Một người phục vụ bưng bánh kem đi ngang qua, đột nhiên Liên Đỗ Trọng gọi người đó lại: "Đây là bánh kem gì thế?"
"Là bánh kem dâu tây mới ra ạ."
Liên Đỗ Trọng cảm thấy bánh kem màu trắng muốt trông rất đẹp, rất hợp với Liên Kiều nên nói: "Làm ơn mang một phần cho cô gái ở bàn số tám nhé."
Nhân viên phục vụ nhìn Kỷ Duyệt Nhiên một cái với vẻ thương hại, cái này là đứng núi này trông núi nọ đúng không? "Vâng."
Kỷ Duyệt Nhiên không giữ nổi nụ cười trên mặt, khẽ thở dài, không còn hứng thú nữa, chỉ muốn nhanh chóng ăn cho xong bữa cơm này rồi giải tán thôi.
Cô ấy không cần đàn ông đã có người trong lòng.
Liên Kiều nhìn bánh kem được đưa tới trước mặt mình, ngơ ngác, sau đó nhìn về phía Liên Đỗ Trọng theo bản năng.
Liên Đỗ Trọng gật đầu với cô, thôi được, quả nhiên là anh cả đưa cho cô.
Có điều đưa bánh kem cho cô ngay trước mặt cô gái ngồi cùng bàn, sao EQ thấp thế nhỉ.
Cũng không biết cô gái này là ai, có quan hệ gì với anh ấy? Là đồng nghiệp còn đỡ, chứ nếu là bạn gái thì toang rồi.
Cô suy nghĩ, cuối cùng quyết định gỡ gạc lại một chút.
Cô đi tới, cười tủm tỉm nói: "Cảm ơn anh cả, bánh kem rất ngon, ơ, sao không gọi cho chị gái này một phần?"
Liên Đỗ Trọng vốn không nghĩ tới điều này, Kỷ Duyệt Nhiên mỉm cười nói: "Chị không thích ăn đồ ngọt."
Vậy sao, Liên Kiều không nghĩ nhiều: "Súp kem nấm của nhà hàng này không tồi, có thể nếm thử, anh cả, anh tính chừng nào về nhà? Thầy nhớ anh lắm đấy."
Liên Đỗ Trọng mím môi, nhìn Thẩm Kinh Mặc một cái: "Lát nữa anh sẽ về cùng em."
Không cho chúng ở riêng một mình! Phải phá vỡ buổi hẹn hò của chúng! Chỉ đơn giản như vậy thôi!
Khóe miệng Liên Kiều giật giật: "Em và Kinh Mặc còn tính đi xem phim."
Cô đang nói khéo là mình có bạn trai rồi, làm ơn đừng suy nghĩ nhiều.
Kỷ Duyệt Nhiên có nghĩ nhiều hay không thì cô không biết, nhưng vẻ mặt Liên Đỗ Trọng lại rất căng thẳng, vậy thì càng không được, trong rạp chiếu phim tối thui, là nơi thích hợp nhất để mấy cặp yêu đương lén lút... Ừm, nắm tay.
"Đúng lúc anh đang rảnh, em không muốn dành nhiều thời gian cho anh sao?"
Liên Kiều cạn lời rồi, không ngờ anh cả có chỉ số thông minh cao lại chậm tiêu như thế, c.h.ế.t thật chứ: "Anh không đi xem phim với chị gái này sao?"
"Không đi." Liên Đỗ Trọng phải giám sát cô chặt chẽ thì lấy đâu ra thời gian rảnh chứ?
Liên Kiều biết nói gì nữa bây giờ? Xem ra không phải người yêu rồi, vậy thì có hiểu lầm hay khôn cũng không quan trọng, rút thôi.
"Em về ăn bánh kem đây, hai người từ từ nói chuyện nhé."
Kỷ Duyệt Nhiên nhìn theo bóng dáng dần dần đi xa của cô với vẻ hâm mộ: "Cô ấy đúng là cô gái may mắn."
Không chỉ có một người bạn trai yêu mình như thế, còn có người đàn ông ưu tú như Liên Đỗ Trọng thích mình.
"Ngày xưa thì không." Liên Đỗ Trọng nhớ lại ngày tháng em gái mình lưu lạc ở bên ngoài, trong lòng thấy hơi chua xót: "Có điều, sau này con bé sẽ là cô gái hạnh phúc nhất."
Bọn họ sẽ đền bù hết mọi thứ, để cô sống hạnh phúc hơn bất cứ ai.
Anh ấy lại không nhịn được nhìn em gái một cái, thấy em gái đang ăn bánh kem rất vui vẻ, tốt quá.
Anh gọi nhân viên phục vụ tới: "Còn loại bánh ngọt nào ngon không?"
Nhân viên phục vụ tươi cười đáp: "Có bánh táo, bánh kem ngàn lớp và bánh su kem ạ."
Nghe có vẻ đều không tồi, Liên Đỗ Trọng quyết đoán nói: "Cho tôi mỗi thứ một phần, đóng gói mang về, cảm ơn."
Mang về hết cho em gái ăn.
Thẩm Kinh Mặc ủ rũ, kế hoạch tan tành hết rồi, ban đầu anh tính đi xem một bộ phim điện ảnh, ăn bữa khuya, kì kèo tới mười một giờ rồi mới đưa cô về nhà.
Vậy mà bây giờ chỉ mới ăn xong bữa cơm, Liên Đỗ Trọng đã chạy tới dẫn Liên Kiều về nhà, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt của người khác.
"Thẩm Kinh Mặc, tiễn cô Kỷ này về giúp tôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Vẻ mặt Liên Đỗ Trọng nghiêm nghị, rất là nghiêm túc: "Nhớ kỹ, phải đưa người ta về tới nhà an toàn."
