Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

Chương 498



Chu Hủy biết phản đối cũng vô dụng, huống hồ mỗi ngày Thủy Lang đều vùi đầu vào làm việc như thế, làm không biết ngày đêm, khó được có một khoảng thời giờ thả lỏng, cô ấy cũng không muốn làm mất hứng: “Thủy Lang, em tự chọn hai màu vải em thích đi, để may thêm mấy bộ mặc đi làm nữa.”

 

“Để em xem thử.” Thủy Lang ngẩng đầu, quan sát vải.

 

Vào niên đại này, dường như thời trang cả nước đều dựa trên mốt thịnh hành ở Thượng Hải mà thay đổi xu hướng, cho nên cửa hàng này có rất nhiều màu vải mới, hoa văn thịnh hành. 

 

Màu xanh và màu xám là màu thịnh hành suốt mười năm, đã từng làm chủ thị trường, nay đều bị đẩy sang hai bên, nằm ở chính giữa chính là màu xanh, màu tím khoai môn, màu tím than, màu đỏ thẫm, màu đỏ rực, cùng với các loại vải hoa nhưng thứ thu hút cô vẫn là vải bố trắng: “Ở đơn vị cũng không thể mặc đồ nhiều màu sắc quá, vẫn nên mặc mỗi áo sơ mi trắng thôi, em may cho chị cả một bộ luôn nhé, chờ tới khi chị làm quen với chương trình học rồi đi công tác ở Liên hội người khuyết tật, ở đó chị cũng mặc quần áo lao động chính thức mà.”

 

Chu Hủy cười, trong mắt lập lòe ánh sáng hy vọng: “Vậy chị cũng sẽ may một bộ, sau khi mẹ con chị chuyển hộ khẩu về xong, khu phố cũng sẽ cho mẹ con chị phiếu mua vải.” 

 

Thủy Lang nhìn thấy chị cả đang rất vui, nên cô cũng không định móc số phiếu mua vải dày cộm trong người ra, tránh làm mất hứng thú của chị ấy, cô để cho chị cả tự lựa chọn, hưởng thụ quá trình khát khao, chờ mong và vui sướng này. 

 

Cuối cùng, may ba cái áo sơ mi dài tay màu trắng, ba cái áo sơ mi dài tay màu xanh, ba cái sơmi tay ngắn vải hoa hoa văn khác nhau, cô cũng may cho bà ngoại một cái áo màu xanh có nút, loại mà người già vẫn thường mặc. 

 

Lát sau mọi người về đến nhà, thợ lắp đặt TV cũng đã tới. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

 

Chu Quang Hách tìm một cây gậy trúc thẳng tắp, anh đứng ở chỗ ngoặt bên cửa sổ ở căn phòng phía đông, thợ lắp ráp lấy ra dây anten, cố định ở trên cây gậy trúc.

 

Đặt ở căn phòng phía đông là quyết định của Thủy Lang.

 

Ba tháng sắp tới, thậm chí là một hai năm trong tương lai, phòng làm việc của cô có khả năng cao là sẽ bị tài liệu và bản thảo phủ kín, hơn nữa, mấy lúc cô tập trung làm việc cũng cần sự yên tĩnh tuyệt đối, không thể bị quấy rầy, mà TV mua về thì chắc chắn phải xem, vào mấy ngày trường học cho nghỉ, không thể vì công việc của cô mà không cho ba đứa nhỏ xem TV được.

 

Vốn dĩ ngoại trừ thời gian đi đến trường thì cô sẽ để ba cô bé xem chương trình về tri thức, xem phim điện ảnh, xem múa, nhảy, xem vở diễn. 

 

Hơn nữa, nếu đặt ở bên này, cũng không có chỗ để ngồi, chỉ có một cái ghế dựa, một cái sô pha nhỏ cho một người ngồi, cũng đâu thể để ba đứa nhỏ ngồi trên giường xem. 

 

Nhưng mà căn phòng phía Tây thì không giống như thế, ở đó có một cái bàn dài, ba đứa trẻ ngồi cũng vẫn còn rồng, còn có rất nhiều kệ sách, sàn nhà lót một lớp gỗ, Chu Hủy cũng thường xuyên quét tước lau dọn, Đại Nha Nhị Nha cũng có thói quen lau sạch mới ngồi, cho nên mấy đứa nhỏ có thể ngồi dưới đất xem TV, không cần phải trải chăn, thậm chí còn có thể trực tiếp ngồi bên cạnh thảm, dưới cầu thang gỗ.

 

TV được đặt dựa vào chỗ ngoặt cạnh cửa, lúc ăn cơm cũng có thể xem, không bị ảnh hưởng một chút nào.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com