Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 330



 

Ánh mắt Cảnh Hằng lạnh băng, phía sau hắn là các đại thần, trong đó có không ít người là cựu thần của Sở quốc, đương nhiên nhận ra Vệ Trăn.

 

Các thần tử Sở quốc xì xào bàn tán: "Ngụy vương không đích thân đến dự thì thôi, sao lại phái một Công chúa đến? Là thật sự bệnh nặng không xuống giường được, hay là Nguỵ quốc không có người rồi?"

 

"Tiểu nữ ở vùng biên viễn Tây Bắc, thuở nhỏ lưu lạc sang Sở quốc ta, nhờ Sở quốc mới sống sót, nay lại một bước hóa thành Nguỵ Công chúa. Nhưng một tiểu nữ thì có được bao nhiêu tầm nhìn? E rằng ở Nguỵ quốc cũng không có nhiều tiếng nói, Ngụy vương lại để nàng thay mặt đến dự, thật là hoang đường!"

 

Những lời ác ý trắng trợn này truyền rõ mồn một khắp trong lều.

 

Vệ Trăn ngẩng đầu nhìn người vừa nói, gọi người bên cạnh. Hầu như cùng một lúc, hoặc là trước khi Vệ Trăn cất tiếng, Kỳ Yến đã nắm chặt bảo kiếm bên hông, bước về phía đối diện.

 

Sứ thần vừa buông lời nhìn Kỳ Yến đi tới, cười khẩy: "Đây là nơi đàm phán hòa ước, Nguỵ Công chúa cho thị vệ đến làm gì?"

 

Vị thần tử khinh miệt nhìn Kỳ Yến, khạc một tiếng: "Đồ ch.ó săn hèn mọn, ngươi có biết ta là ai không!"

 

Kỳ Yến dừng lại trước mặt hắn, cười lười biếng: "Phải, ta là đồ ch.ó săn, không chỉ là ch.ó săn của Nguỵ Công chúa, mà còn là nanh vuốt trung thành nhất của Công chúa, tự nhiên tuân theo mọi mệnh lệnh của Công chúa. Nhưng ta thế nào, cũng không đến lượt một kẻ sắp c.h.ế.t như ngươi mà nói, đúng không?"

 

Lời vừa dứt, trường kiếm lóe lên một tia sáng lạnh, m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe.

 

Thị vệ của Nguỵ Công chúa rút kiếm c.h.é.m g.i.ế.c đại thần Sở quốc ngay tại hội nghị hòa đàm, cảnh tượng này không nghi ngờ gì đã khiến mọi người đều chấn động.

 

Cơ bắp trên má Cảnh Hằng căng cứng, hắn đứng bật dậy khỏi bàn. Vệ Trăn bước nhanh đến bên bàn, chắn trước mặt Kỳ Yến, nhìn Cảnh Hằng.

 

"Ta đến từ vùng biên viễn Tây Bắc, nhưng ta có thể thay Ngụy vương hành quyền của quốc chủ. Còn phế thái tử ngươi chẳng qua chỉ là một tù nhân, một con rối của Tấn vương, vậy mà dám chỉ trích ta, nói người của ta là ch.ó săn sao?"

 

Cảnh Hằng nổi giận, Vệ Trăn tiến thêm một bước, ánh mắt như lửa: "Người của phế thái tử mắng thuộc hạ của ta một câu, thuộc hạ của ta sẽ g.i.ế.c một người của ngươi. Phế thái tử có thể thử xem. Hôm nay ta không ngại để ngươi đổ m.á.u ngay tại chỗ!"

 

Hai bên căng thẳng như dây cung, giây phút tiếp theo dường như thật sự sẽ động thủ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cảnh Hằng kéo cánh tay Vệ Trăn: "Vệ Trăn!"

 

Kỳ Yến đã nhanh hơn một bước kéo nàng ra sau lưng, đối mặt với ánh mắt của Cảnh Hằng, nói: "Thái tử đừng dây dưa với Công chúa của chúng ta nữa."

 

Đúng lúc này, bên ngoài cửa truyền đến tiếng thông báo, cắt ngang sự giằng co trong lều. Người bên ngoài nói Tấn vương đã đến.

 

Cơ Uyên bước vào, nhìn vũng m.á.u thịt trên đất, nghe các thần tử trong lều bẩm báo, hiểu rõ mọi chuyện đã xảy ra ở đây, sắc mặt hắn lập tức chùng xuống.

 

Vệ Trăn nói: "Tấn vương, Sở Thái tử dường như đặc biệt bất mãn với sự có mặt của ta. Nếu hội nghị không hoan nghênh Ngụy quốc, vậy Ngụy quốc rời đi là được."

 

Vệ Trăn nhìn người phía sau: "Chúng ta đi."

 

Cảnh Hằng vừa định mở miệng, Cơ Uyên đã nhìn hắn, nhàn nhạt nói: "Chuyện này rốt cuộc là do Sở Thái tử không đúng. Nguỵ Công chúa đã thay mặt Nguỵ quốc đến, thân phận cao quý. Người của Thái tử x.úc p.hạ.m Công chúa, trước tiên phải xin lỗi Công chúa."

 

Cơ Uyên ra hiệu cho Cảnh Hằng xin lỗi. Cảnh Hằng mặt căng thẳng, cực kỳ không tình nguyện từ từ buông tay, cười lạnh: "Phải, Nguỵ Công chúa có hôn ước với Tấn vương, tự nhiên Tấn vương phải bênh vực nàng."

 

Vệ Trăn sắc mặt nhàn nhạt: "Rõ ràng là Thái tử làm sai trước, sao lại nói như thể Tấn vương thiên vị ta vậy? Hơn nữa, ta muốn gả cho ai, dường như không liên quan gì đến Sở Thái tử."

 

Cơ Uyên bước tới, sai thị vệ lên dọn dẹp mặt đất.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Cảnh Hằng trở lại chỗ ngồi, cười nói: "Phải, tự nhiên không liên quan đến ta, chỉ là hạ thần cũng kính phục Công chúa. Người trong lòng Công chúa vừa rơi xuống Hoàng Hà, Công chúa đã có thể đường hoàng đến hội nghị, hoàn toàn không có một chút đau buồn nào vì người trong lòng. Nếu Kỳ Yến dưới suối vàng có linh, trong lòng sẽ cảm thấy thế nào?"

 

Ánh mắt Cơ Uyên tối sầm lại, quay đầu nói: "Cảnh Hằng?"

 

Còn Tề vương đối diện, dường như nghe thấy điều gì đó kinh thiên động địa, ngẩng đầu nhìn mấy người đang đối đầu: "Nguỵ Công chúa và Kỳ Yến có chuyện gì vậy?"

 

Chuyện giữa Kỳ Yến và Vệ Trăn, nói cho cùng chỉ có người trong Tấn cung biết hai người từng được Tấn vương ban hôn, bên ngoài ít người biết. Hôm nay, người ngoài lần đầu tiên nghe nói Nguỵ Công chúa có ý với Kỳ Yến, có thể nói là vô cùng kinh ngạc, như thể đã khám phá ra được điều gì đó thâm sâu.