Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con

Chương 101



Cố lão đầu giã nát những cây cỏ cầm m.á.u còn lại, Cố Tâm Nguyệt chuyên tâm bôi thuốc, sau đó lại dùng vải đã chuẩn bị sẵn buộc lại tấm ván cố định, sau đó nàng lại nhân lúc mọi người không để ý lấy hai viên thuốc chống viêm và thuốc giảm đau hòa vào nước.

Đợi đến khi cho hắn uống hết một bát nước, Cố Nhị Dũng mới từ từ tỉnh lại.

Hắn thấy mọi người đều vây quanh mình, chỉ không thấy người nhà họ Tiền đâu.

Đáy mắt hắn không khỏi lộ ra vẻ thất vọng, sau đó hắn lại nhìn thấy ánh mắt quan tâm của người nhà, mới dịu lại, cố nặn ra một nụ cười: "Cha, mẫu thân, muội muội, mọi người đừng lo lắng, con không sao, may mà có muội phu và tam đệ đến cứu con, hai người không sao chứ?"

Nghe Cố Nhị Dũng nói vậy, Cố Tâm Nguyệt mới phát hiện ra sự bất thường của Tống Dập.

Chỉ thấy trên mặt hắn toát mồ hôi, hai tay đây vết máu, xem ra hắn cũng chịu không ít khổ.

Cố Tâm Nguyệt âm thâm giật mình, vội vàng kéo tay hắn lại xem xét cẩn thận.

Ánh mắt Tống Dập thoáng lên ý cười nhàn nhạt, hắn dịu dàng khuyên nhủ: "Ta không sao, lát về rửa sạch nghỉ ngơi một chút là được, vẫn nên để đại phu xem cho nhị ca đi."

Mọi người nhường đường, đại phu vội vàng kiểm tra một chút, gật đầu: "Các ngươi xử lý rất tốt, m.á.u đã được cầm kịp thời, chỉ là vết thương ở chân rất nặng, phải nằm nghỉ ngơi dưỡng thương cho tốt, tốt nhất các ngươi nên đến Hồi Xuân Đường trong trấn mời đại phu đến chữa, có lẽ vẫn có thể hồi phục như cũ."

Đại phu cũng không có cách nào khác, đành để lại một ít thuốc cầm máu, rồi quay vê.

Người nhà họ Cố nhìn Cố Nhị Dũng ngày thường cao to, khỏe mạnh, lúc này chỉ có thể nằm yên trên giường, nhất thời trong lòng ai nấy đều không dễ chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cố Tâm Nguyệt lấy lại tỉnh thần, mở lời an ủi: "Cha, mẫu thân, nhị ca, mọi người không cần lo lắng, ngày mai con sẽ đến Hồi Xuân Đường trong trấn mời đại phu đến xem cho nhị ca, chuyện tiền bạc mọi người không cần lo."

Hứa Thị biết Cố Tâm Nguyệt có 29 lượng trong tay, nhưng lúc này, sao bà có thể dùng tiền của nàng được.

Vì vậy bà liền lên tiếng ngắt lời: "Đợt trước bán hạt dẻ rang đường, nhà mình cũng tích cóp được kha khá, số tiền đó cũng đủ rồi, Nhị Dũng, con cứ an tâm dưỡng thương."

Cố Đại Sơn cũng gật đầu: "Nhị đệ, đệ cứ yên tâm, tiền không đủ, chúng ta có thể tiếp tục kiếm, ngày mai ta và tam đệ sẽ tiếp tục lên trấn trên bán hạt dẻ."

Đêm dần buông, Cố Tâm Nguyệt lo lắng cho cơ thể Tống Dập, nàng liên an ủi Hứa Thị vài câu, sau đó dẫn Tống Dập về nhà trước.

Trên người hai người đều dính đầy m.á.u và mồ hôi, trước tiên, Cố Tâm Nguyệt giúp Tống Dập rửa sơ vết thương trên tay, sau đó nàng vào bếp đun một nồi nước nóng to chuẩn bị cho hắn tắm rửa.

Trong đông phòng, Cố Tiểu Võ đã dẫn theo Hoài Cẩn, Tử Du ngủ say sưa.

Cố Tâm Nguyệt trực tiếp bê thùng tắm vào tây phòng của Tống Dập, nàng điều chỉnh nhiệt độ nước, rồi mới gọi Tống Dập: "Ngươi tắm trước đi, cố gắng đừng để nước dính vào vết thương trên tay."

Vừa dứt lời, bản thân nàng cũng nhận ra điều không ổn.

Tay không dính nước thì tắm thế nào?

Tống Dập cũng khựng lại, sau đó lên tiếng: "Hay là nàng tắm trước đi, đợi nàng tắm xong, ta tắm sơ qua là được."

Lúc này, người Cố Tâm Nguyệt dính đầy nhớp nháp, vì vậy nàng cũng không khách sáo, sau đó nàng lấy một bộ quần áo sạch để thay, rồi đóng cửa lại, bắt đầu tắm rửa.