Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh

Chương 159



Liên Đỗ Trọng xoa đầu cô: “Đi đi, gặp phải chuyện rắc rối gì thì đến tìm anh.”

“Vâng.”

Căn cứ vào khoảng cách, Liên Kiều đi đến nhà máy quốc doanh có hơn nghìn nhân viên trước, cách nơi này khoảng tầm mười mấy cây số.

Cô ngồi trên xe buýt lắc la lắc lư đi qua đó, âm thầm hạ quyết tâm phải thi bằng lái xe mới được.

Trong nhà có xe, chỉ tiếc là cha không dám để cho cô lái, chứ thật ra, cô biết lái xe.

Trước cổng nhà máy quốc doanh có một trạm dừng, Liên Kiều vừa xuống xe đã nhìn thấy khu nhà máy quy mô rất lớn.

Cô cầm thư giới thiệu thuận lợi gặp được giám đốc nhà máy, ban đầu giám đốc nhà máy còn tưởng cô là người do viện nghiên cứu cử tới, rất coi trọng cô.

Nhà máy có một số hợp tác với viện nghiên cứu, thường giúp đỡ viện nghiên cứu chế tạo một vài món đồ, nhưng vừa nghe thấy Liên Kiều nói rõ ý muốn của mình khi đến đây thì giám đốc nhà máy bắt đầu lòng vòng, cố tình kiếm cớ.

Gì mà nghiên cứu sản phẩm? Gì mà muốn hợp tác sản xuất với bọn họ chứ? Hờ hờ, dù có vẻ ngoài xinh đẹp cũng không thể lừa gạt người khác như vậy được chứ.

Cô cũng chẳng nhìn lại xem mình bao nhiêu tuổi, ít nhiều gì cũng nên ăn thêm mấy năm nữa rồi hãy ra ngoài lừa gạt người khác.

Suy cho cùng, là bởi vì thấy tuổi cô còn nhỏ, vậy nên không tin lời cô nói dù chỉ một chữ.

Thêm nữa, bọn họ còn có hợp tác với mấy nhãn hàng trong nước, bận lắm.

Liên Kiều nói thêm mấy câu, ông ta liền bắt đầu mất kiên nhẫn: “Thật ngại quá, tôi còn có cuộc họp, có gì thì để lần sau hãy nói.”

Không chờ Liên Kiều kịp nói gì, ông ta đã gọi thư ký đến, mời cô ra ngoài.

Liên Kiều khẽ thở dài một hơi, cuộc làm ăn này không thành rồi.

Tiệm lớn thì bắt nạt khách, xưởng lớn cũng đuổi khách, hết cách, không thể hợp tác với nhà máy này được rồi.

Cô xách ba lô lên đi ra ngoài, phía sau vang lên giọng nói không vui của giám đốc nhà máy: “Sao viện nghiên cứu lại giới thiệu một người kỳ lạ như vậy đến chỗ tôi chứ? Thế này chẳng phải là loạn cả lên rồi sao?”

Liên Kiều không khỏi thầm phàn nàn trong lòng, tư duy của nhà máy quốc doanh đúng là cứng ngắc, lại có chủ nghĩa quan liêu nghiêm trọng, sớm muộn gì cũng sẽ tiêu tùng.

Một nhân viên hoảng hốt chạy tới, vượt qua cô xông về phía văn phòng giám đốc nhà máy: “Giám đốc, bên trên đến kiểm tra đột xuất, giờ đã đi vào rồi.”

Giám đốc nhà máy hoảng hốt, dẫn theo người nhanh chóng lao ra ngoài, vội vội vàng vàng.

Liên Kiều thấy vậy, khẽ lắc đầu, bình thản đi ra ngoài, khu vực nhà máy rất lớn, chỉ là hơi bừa bộn bẩn thỉu.

Đi mãi đi mãi, bỗng có một giọng nói xen lẫn sự ngạc nhiên vang lên: “Em Liên Kiều.”