Thẩm Kinh Mặc vô cùng tủi thân, anh chỉ muốn đi với bạn gái thơm tho dịu dàng thôi: "Anh cả à, anh độc tài quá đó."
"Hả?" Liên Đỗ Trọng nhìn qua với ánh mắt lạnh lùng.
Thẩm Kinh Mặc không dám chọc giận anh vợ, nhưng cũng thấy không cam lòng: "Em chỉ nghe lời bạn gái em thôi."
"Đưa cô Kỷ về nhà đi." Liên Kiều gượng nói: "Nhớ gọi điện thoại cho em khi nào anh về tới nhà nhé."
"Được rồi." Thẩm Kinh Mặc đáp với thái độ miễn cưỡng: "Sáng mai anh tới đón em đi ăn sáng nhé."
"Được thôi."
Liên Đỗ Trọng thật sự không chịu nổi dáng vẻ dính nhau như sam của họ, kéo Liên Kiều bỏ đi.
Kỷ Duyệt Nhiên nhẹ nhàng thở phào một hơi: "Anh không cần đưa..."
Vẻ mặt Thẩm Kinh Mặc mất kiên nhẫn: "Đủ rồi, mau lên xe, tôi còn muốn mau chóng về nhà báo cáo với bạn gái mình một tiếng, tránh để cô ấy hiểu lầm nữa."
Tốc độ trở mặt này quá nhanh, ban nãy còn mang vẻ mặt của kẻ si tình, bây giờ đã cực kỳ mất kiên nhẫn.
Đàn ông ư, đúng là kỳ quái thật, Kỷ Duyệt Nhiên mắng thầm trong lòng: "Anh yêu cô ấy đến vậy sao?"
Rốt cuộc cô gái kia có sức hút tới mức nào chứ?
Trong đầu Thẩm Kinh Mặc hiện lên một suy nghĩ: "Còn không bằng cô nghĩ cách chinh phục Liên Đỗ Trọng đi, mặc dù anh ấy không hiểu lãng mạn nhưng nhân phẩm không tồi, là một ứng cử viên tốt để chọn làm chồng đấy."
Được đấy, nếu cánh đàn ông nhà họ Liên đều yêu đương thì nào còn thời gian giám sát em gái nữa?
Kỷ Duyệt Nhiên có gia thế tốt, lại còn là nghiên cứu sinh trường đại học Bắc Kinh nên cũng có tự tôn của riêng mình: "Tôi không cần người đàn ông đã có người trong lòng."
Thẩm Kinh Mặc hơi sửng sốt: "Có phải cô hiểu lầm cái gì rồi không? Đâu nghe nói anh ấy thích ai đâu?"
"Hở? Bạn gái anh..." Kỷ Duyệt Nhiên không biết nên nói tiếp thế nào.
Bỗng nhiên Thẩm Kinh Mặc hiểu ra, trợn to mắt.
"Có phải mắt cô có tật không, rõ ràng bọn họ chỉ có tình cảm anh em, cô không thấy thái độ anh vợ của anh ấy à? Nếu thật sự là tình địch thì sao tôi dám cho họ về riêng chứ? Chỉ số thông minh đâu rồi? Não là thứ có ích lắm, phải cho nó hoạt động."
Miệng lưỡi độc quá, hoàn toàn không có sự ngọt ngào dịu dàng như lúc nói chuyện với bạn gái ban nãy.
Kỷ Duyệt Nhiên lại bật cười, cả người cảm thấy nhẹ nhàng, hóa ra chỉ là tình cảm anh em thôi ư.
"Thế anh có cách nào hay không?"
Thẩm Kinh Mặc chia sẻ kinh nghiệm của người từng trải: "Bám riết lấy anh ấy thôi, bình thường hỏi han ân cần, hẹn anh ấy ra để bồi dưỡng cảm tình nhiều vào, phụ nữ theo đuổi đàn ông chỉ như cách một lớp lụa, rất dễ theo đuổi."
Ánh mắt Kỷ Duyệt Nhiên rất lạ: "Trông anh có vẻ kinh nghiệm phong phú nhỉ."
Thẩm Kinh Mặc không vui: "Đừng nói bậy, đây toàn là kinh nghiệm tôi tích cóp được lúc theo đuổi Liên Kiều đấy."
Kỷ Duyệt Nhiên hơi nhíu mày: "Liên Kiều? Hình như cái tên này quen quen."
Thẩm Kinh Mặc lập tức như nhấn nút nói: "Có lẽ cô từng nghe qua tên cô ấy rồi, cô ấy vừa giành được hai giải quán quân trong cuộc thi giữa các trường Đại học Y học cổ truyền cả nước đấy, giải quán quân cho phần thi cá nhân và phần thi đoàn đội, giỏi lắm đó..."
Anh là người cuồng khoe bạn gái, vừa nhắc tới Liên Kiều là lại khen không ngớt lời, khen như thể không cần suy nghĩ vậy.
Bên kia, anh em nhà họ Liên về tới nhà, Liên Thủ Chính vô cùng ngạc nhiên: "Sao hai anh em con lại về chung thế này?"
Liên Đỗ Trọng lắc đầu thở dài: "Cha à, cha phải quản con bé đi chứ, tối rồi còn đi hẹn hò với đàn ông trẻ tuổi, nguy hiểm lắm đấy."
Liên Kiều: "..."
Liên Thủ Chính: "..." Còn giống cha hơn cả ông!
"Liên Kiều có chừng mực, con phải tin tưởng con bé."
Liên Đỗ Trọng kiên quyết phản đối chuyện cô yêu đương: "Em gái còn nhỏ ạ."