Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 4





Ngu Tùng Trạch cảm thấy bên sườn cồm cộm, cúi đầu xuống mới thấy tay phải cô bé đang túm chặt vạt áo mình, trong lòng còn ôm khư khư con hổ bông, vừa buồn cười vừa thương.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Đêm dần khuya, hai anh em nhanh chóng chìm vào giấc mộng.

Gió lạnh gào thét thổi về phía thành Định An.

Trong thành, tại phủ của tiểu thư nhà họ Ngụy.

Một luồng kiếm quang lạnh lẽo màu bạc quét tới, mang theo sát khí ngút trời, mạnh mẽ đến nghẹt thở, như thể có thể nghiền nát vạn vật trong nháy mắt.

Ngụy Nhiêu hét lên một tiếng, đột ngột ngồi bật dậy trên giường, lưng áo đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Trong đêm khuya tĩnh lặng, tiếng chó sủa vọng lại. Chẳng bao lâu sau, hành lang ngoài phòng ngủ đã được thắp nến sáng.

Bóng người chập chờn trên cửa sổ.

“Tiểu thư, lại gặp ác mộng ạ?” Giọng nói ngái ngủ của nha hoàn vang lên từ ngoài cửa.

Ngụy Nhiêu lúc này mới hoàn hồn, nàng lau mồ hôi lạnh trên trán, cất giọng nói: “Ta không sao.”

Bên ngoài dần yên tĩnh trở lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nàng một mình ngồi dựa vào trong bóng tối, mồ hôi lạnh chảy dài bên thái dương, trái tim kinh hoàng mãi không thể bình tĩnh lại.

Đây là ngày thứ năm Ngụy Nhiêu trọng sinh trở về, nàng vẫn chưa thể thoát khỏi cái bóng của cái c.h.ế.t ở kiếp trước.

Nàng nhìn chằm chằm vào hư không, thần sắc có chút ngẩn ngơ.

Sau này, Ngụy Nhiêu trở thành một nữ đệ tử kiếm tu của Tu Tiên giới.

Thiên kim nhà giàu bước lên con đường tu tiên, đó vốn là số mệnh tốt đẹp mà không biết bao nhiêu phàm nhân, thậm chí cả đế vương quý tộc cũng thầm ao ước.

Nàng vốn cũng nghĩ như vậy, cho đến khi thực sự bước vào Tu Tiên giới ở kiếp trước, nàng mới nhận ra thế nào gọi là “thiên ngoại hữu thiên”.

Vị đại tiểu thư từ nhỏ được người người tung hô khi bái nhập Trường Hồng kiếm tông lại trở thành một ngoại môn đệ tử tầm thường nhất. Vinh hoa phú quý và gia thế hiển hách của nàng ở nhân gian, trong mắt các tu tiên đệ tử, chẳng đáng một đồng.

Ngụy Nhiêu gần như nhận ra mình không hợp làm kiếm tu ngay trong tháng đầu tiên bái nhập kiếm tông.

Tu luyện quá khổ cực, mà kiếm tu lại đặc biệt ưa thích khổ tu. Quy củ trong tông môn thì lạnh lùng, chỉ có thực lực mạnh mẽ mới có thể tạo ra một con đường, mới được người khác coi trọng.

Ở tiên môn, các mối quan hệ của nàng đều vô dụng, ngày tháng trôi qua vừa mệt vừa khổ. Trường Hồng kiếm tông lại là đệ nhất kiếm tông, đối xử với đệ tử vô cùng khắc nghiệt. Với tư chất bình thường và thái độ lười biếng của mình, việc nàng không đủ tư cách ở lại ngoại môn chỉ là chuyện sớm muộn.

Nàng vốn định tìm một thiếu gia của thế gia tu tiên nào đó để gả cho, tiếp tục sống cuộc đời phú quý an nhàn.

Nào ngờ, những công tử nhà đại thế gia nàng không thể tiếp cận, còn những người nàng có thể tiếp xúc, hoặc là từ tiểu gia tộc địa vị thấp kém, hoặc là tướng mạo xấu xí hay thân mang bệnh tật.

Ngụy Nhiêu chỉ hận không thể quay về nhân gian để tiếp tục làm vị đại tiểu thư được người người vây quanh, nhưng nàng cũng biết lúc trước mình đã được các sư huynh sư tỷ rước đi một cách vẻ vang, đến cả vương hầu địa phương cũng kinh động đến tiễn đưa. Dù có phải lấy một nam nhân tầm thường nhất của Tu Tiên giới, nàng cũng tuyệt đối không thể quay lại nhân gian.