Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Chương 1262: Ngoại truyện Người qua đường Giáp (1)





Đại học Đông Thành là trường cao đẳng hàng đầu cả nước, nguồn tài nguyên giáo dục ưu việt, đã đào tạo ra vô số nhân tài. Sinh viên đổ xô muốn vào. Sau khi khai giảng tháng chín, có một đợt hoạt động chào đón tân sinh viên vô cùng náo nhiệt. 

Theo thông lệ, chờ tân sinh viên quen dần, nhà trường sẽ khôi phục nhịp độ ban đầu: đi học, làm đề tài, ôn thi thạc sĩ, tiếp tục quỹ đạo của riêng mình.

Mọi người hồi cấp ba đều là học bá, ai cũng có kế hoạch cho cuộc đời mình. Bốn năm đại học là thời gian tốt nhất để rèn luyện năng lực, cần tận dụng tối đa. 

Nhưng đã hai tuần sau khi tân sinh viên nhập học năm nay, vẫn có không ít học trưởng học tỷ ngày nào cũng chạy ra sân thể dục quân huấn. 

Kỳ lạ hơn nữa là, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, bức tường thổ lộ trống trơn của tiệm trà sữa trong trường bị vô số tờ thông báo dán kín. 

Nội dung thông báo đều đồng nhất kỳ dị, trừ tên người gửi khác nhau, mục tiêu thông báo đều là cùng một người: một tân sinh viên năm nhất của Khoa Văn học.

Diễn đàn của trường cũng gần như thất thủ. Những bài viết hot dán ở trang đầu thời gian dài. Click vào là ảnh đại mỹ nhân từ đủ góc độ, ngay sau đó là sự ca ngợi điên cuồng của những người khác.

“Cảm ơn ông trời! Làm cho tôi vào năm cuối cùng của đại học có thể cùng trường với đại mỹ nhân như vậy, an tường nằm yên rồi!”

“Ha ha ha ha ha ha, tôi và cô ấy cùng chuyên ngành, sau này đi học thường xuyên được gặp mặt, oh yeah ~~.”

“Hề hề, tôi phòng bên cạnh phòng cô ấy, tùy tiện tìm lý do là có thể qua chiêm ngưỡng đại mỹ nhân. Hơn nữa hôm qua qua lúc, cô ấy còn chia sẻ bánh quy nhỏ cho tôi, thật sự dịu dàng lại đáng yêu, hắc hắc hắc.”

“Đáng ghét, không biết bây giờ đi chuyển giới còn kịp không!”

“Hạnh phúc nhất đại khái là người ở cùng phòng với cô ấy, ngày nào tỉnh dậy cũng có thể thấy, ô ô ô, bạn cùng phòng của cô ấy đời trước nhất định đã cứu vớt vũ trụ.”

“Vừa rồi đi mua trà sữa, phát hiện thông báo trên bảng tiện ích lại tiến hóa. Rất nhiều người đem cả gia sản và lịch sử tình trường ra liệt kê, thật sự bái phục. Cô ấy không nhìn thấy đâu mà.”

“Thông cảm đi. Dù sao họ còn không tìm được cơ hội để nói chuyện phiếm cơ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

“Dựa! Cái này quá tần nhẫn, cậu chuyên đ.â.m d.a.o đấy à!”

“Trước đây lúc huấn luyện, trên sân thể dục chỉ có huấn luyện viên và tân sinh viên. Bây giờ đám học trưởng học tỷ ngày nào cũng tìm lý do qua. Trực hệ thì không nói, Khoa Lý, Công, Hóa sao lại qua! Quá đáng! Tôi còn chẳng tìm được cơ hội bắt chuyện.”

“Các vị, tôi muốn nói cho mọi người một tin đau lòng, đã không còn cơ hội rồi. Đại mỹ nhân đã bị một vị học trưởng nghiên cứu sinh bắt lấy. Tôi tận mắt thấy hai người cùng đi ăn tối.”

“……”

“……”

“……”

“Không! Tôi không tin! Cậu nhất định đang lừa người! Nói bậy nữa là tôi lấy d.a.o theo mạng dây tìm cậu đấy á á á á! Đại mỹ nhân là của mọi người!!”

“Ô ô ô ô, chắc chắn là nói dối. Mới nhập học được hai tuần, nữ thần của tôi đã bị cướp đi rồi. Không thể nào.”

“Lừa các cậu có lợi ích gì chứ. Chính tôi cũng rất đau lòng đây này. Hơn nữa tôi còn chụp được ảnh rồi. Bị thương càng nghiêm trọng hơn. Tàn thương hút thuốc.jpg”

Có lẽ để chứng minh mình không nói dối, người đăng bài trực tiếp tung ảnh. Dưới ánh đèn vàng ấm áp, mỹ nhân tóc đen môi đỏ cong khóe môi, trong mắt là ánh sáng rực rỡ hơn cả sao trời. Bên cạnh là người đàn ông cao lớn tuấn tú, ôm vai cô. Bầu không khí thân mật giữa hai người thật đáng tin.

Người đăng ảnh cười lạnh một tiếng. Muốn mọi người tan nát cõi lòng thì cùng nhau tan nát cõi lòng cho rồi. Ảnh vừa tung ra, bài viết dừng hồi đáp ba giây. Ngay sau đó là số lượng phản hồi tăng vọt.

“Lau lau lau lau lau! Người kia là ai! Trông có vẻ "nhân mô cẩu dạng"! Dám tùy tiện photoshop ảnh!”

“Giết tôi cũng không tin! Mối tình đầu của tôi còn chưa gieo hạt giống, đất đã bị người khác xới lên rồi! Trời xanh tại sao lại đối xử với tôi như vậy!”

“Mặc dù thế, tôi biết người này. Là một thiên tài chuyển trường. Tất cả giáo sư đều rất khen ngợi anh ấy. Mỗi lần thảo luận xong với anh ấy, giáo sư đều dùng ánh mắt đặc biệt ghét bỏ nhìn tôi, chua xót.”

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com