Xuyên Sách Thành Ác Nữ, Phản Diện Cũng Có Xuân Thiên

Chương 577



Trường Bình công chúa hạ mắt trầm tư, Đường Thư Nghi không nói nữa, cho nàng ta thời gian suy nghĩ. Một lúc sau, Trường Bình công chúa lên tiếng: "Ta thành thân với hắn, nhưng ta sẽ không đi cùng hắn. Về sau ta vẫn ở Thượng Kinh, còn hắn ở Tây Bắc. Chuyện Vương phủ của hắn ta không quản, hắn cũng không được phép quản ta."

Đây hẳn là phương pháp giải quyết tốt nhất rồi, Đường Thư Nghi khẽ khuyên nhủ: "Có rất nhiều chuyện giữa vợ chồng đều phải nói chuyện thẳng thắn, người có ý nghĩ gì, điểm mấu chốt nằm ở đâu thì nói rõ với hắn, tất nhiên hắn cũng sẽ nói với người, như vậy mới có thể ở chung lâu dài."

Trường Bình công chúa không lên tiếng, nhưng thần sắc của nàng ta đã cho thấy đã hiểu. Đường Thư Nghi lại nói: "Mỗi người đều có cách sống của riêng mình, chỉ cần không làm tổn thương người khác thì không có đúng hay sai. Nhưng mà, ngài cũng nói ngài và Dung vương rất hợp nhau, hắn cũng không phải không có tình cảm với người, có lẽ người có thể thay đổi cách sống của mình một chút."

Nàng thật sự coi Trường Bình công chúa như bằng hữu mới nói những lời như vậy. Nếu như sau khi Trường Bình công chúa thành thân với Dung vương, vẫn còn tìm nam sủng như lúc trước, Dung vương nhất định không thể chấp nhận. Lúc đó giữa phu thê sẽ có mâu thuẫn. Hơn nữa, như vậy cũng không tốt cho đứa trẻ.

Nhưng nàng chỉ có thể nói đến đây. Lựa chọn cách sống như thế nào là quyền lợi của Trường Bình công chúa.

Trường Bình công chúa ừm một tiếng, "Ta cũng đã chán ngấy mấy kẻ đó rồi."

Đường Thư Nghi mỉm cười, lần này có lẽ thật sự là muốn ăn chay trường rồi.

Hai người lại trò chuyện một lúc, Đường Thư Nghi về phủ. Dung vương vẫn chưa rời đi, còn đang chờ tin tức. Đường Thư Nghi ngồi xuống, đem ý tưởng của Trường Bình công chúa nói lại với Dung vương. Hắn nghe xong, ngẫm nghĩ một hồi: "Được."

Hắn cũng biết rằng đây là phương pháp giải quyết tốt nhất.

"Dung vương," Đường Thư Nghi nhìn Dung vương nói: "Trường Bình là trưởng công chúa, cô mẫu ruột của Hoàng thượng, địa vị tất nhiên không cần ta nói. Trước khi gặp ngươi, nàng sống thoải mái tuỳ ý. Địa vị, tiền tài nàng đều không thiếu, thành thân với ngươi đối với nàng mà nói không có nhiều lợi ích gì lớn. Tính khí của nàng thế nào, ngày thường làm việc thế nào, ta nghĩ ngươi cũng rất rõ ràng."

Giọng điệu khi nói của Đường Thư Nghi lãnh lệ nghiêm túc, thần sắc của Dung vương bất giác cũng trở nên nghiêm túc. Lại nghe nàng nói:

"Với tính tình của nàng, nếu nàng khăng khăng không thành thân với ngươi, không để ngươi đưa hài tử đi, ngươi và Hoàng thượng đều không thể làm gì được. Nàng đồng ý thành thân với người là vì, nàng có tình với ngươi. Hy vọng ngươi không phụ bạc một phen cảm tình này của nàng."

Dung vương gật đầu: "Đệ muội, đệ cứ yên tâm đi."

Đối với Trường Bình công chúa, tình cảm của hắn có hơi phức tạp. Thời gian hai người họ qua lại mặc dù không dài, nhưng hắn thật sự rất thích ở cùng một chỗ với Trường Bình công chúa. Tính khí của nàng ta thẳng thắn cởi mở, nói chuyện làm việc đều rất hào phóng. Hai người họ có thể nói vừa là tình nhân vừa là huynh đệ.

