Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 198



 

Sau đó, hắn cảm thấy môi mình mềm đi, môi nàng nhẹ nhàng đặt lên môi hắn.

 

Cơ thể Kỳ Yến khẽ run lên.

 

Cỏ dại mọc đầy đồng, sương đêm đẫm ướt... trích "Thi Kinh - Trịnh Phong".

 

Môi thiếu nữ vẫn ngọt ngào, mềm mại như trước, còn vương mùi rượu thanh khiết.

 

Pháo hoa rực rỡ nở rộ trên bầu trời đêm, cũng chiếu lên khuôn mặt ửng hồng của nàng, nàng vòng tay ôm lấy hắn, nồng nhiệt hôn hắn, cánh tay như dây leo quấn quanh cổ hắn.

 

Gió đêm thổi qua giữa hai người, trong không khí chỉ còn lại tiếng thở.

 

Nàng từ từ buông môi hắn ra, thân mình trượt xuống lọt vào vòng tay hắn. Kỳ Yến khẽ gọi mấy tiếng, nàng đã không còn phản ứng, cứ thế tựa đầu vào hõm cổ hắn, yên lặng ngủ. Hắn nhẹ nhàng ôm chặt nàng, tiếp tục nhìn pháo hoa trên trời.

 

Gió đêm se lạnh, hơi ấm từ thiếu nữ trong lòng không ngừng truyền đến, hắn cảm thấy một cảm xúc chua xót, tê dại chiếm lấy lồng n.g.ự.c mình.

 

Mặc dù người trong lòng đã ngủ, hắn vẫn cùng nàng xem hết màn pháo hoa này.

 

Ở một đầu khác của sườn đồi, không chỉ có đôi nam nữ này tựa vào nhau ngồi, Cơ Ốc và Công Tôn Nhàn cũng ngồi trên bãi cỏ, cùng nhau ngắm pháo hoa không ngừng bay lên.

 

Công Tôn Nhàn hoàn toàn bị pháo hoa thu hút, sau một lúc lâu, khẽ hỏi người bên cạnh: "Đây là chàng đốt cho ta sao?"

 

"À?" - Cơ Ốc cũng ngạc nhiên, thấy Công Tôn Nhàn quay đầu cười với mình, khẽ ho một tiếng: "À. Chắc là do hạ nhân đốt."

 

Công Tôn Nhàn khẽ "ồ" một tiếng, cúi đầu không nói.

 

Thiếu nữ xích lại gần Cơ Ốc, cả người hắn cứng đờ, quay đầu nhìn sang một bên.

 

Khoảng cách giữa hai người dần dần rút ngắn, bầu không khí vừa ngượng ngùng vừa vi diệu.

 

Mồ hôi túa ra đầy trán và tay Cơ Ốc, tay hắn mò mẫm trên sườn cỏ, cuối cùng chạm vào một vật mềm mại, hắn thử nắm một cái, thấy đối phương lâu không phản kháng, liền nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Thiếu niên và thiếu nữ vụng về và non nớt đến gần nhau.

 

Pháo hoa cuối cùng cũng b.ắ.n hết quả cuối cùng, đất trời trở nên yên tĩnh.

 

Cơ Ốc quay đầu lại, vốn tưởng mình đã cực kỳ xấu hổ, không ngờ mặt Công Tôn Nhàn còn đỏ hơn mình.

 

May mắn lúc này, từ xa trên sườn đồi xuất hiện một bóng người, tiếng bước chân truyền đến, giải thoát hai người khỏi bầu không khí ngượng ngùng.

 

Nói đúng hơn, không phải một người đến, mà là một người cõng một người đến.

 

Cơ Ốc rút tay đang nắm với Công Tôn Nhàn, đứng dậy khỏi bãi cỏ, nhanh chóng bước tới: "Kỳ huynh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Hắn nhìn thiếu nữ đang ngủ say trên lưng Kỳ Yến, hỏi: "Đây là sao vậy?"

 

"Không có gì nghiêm trọng. Nàng uống chút rượu, say rồi."

 

Gió đêm thổi đến mùi rượu nồng nặc, Cơ Ốc nói: "Nàng ấy uống không ít, Kỳ huynh sao có thể để Công chúa uống nhiều như vậy?"

 

Kỳ Yến chỉ nói: "Trước tiên đưa nàng lên ngựa đã, gió đêm lạnh rồi."

 

Ba người hộ tống Vệ Trăn xuống núi, một người đi trước cầm đèn lồng dẫn đường, một người thì ở bên cạnh giúp đỡ trông chừng Vệ Trăn để tránh bị trượt ngã.

 

Cuối cùng cũng đến chân núi, Công Tôn Nhàn đưa Vệ Trăn lên xe ngựa, Kỳ Yến nói với người đ.á.n.h xe: "Chút nữa đ.á.n.h xe nhanh lên một chút, chúng ta phải về trước khi cổng cung khóa."

 

Xe ngựa rời khỏi trang viên, đi trên con đường nhỏ nông thôn, Cơ Ốc phóng ngựa đến gần Kỳ Yến, hỏi: "Pháo hoa trên núi hôm nay, là Kỳ huynh sai người chuẩn bị sao?"

 

Kỳ Yến gật đầu.

 

Cơ Ốc đưa tay lên môi, chậm rãi nói: "Kỳ huynh vì ta mà bày mưu tính kế như vậy, thật sự có lòng."

 

Kỳ Yến nhìn nụ cười của hắn, liền đoán được hắn đã nghĩ đến đâu rồi, khẽ cười một tiếng, cũng không giải thích.

 

Hắn nhìn con đường đen kịt phía xa, chợt nói: "Cơ Ốc, ta hỏi huynh một câu."

 

"Là vấn đề gì?"

 

"Nếu một cô nương nói thích huynh, nhưng cũng nói huynh không thể cho nàng cảm giác an toàn, huynh sẽ cảm thấy thế nào?"

 

Cơ Ốc nói: "Kỳ huynh sao lại hỏi ta chuyện này?"

 

Cơ Ốc nghĩ mình cũng không phải cao thủ tình trường, nhưng thấy ánh mắt Kỳ Yến sâu thẳm, như bị tâm sự vướng bận, cũng khẽ nói: "Cảm giác an toàn, đó tất nhiên là điều các cô nương đều muốn. Nếu lang quân không thể khiến cô nương cảm thấy an tâm, đó nhất định là nguyên nhân từ phía lang quân."

 

Kỳ Yến không bình luận: "Nếu là huynh, huynh sẽ làm thế nào?"

 

Cơ Ốc nói: "Nếu cô nương cảm thấy không an toàn, vậy đương nhiên là phải cho nàng, phải hứa hẹn với cô nương, khiến nàng cảm thấy an tâm."

 

Cơ Ốc bổ sung thêm một câu: "Nhưng ta cũng không phải cao thủ trong chốn phong nguyệt gì cho cam, lời này Kỳ huynh cứ nghe chơi thôi."

 

Kỳ Yến nói: "Đương nhiên."

 

Đối phương đáp lại dứt khoát như vậy, khiến Cơ Ốc có chút ngượng ngùng, nói: "Vậy còn huynh, nếu là huynh, huynh định làm thế nào?"

 

Kỳ Yến trầm ngâm một lát nói: "Ta sẽ không hứa hẹn với nàng."