Liên Kiều ngẩng đầu lên nhìn, ơ, đây chẳng phải là mẹ của Đậu Đậu sao? Tên là gì ý nhỉ, Kim Tiểu Vân.

“Chị Kim, trùng hợp quá?”

Lần trước cô ấy ăn mặc trang điểm theo phong cách bà nội trợ của gia đình, trông rất dịu dàng, lần này Kim Tiểu Vân mặc một bộ vest tươm tất, tóc được búi lên, rất có phong thái của một người phụ nữ chuyên nghiệp trong công việc.

Cô ấy được một nhóm người bao quanh, trông rực rỡ phát sáng.

Cô ấy vui mừng đi tới, nắm lấy cánh tay Liên Kiều: “Sao em lại không đến nhà chị chơi, đậu đậu nhà chị vẫn nhớ em mãi, nói muốn chơi cùng chị xinh đẹp, mẹ chồng chị cũng nhớ em, nói là muốn gói bánh chẻo cho em đấy.”

Đây là ân nhân cứu mạng của nhà bọn họ, không chỉ con trai cô ấy thích cô, mà cả nhà bọn họ đều nhớ mãi ơn này của cô.

Liên Kiều vẫn luôn bận tối mắt tối mũi, làm gì có thời gian rảnh để đi chơi: “Dạo gần đây hơi bận, để hôm khác em đến chơi.”

Kim Tiểu Vân kéo tay cô mãi không buông, nhiệt tình không thôi: “Gì mà để hôm khác chứ, hôm nay luôn đi, đến nhà chị ăn tối.”

Liên Kiều còn muốn đến hai nhà máy khác xem thử, bèn từ chối khéo, thế nhưng Kim Tiểu Vân lại không chịu buông tay, hạ giọng nói nhỏ ở bên tai cô: “Liên Kiều, chị còn muốn nhờ em chữa bệnh, giúp chị đi.”

Được thôi, Liên Kiều không còn kiên trì từ chối nữa, lần trước nhà họ Kỷ đã giúp đỡ cô rất nhiều, cô cũng có thiện cảm với nhà họ Kỷ, vậy thì đi xem thử vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Người đi cùng Kim Tiểu Vân vô cùng tò mò: “Trưởng phòng Kim, vị này là?”

Kim Tiểu Vân vẫn luôn đối xử lịch sự nhã nhặn với người khác, nhưng lần đầu họ thấy có người nhiệt tình như vậy.

“Ân nhân nhà chúng tôi, đừng thấy cô ấy nhỏ tuổi, nhưng đã có danh tiếng ở nước ngoài từ lâu rồi, cô ấy nghiên cứu phát triển ra những loại mỹ phẩm còn tốt hơn cả các thương hiệu lớn của nước ngoài, các ngôi sao lớn của Hollywood đều đang sử dụng sản phẩm của cô ấy đấy, cô ấy là một cô gái rất giỏi.”

Cô ấy ngồi ở vị trí này, tin tức vốn đã nhanh hơn người bình thường.

Mọi người đều sửng sốt: “Không nhầm chứ? Cô ấy đã thành niên chưa vậy?”

Trông nhỏ như vậy, giống học sinh cấp ba, sao có thể nghiên cứu phát triển ra sản phẩm rồi? Thiếu nữ thiên tài ư?

Giám đốc nhà máy thì lại càng bày ra vẻ đừng đùa tôi, sao có thể chứ?

Liên Kiều cười híp mắt dùng tay vẽ ra một con số: “Thành niên rồi, tôi là một thiếu nữ mười chín tuổi rồi.”

Niềm vui khó hiểu ập đến, khiến mọi người không khỏi bật cười: “Phụt, ha ha.”

“Ân nhân của nhà họ Kỷ là thế nào vậy?”

