạc. Âm nhạc thanh nhã và tiếng cười vang vọng bên hồ, vô cùng náo nhiệt.

 

Kỳ Yến đi dọc bờ hồ, lướt qua những người qua lại, đi qua từng chỗ ngồi, nhưng không thấy bóng dáng Vệ Trăn.

 

Đến chỗ tiếng người ồn ào nhất, Kỳ Yến vén màn lụa, từ xa thấy mọi người vây quanh một cô gái như sao vây trăng, Cơ Anh đang ở giữa, cười tươi đón nhận lời chúc mừng của mọi người.

 

Còn ở một chỗ ngồi không mấy nổi bật bên cạnh đình, Vệ Trăn quỳ trên chiếu trúc, đang cùng Công Tôn Nhàn đối diện chơi lục bác kỳ.

 

Ánh sáng lay động trên khuôn mặt thanh tú nghiêng của nàng, nàng chăm chú nhìn bàn cờ trước mặt, chợt mày mắt khẽ cong, như thể đã nắm chắc thắng ván này.

 

Mặc dù xung quanh đèn đuốc sáng trưng, tiếng người ồn ào, đều là tiếng chúc mừng sinh nhật Cơ Anh, không một ai chúc mừng sinh nhật nàng, nàng vẫn giữ vẻ mặt điềm nhiên, tâm trạng bình thản, dường như không có chút nào không vui.

 

Nhưng càng như vậy, Kỳ Yến càng nhíu chặt mày.

 

Ngày sinh nhật của nàng, không một ai nhớ, sao nàng có thể không để tâm?

 

Giữa những lời chúc mừng nhiệt tình của mọi người, Cơ Anh ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy Kỳ Yến giữa đám đông, nàng hơi sững sờ, gạt người bên cạnh ra, nhanh chóng bước về phía này. Kỳ Yến buông rèm xuống, bóng dáng biến mất sau rèm.

 

Đợi Cơ Anh vén rèm đi ra, chỉ thấy Kỳ Yến đang đứng bên thủy tạ, đang nói chuyện với Cơ Ốc.

 

Cơ Anh bước tới, cười nói: "Biểu ca đã về rồi, đã qua chỗ tổ phụ chưa? Thật trùng hợp, vừa về đã kịp sinh nhật của ta."

 

Kỳ Yến gật đầu, tùy tiện đáp lại vài câu, rồi nói với Cơ Ốc: "Chúng ta đến chỗ khác nói chuyện."

 

Cơ Anh nháy mắt với Cơ Ốc, Cơ Ốc nhìn Kỳ Yến, ám chỉ hắn nên ở lại với Cơ Anh một lúc, nhưng Kỳ Yến không hề động lòng, chỉ gọi Cơ Ốc đến một bên nói chuyện.

 

Cơ Ốc bất đắc dĩ, đành phải bỏ lại Cơ Anh.

 

Bên này hồ nước lấp lánh, Vệ Trăn chống cằm, vẫn đang cùng Công Tôn Nhàn chơi lục bác kỳ.

 

Gió nhẹ từ hồ thổi đến, nàng ngẩng đầu lên trong lúc chơi, cảnh tượng náo nhiệt xung quanh lọt vào mắt.