Nhưng cho dù là như vậy, trước khi Trường Bình công chúa mang thai, hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện thành thân với nàng ta. Chuyện trước kia Trường Bình công chúa có vô số nam sủng, hắn cũng biết. Cho nên cho dù có thích đến đâu, hắn cũng không thể nào cưới nàng ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng sau khi Trường Bình công chúa m.a.n.g t.h.a.i hài tử của hắn, hắn hoảng rồi, sau khi nghĩ đi nghĩ lại, hắn quyết định thành thân với Trường Bình công chúa. Nhưng không nghĩ tới, Trường Bình công chúa thế mà không đồng ý.

Nhưng bây giờ, nàng ta đồng ý thành thân là tốt rồi.

Nhận được câu trả lời mong muốn, Dung vương liền cáo từ rời đi. Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài cùng nhau trở về Thế An Uyển, trên đường đi nàng nói: "Con người ấy mà, ai cũng không biết được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì."

Trường Bình công chúa có lẽ chưa bao giờ nghĩ tới, một ngày nào đó mình lại gả cho người khác.

Tiêu Hoài nắm tay nàng, “Chuyện nên làm muội đều làm rồi, tương lai nàng ta có thể sống tốt hay không, còn phải nhìn chính nàng ta."

Đường Thư Nghi mỉm cười: "Yên tâm, Trường Bình công chúa nhất định sẽ có thể sống tốt."

Lại qua ngày sau, Trường Bình công chúa và Dung vương vào cung. Trường Bình công chúa đến Từ Ninh cung gặp Thái hoàng thái hậu, còn Dung vương gặp Hoàng thượng. Sau khi Lý Cảnh Tập nghe nói Trường Bình công chúa hoài thai hài tử của Dung vương, vẻ mặt cũng mang theo vẻ ngạc nhiên.

Hắn thế nào cũng không nghĩ tới, Dung vương lại lăn lộn cùng một chỗ với Trường Bình công chúa. Nếu là như vậy, lúc trước hắn dùng nữ nhi để liên hôn làm cái gì, trực tiếp lấy mình liên hôn là được rồi.

Dung vương thẹn đến mức mặt già đỏ lên, mặc dù người ngồi trước mặt là Hoàng thượng, nhưng Hoàng thượng cũng mới mười sáu mười bảy tuổi, còn chưa đại hôn. Chuyện này tự mình nói với hắn, thật sự không phải ngại ngùng bình thường.

Chỉ có điều, vẻ kinh ngạc trên mặt Lý Cảnh Tập cũng chỉ lướt qua chốc lát, sau đó liền hỏi: "Hai người các ngươi tiếp theo định làm thế nào?"

Nếu là người khác, hắn nhất định sẽ hỏi hai người các ngươi khi nào định thành thân, nhưng hắn biết Trường Bình công chúa chưa chắc đã muốn thành thân. Mặc dù địa vị của Dung vương đặc biệt, nhưng Trường Bình công chúa là người nhà mình, lòng hắn tất nhiên thiên vị Trường Bình công chúa.

Dung vương khụ một tiếng: "Thần và Trường Bình đã bàn bạc, sau khi thành thân xong, nàng vẫn sẽ ở lại Thượng Kinh."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Lý Cảnh Tập khẽ "ừ" một tiếng, nhưng không lập tức đáp lời. Hắn đích thân đến Từ Ninh cung, sau khi đích mục sở thị Trường Bình công chúa và nghe chính miệng nàng ta thổ lộ ý nguyện muốn thành thân với Dung vương, Hoàng thượng mới hạ thánh chỉ ban hôn.

Ra khỏi cung, Dung vương đỡ lấy tay Trường Bình công chúa bước lên xe ngựa, sau đó mới tự mình lên xe. Vừa ngồi xuống, hắn đã nghe thấy tiếng thở dài khe khẽ của Trường Bình công chúa. Dung vương hỏi nàng có chuyện gì, Trường Bình công chúa lắc đầu đáp không có gì, nhưng thật tâm trong lòng nàng vừa cảm động lại vừa dâng lên bao nỗi cảm khái.