Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 193



 

Hôm nay tuy là sinh nhật của nàng, nhưng cũng là sinh nhật của Cơ Anh. Nếu nàng tổ chức yến tiệc lớn, sẽ làm lu mờ Công chúa. Vệ Trăn tự biết mình đang sống nhờ, mọi việc nên giữ kín đáo là tốt nhất. Nàng nhìn mọi người chúc mừng sinh nhật Cơ Anh, bầu không khí náo nhiệt và sôi động đó, khóe môi nàng cũng không khỏi khẽ cong lên.

 

Công Tôn Nhàn đối diện nói: "Đến lượt Công chúa đi cờ rồi."

 

Lúc này, một chuỗi tiếng bước chân đến gần, tỳ nữ thân cận của Công Tôn Nhàn đi tới, ghé vào tai Công Tôn Nhàn nói gì đó, Công Tôn Nhàn lập tức ngẩng đầu nhìn Vệ Trăn.

 

Vệ Trăn đặt quân cờ xuống, tò mò không biết đối phương đã nhắc đến mình điều gì trong câu chuyện này.

 

Nàng đang định hỏi, bên cạnh cũng có một hoạn quan quỳ xuống: "Điện hạ."

 

Vệ Trăn quay đầu lại, nhận ra người trước mặt chính là cung nhân thân cận của Cơ Uyên.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Vệ Trăn gật đầu với hắn: "Không biết công công tìm ta có việc gì, có phải Cơ Uyên Điện hạ sai công công đến nhắn lời gì không?"

 

Hoạn quan gật đầu, dâng chiếc khay trong tay lên, trên đó đặt một chiếc hộp gỗ chạm trổ tinh xảo.

 

Hắn khẽ nói: "Thất Điện hạ sai nô tài đến, mang một món đồ đến cho Công chúa."

 

Vệ Trăn không nhớ mình có giao thiệp gì với Cơ Uyên mà cần hắn sai người mang đồ đến cho mình, nàng nhìn chiếc hộp gỗ, cười nói: "Xin mạo muội hỏi công công, bên trong là vật gì?"

 

Lời vừa dứt, Công Tôn Nhàn đối diện gọi: "Công chúa."

 

Công Tôn Nhàn đi đến bên cạnh nàng, kéo tay áo nàng, nói: "Chúng ta đi thôi."

 

Vệ Trăn bị Công Tôn Nhàn kéo bật dậy, vội vàng đến nỗi chiếc khăn choàng của mình còn chưa kịp lấy.

 

Nàng đưa ánh mắt hỏi thăm về phía hoạn quan, hoạn quan sững sờ, có một số chuyện cũng không tiện nói trước mặt Công Tôn Nhàn, chỉ nói: "Công chúa đã có việc thì cứ đi trước đi, nô tài sẽ mang vật này đến điện của Công chúa, đợi Công chúa về điện mở ra xem sẽ biết."

 

Vệ Trăn nghe Công Tôn Nhàn giục giã, nói: "Vậy thì làm phiền công công rồi."

 

Vệ Trăn đi theo Công Tôn Nhàn, nàng xuyên qua đám đông, đến một nơi hẻo lánh, dưới gốc cây có một cỗ xe ngựa đậu sẵn, Công Tôn Nhàn kéo Vệ Trăn lên xe.

 

Cho đến khi xe ngựa rung chuyển, Vệ Trăn vẫn chưa hiểu rõ tình hình, nàng khó hiểu hỏi: "Chúng ta đi đâu vậy?"

 

Công Tôn Nhàn tay vò vò khăn tay, mặt hơi đỏ không nói gì.

 

Vệ Trăn vén rèm lên, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy cỗ xe ngựa đã đi vào con đường hoàng cung dẫn ra ngoài.

 

Hôm nay là sinh nhật Công chúa Cơ Anh, không ít con em quý tộc từ ngoài cung vào để chúc mừng sinh nhật Công chúa, vì vậy đến giờ này, cổng cung vẫn chưa khóa, trên đường cũng không chỉ có một mình cỗ xe của họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Ngoài cửa sổ xuất hiện một bóng người quen thuộc.

 

Thiếu niên ngồi trên con bạch mã, quay đầu nhìn lại, ánh trăng chiếu sáng từng đường nét khuôn mặt của hắn.

 

Vệ Trăn ngạc nhiên nói: "Kỳ Yến, chàng về từ khi nào vậy?"

 

"Mới đây thôi." Thiếu niên khẽ nói.

 

Vệ Trăn nhìn Cơ Ốc phía sau hắn, mơ hồ đoán ra điều gì đó.

 

Là Kỳ Yến tìm Công Tôn Nhàn, gọi nàng ra, phải không?

 

Thực ra Vệ Trăn đoán cũng không sai, thực tế, vừa rồi Kỳ Yến tìm Cơ Ốc, đề nghị đêm nay nhân cơ hội hiếm có này ra ngoài cung du ngoạn, hắn và Vệ Trăn sẽ che chắn cho Cơ Ốc và Công Tôn Nhàn. Cơ Ốc lập tức đồng ý, nhưng cũng do dự mãi không thôi, một lúc lâu sau mới sai người đi tìm Công Tôn Nhàn.

 

Vệ Trăn hỏi: "Đêm nay chúng ta đi đâu vậy?"

 

Kỳ Yến nhướng mày nhìn nàng: "Nàng không biết sao?"

 

Vệ Trăn đương nhiên không biết, lắc đầu.

 

Gió nhẹ thổi qua, trăng sáng vằng vặc.

 

Thiếu niên nhìn thiếu nữ, trong lòng nghĩ, là đi chúc mừng sinh nhật nàng.

 

Sao lại có người, ngay cả sinh nhật của mình cũng không quan tâm, cứ định tùy tiện để trôi qua như vậy?

 

Nhưng hắn thấy nàng vẻ mặt đầy khó hiểu, chưa kịp phản ứng, chỉ ngồi thẳng người, nhìn thẳng về phía trước, nhàn nhạt nói: "Không đoán được thì đừng đoán nữa. Đến đó, nàng sẽ hiểu thôi."

 

Vệ Trăn hạ rèm xuống, nhìn Công Tôn Nhàn vẻ mặt ngượng ngùng, lập tức hiểu rõ trong lòng: Cơ Ốc muốn lén gặp Công Tôn Nhàn, liền lấy nàng và Kỳ Yến làm cái cớ, mượn cớ đó để che mắt người ngoài, phải không?

 

Cơ Ốc: Nói là tạo cơ hội cho ta và Công Tôn Nhàn, sao cuối cùng lại là ngài tự mình tổ chức sinh nhật cho vợ rồi???

 

Vệ Trăn tuy nghe nói kinh đô phồn hoa, nhưng từ khi đến Tấn quốc, cũng chưa từng ra khỏi cung du ngoạn, nghĩ hôm nay nhân cơ hội này đi dạo cho khuây khỏa cũng tốt.

 

Xe ngựa ra khỏi cổng cung, đi được một đoạn đường, tiếng ồn ào từ bốn phương tám hướng tràn vào trong xe.

 

Kinh đô dân cư đông đúc, ban đêm chính là lúc phồn hoa nhất, đường phố xe cộ tấp nập, người đi lại chen chúc vai, bảo vật sáng chói, rực rỡ như mây.