Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

Chương 491



Hai người lập tức chạy tới Cung thiếu niên.

 

Vẻ mặt của Chu Quang Hách đang lái xe, khoé môi mang theo ý cười vô cùng ngọt ngào.

 

Thủy Lang ngồi ở đằng sau, cô ngáp một cái. 

 

“Chắc là giờ này ba đứa nhỏ đều tan học hết rồi.”

 

“Nếu như người nhà đến đón muộn thì các bé có thể ngồi chờ ở phòng học.”

 

Ba đứa nhỏ đúng thật là đang ngồi chờ trong phòng học nhưng mà hình như cũng không giống đang chờ lắm.

 

Đại Nha thay quần áo xong, cô bé còn đang luyện tập động tác ép chân, Nhị Nha thì cầm bút, cắm đầu viết viết gì đó trên giấy, Tam Nha thì đang cố gắng điều chỉnh ngũ quan của mình sao cho có thể nở một nụ cười ngọt ngào nhất.

 

“Mợ nhỏ ơi!”

 

Tam Nha là người đầu tiên nhìn thấy hai người, cô bé chạy đi qua, theo bản năng lộ ra nụ cười đã tập luyện nửa ngày: “Cháu có đẹp không ạ?”

 

“Đẹp!” Thủy Lang nhịn cười: “Đôi mắt to tròn xoe này, cháu còn mở to nữa là nó sẽ chiếm hết nửa khuôn mặt của cháu đấy.” 

 

“Hôm nay cháu học được một bài hát mới!” Tam Nha nắm lấy tay của mợ nhỏ mình, đột nhiên cô bé cất giọng xướng lên: “Phương đông hồng ~ mặt trời mọc~”

 

Khi giáo viên âm nhạc nghe được âm thanh, cô ấy đi ra từ lớp bên cạnh, cười nói: “Anh chị là người nhà của bé Chu Tử Du phải không? Giọng hát trời sinh của Chu Tử Du thật sự rất hay, tuy nhiên, có một điều yêu cầu anh chị phải chú ý một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

 

Chu Quang Hách: “Mời cô giáo nói.” 

 

“Tiếng phổ thông của cô bé chưa được tốt lắm, cho nên là những âm cắn chữ không được chuẩn, phát âm không thể nghe rõ.” Giáo viên âm nhạc nói: “Có điều chuyện này cũng không phải chuyện gì to tát, có thể sửa lại cho đúng, cô bé chỉ cần nghe nhiều, đọc nhiều bài khoá, khi anh chị nói chuyện thì hãy cố hết sức dùng tiếng phổ thông với bé, coi trọng mỗi từ bé phát âm chính xác, rồi điều chỉnh một khoảng thời gian là được, phát âm chuẩn của đứa nhỏ này nghe rất hay, rất có tiết tấu, thiên phú cũng thuộc hạng tuyệt vời, ngoại hình cũng xinh đẹp đáng yêu, nếu như điều chỉnh được phát âm cắn chữ này, sau này chắc chắn cô bé sẽ trở thành một ca sĩ nhỏ tài năng.”

 

Thủy Lang xém chút nữa đã “Oa” lên thành tiếng, cô nắm lấy bàn tay nhỏ của Tam Nha, cực kỳ vui vẻ đáp: “Chúng tôi nhất định sẽ cố gắng luyện tập!”

 

Tam Nha cũng nói theo mợ nhỏ: “Nhất định sẽ cố gắng luyện tập!”

 

Giáo viên của Đại Nha và Nhị Nha đều đã ra về, Chu Quang Hách và Thủy Lang dẫn theo ba đứa nhỏ về nhà.

 

“Mợ nhỏ ơi, hôm nay cháu đã học xong từ đơn trong tiếng Anh rồi đó!”

 

 “Ồ? Không phải đây mới là ngày đầu tiên cháu đi học sao, đã học xong từ đơn luôn rồi à?”

 

“Chúng cháu học bảng chữ cái A, B, C, D, E, F, G.” Nhị Nha đọc cực kỳ nghiêm túc, sau khi đọc xong biết chúng đều chính xác, cô bé cười thật tươi: “Giáo viên khen cháu phát âm rất chuẩn, cuối ngày hôm nay giáo viên dạy từ Apple, có nghĩa là quả táo đó mợ nhỏ!”

 

“Đúng thật là rất chuẩn.” Thủy Lang cúi đầu nhìn Tam Nha: “Tiếng phổ thông của cháu không được tốt, là bởi vì cháu ít khi luyện tập ghép vần, sau này phải nghe radio nhiều lên, đừng học theo ngôn ngữ địa phương ở Thượng Hải nữa, nghe một chút... Haiz, ngày mai chúng ta đi mua TV đi, là có thể xem tin tức cũng như phim điện ảnh, cả hai cái đó người ta đều dùng tiếng phổ thông vô cùng thuần túy.” 

 

“TV ạ?!” 

 

Đại Nha đang đi bên cạnh cô đột nhiên quay đầu: “Mợ nhỏ ơi, nhà của chúng ta cũng muốn mua TV sao?” 

 

Thủy Lang ngẩn người: “Sao cháu kích động thế? Cũng? Có nhà ai mua rồi à?” 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com