Xuyên Thành Em Gái Của Bia Đỡ Đạn

Chương 7:



Chương 7:  

Hai tháng nghỉ hè trôi qua rất nhanh.

 

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha


Tôi lên cấp hai, anh trai tôi thi vượt cấp, đỗ vào trường cấp ba trọng điểm.

 

Nhưng tôi lại không vui vẻ chút nào, thậm chí chuông cảnh báo còn cứ réo vang trong đầu tôi.

 

Trong cốt truyện, thời cấp ba được coi là bước ngoặt trong đời của Mạnh Vân Xuyên.

 

Ở giai đoạn này, anh ấy sẽ gặp phản diện Chu Hạ Quy, điên cuồng nhắm vào Chu Hạ Quy, cuối cùng vì ra tay làm người khác bị thương mà bị đuổi học, từ đó về sau không gượng dậy nổi.

 

Nhưng khổ nỗi, cấp ba là trường nội trú, tôi không thể lúc theo dõi anh ấy từng phút từng giây được!

 

Vì vậy, tôi chỉ có thể dăm hôm ba bữa lại nhắn tin cho anh ấy một lần ——

 

Thăm dò: 【Anh trai, xung quanh anh có bạn học nào đẹp trai không?】

 

Ừm.

 

Nghĩ lại thì hẳn Chu Hạ Quy phải có ngoại hình không tệ.

 

Anh trai tôi nhanh chóng trả lời: 【Có chứ.】

 

Thật sự gặp được rồi!

 

Tim tôi thắt lại, giả vờ thoải mái nói: 【Vậy quan hệ của anh với anh ấy thế nào? Em nghe bạn học nói, anh trai của bạn ấy có rất nhiều bạn bè đẹp trai!】

 

Tôi chỉ tùy tiện hỏi như vậy, nhưng dòng chữ “đang nhập vào” của anh trai tôi bỗng nhiên biến mất.

 

Sau đó lại là “đang nhập vào” rồi biến mất, sau đó lại là “đang nhập vào”, lặp đi lặp lại khoảng năm phút.

 

Cuối cùng cũng trả lời được một tin nhắn.

 

Mạnh Vân Xuyên: 【Anh và cậu ấy có quan hệ rất tốt!】

 

Sau khi tin nhắn này được gửi đi, anh trai tôi như phá vỡ được ràng buộc nào đó.

 

Liên tiếp gửi tin nhắn.

 

【Anh còn hay cùng cậu ấy ăn cơm.】

 

【Em đợi một chút nhé, anh gửi ảnh cho em xem.】

 

【Yên tâm, xung quanh anh còn có rất nhiều người đẹp trai, lần sau lại giới thiệu cho em làm quen.】

 

【…】

 

Tôi nhìn chằm chằm vào bức ảnh chụp bóng lưng được gửi tới, chất lượng ảnh có hơi mờ, luôn cảm thấy đây là một bức ảnh chụp lén.

 

Xong rồi.

 

Càng lo lắng hơn.

 



 

Nỗi lo lắng này kéo dài đến tận kỳ nghỉ đông.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Anh trai tôi ngày thường chỉ báo tin vui không báo tin buồn, ngày hôm đó sau khi tôi hỏi xong, mấy tuần liền anh ấy không về nhà.

 

Tôi từng nghi ngờ không biết có phải anh ấy bị người ta đánh nên không dám về nhà không.

 

Nhưng gọi điện thoại qua lại thấy, giọng điệu của anh ấy nghe có vẻ bình thường, thế là trong lúc nhất thời tôi cũng không biết nên vui mừng hay lo lắng nữa.

 

Đang lo lắng, đột nhiên chỗ cửa truyền đến động tĩnh: “Đến rồi, đây là nhà tôi!”

 

Là giọng của anh trai tôi.

 

Ngay sau đó, cửa bị gõ, anh trai tôi ở ngoài cửa hét lớn: “Em gái!”

 

Tôi vội vàng chạy ra mở cửa, một tiếng anh trai còn chưa kịp thốt ra, đã thấy một nam sinh có khuôn mặt tuấn tú đứng sau lưng anh trai tôi.

 

Sau khi anh trai tôi lên cấp ba, chiều cao tăng vọt lên mét tám, nam sinh kia cũng không kém cạnh, chỉ là trông có vẻ gầy hơn.

 

Thấy tôi nhìn chằm chằm người ta, ánh mắt anh trai tôi khựng lại, sau đó nhe răng trợn mắt nói: “Cậu ấy tên là Chu Hạ Quy, bạn của anh, muốn đến nhà ở một thời gian.”

 

Gì cơ?

 

Chu Hạ Quy?

 

Chu Hạ Quy!

 

Mắt tôi trợn tròn.

 

Không phải chứ.

 

Nếu tôi nhớ không lầm, đây không phải là tên của nhân vật phản diện sao!

 

Đối diện với vẻ mặt như gặp quỷ của tôi, anh trai tôi nghiêng đầu, không hiểu gì cả, chỉ biết khoác vai Chu Hạ Quy khoe khoang: “Đây là em gái tôi, Mạnh Nguyệt Khê, xinh đẹp lắm đúng không?”

 

Chu Hạ Quy lịch sự đánh giá tôi một cái, thấy anh trai tôi bày ra dáng vẻ nếu cậu không công nhận tôi sẽ đánh nát đầu chó của cậu, Chu Hạ Quy im lặng một chút, cuối cùng gật đầu: “Ừm, xinh đẹp.”

 

“Đã nói mà!”

 

Tôi: “...”

 

Ôi trời.

 

Rốt cuộc chuyện này là thế nào vậy!

 

Anh trai tôi, một bia đỡ đạn, sao dám dẫn phản diện về nhà?

 

Anh không muốn sống nữa à!

 



 

Tôi mang một bụng nghi hoặc, nhưng ngại có Chu Hạ Quy ở đây nên không tiện hỏi thẳng anh trai xem, rốt cuộc tình hình cụ thể là như thế nào.

 

Trong nhà có một căn phòng trống, mẹ tôi dọn dẹp căn phòng cho Chu Hạ Quy ở.

 

Đợi đến lúc ăn cơm tối, cuối cùng tôi cũng tìm được cơ hội tóm lấy anh trai tôi đi vào góc nhỏ.

 

“Anh trai, anh và Chu Hạ Quy có quan hệ rất tốt ư?”

 

“Đương nhiên, cậu ấy đẹp trai lắm đúng không?”