“Liên Kiều đã cứu...” Kim Tiểu Vân còn chưa kịp dứt lời, đã bị Liên Kiều cắt ngang: “Chị Kim, đừng nhắc đến chuyện này nữa.”

Có ảnh hưởng không tốt với đứa bé, nếu như nghe những lời này từ nhỏ, sẽ cảm thấy áp lực.

Kim Tiểu Vân rất thích tính cách bình tĩnh điềm đạm thong dong của cô, đây mới là phong thái của người có xuất thân danh giá. “Vậy em chờ chị một lát.”

“Được ạ.”

Giám đốc nhà xưởng do dự một chút: “Trưởng phòng Kim, cô Liên đây thật sự giỏi như vậy sao?”

“Thật sự vô cùng giỏi.” Kim Tiểu Vân như nghĩ đến điều gì đó: “Ơ, Liên Kiều, sao em lại ở đây?”

Liên Kiều hất cằm: “Em tìm người ta để hợp tác sản xuất...”

Hai mắt Kim Tiểu Vân sáng lên: “Đây là một chuyện tốt, người giỏi bắt tay nhau, đều sẽ có tác dụng tích cực trong việc xúc tiến hiện quả hoạt động và tương lai của nhà máy hóa chất hàng ngày, nói không chừng còn có thể thâm nhập thị trường quốc tế, cá nhân chị rất ủng hộ điều này.

Vốn dĩ bản thân Liên Kiều đã rất có năng lực, lại có hậu thuẫn là nhà họ Liên, làm gì cũng đều rất thuận lợi, giúp cô một tay nhân lúc cô chưa trở nên thành công, đây là chuyện đôi bên cùng có lợi.

Nói cách khác, với tài y thuật thần kỳ của cô, cũng nên cố gắng hết sức thể hiện ý tốt của mình.

Liên Kiều sờ mũi, mỉm cười thản nhiên nói: “À, em bị từ chối rồi, đang định rời đi đây.”

Kim Tiểu Vân: ...

Giám đốc nhà máy: ...

Sợ nhất là bầu không khí bỗng dưng trở nên yên tĩnh.

Giám đốc nhà xưởng bỗng có chút hối hận, cảm thấy vẫn còn có thể cứu vãn được: “Vậy thì, có muốn bàn bạc lại không?”

Thật ra, ông ta vẫn nửa tin nửa ngờ, chủ yếu là muốn làm cho lãnh đạo xem thôi.

“Cảm ơn, không cần nữa đâu.” Liên Kiều nghe ra được ông ta chẳng có bao nhiêu thành ý, mỉm cười nói: “Vẫn còn nhà máy khác.”

Trong lòng Kim Tiểu Vân lóe lên một suy nghĩ: “Ai giới thiệu em đến đây thế?”

“Liên Đỗ Trọng.”

Cô vừa dứt lời, sắc mặt giám đốc nhà máy đã trở nên xanh lét: “Tại sao vừa nãy cô lại không nói ra chứ?”

Phản ứng của ông ta quá kịch liệt, dọa Liên Kiều giật b.ắ.n mình, người đàn ông này bị lên cơn gì thế?

Kim Tiểu Vân mỉm cười giải thích: “Có lẽ em không biến danh tiếng của Liên Đỗ Trọng ở trong ngành này, những thứ cậu ấy nghiên cứu chế tạo ra đều rất có giá trị, mọi người đều tranh cướp muốn có, là thần tài mà người ta có cầu cũng không cầu được đấy.”

Đây không phải là điều quan trọng nhất, phương hướng nghiên cứu phát triển của Liên Đỗ Trọng hầu hết là về phương diện quân sự, các loại vật tư như lương khô, các loại đồ hộp dùng trong quân sự, lều quân sự, trông thì có vẻ bình thường, nhưng lại vô cùng tinh tế, cân bằng dinh dưỡng, có những thứ còn tốt hơn cả của nước ngoài nữa.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com