Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con

Chương 106



"Mẫu thân, con..." Tiền Thị tiếp tục che mặt, khóc lóc ở bên giường: “Dũng ca, ta..."

Cố Nhị Dũng đã sớm chán nản, không muốn nhìn nàng ta thêm một lần nào nữa.

Hắn mở miệng, giọng nói lạnh lùng: "Hừ, muốn hòa li? Không có cửa đâu, nhà họ Cố chúng ta không chứa chấp loại người như ngươi, cầm thư hưu thê mà đi, muội muội..."

Cố Tâm Nguyệt hiểu ý, vừa rồi nàng cố ý nói với đại phu, lát nữa khi khám bệnh, bất kể kết quả thế nào, trước tiên hắn cứ phải nói rằng mình không chữa được. Người phụ nữ Tiền Thị này đã nhiều lần làm tổn thương nhị ca, khi hắn bị thương, nàng ta không hề quan tâm, ngược lại còn trực tiếp trốn về nhà ngoại.

Bây giờ hai người lại chạy đến đây diễn một vở kịch.

Thật khiến người ta khó chịu.

Đặc biệt là khi đại phu nói nhị ca không thể chữa khỏi, trong ánh mắt nàng ta rõ ràng là sự khinh thường và nhẹ nhõm.

Cố Tâm Nguyệt nhanh chóng tìm giấy mực, Tống Dập nhanh chóng giúp viết một lá thư hưu thê.

Cố Nhị Dũng trực tiếp cắn ngón tay, ấn dấu vân tay, cả quá trình hắn đều không hề do dự. Cố Tâm Nguyệt lạnh lùng thay hắn đọc: "Tiền Thị, đã gả về nhà họ Cố hơn ba năm, đến nay vẫn chưa có con, không vâng lời cha và mẫu thân, thích nói xấu sau lưng người khác, trong bảy điều hưu thê phạm phải ba điều, hôm nay trước mặt mọi người, một lá thư hưu thê cắt đứt tình nghĩa, từ nay Tiên Thị và nhà họ Cố không còn liên quan gì đến nhau nữa!"

Tiền Thị bị sỉ nhục trước mặt mọi người, không khỏi nghiến chặt răng.

Chưa kịp để nàng ta phản bác, Cố Tâm Nguyệt giơ lá thư hưu thê trong tay lên, chế nhạo: "Sao vậy? Không muốn đi à? Lương tâm trỗi dậy? Muốn ở lại hầu hạ nhị ca cả đời hay sao? Đáng tiếc là ngươi không xứng, nếu không ởđi thì sẽ bị đánh ra ngoài bằng gậy!"

"Ngươi..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mẫu thân Tiền Thị thấy nhà họ Cố nắm chặt tay, không khỏi có chút sợ hãi.

Dù sao thì bọn họ cũng đã từ bỏ Cố Nhị Dũng rồi, tìm một người lớn tuổi hơn cũng không ảnh hưởng gì nhiều, cứ đưa người về nhà trước rồi tính.

Vì vậy, bà ta liên giật lấy lá thư hưu thê trong tay Cố Tâm Nguyệt, hét về phía Tiền Thị: "Về nhà."

Tiền Thị vẫn không cam tâm, định chạy đến bên giường Cố Nhị Dũng để bàn bạc nhưng Cố Tâm Nguyệt đã chặn đường nàng ta lại.

Hứa Thị nhân cơ hội cầm chổi, đuổi hai mẫu thân Tiền Thị ra khỏi cửa.

Một màn kịch cuối cùng cũng hạ màn, sau khi mọi người tản đi, Cố Tâm Nguyệt mới nói với đại phu: "Đại phu, làm phiền ông xem lại kỹ cho nhị ca ta."

Đại phu lắc đầu: "Vừa rồi thực ra ta đã xem kỹ rồi, chân của ca ca ngươi không thành vấn đề trong việc đi lại, chỉ tiếc là sau khi bình phục, khi đi sẽ có một bên cao một bên thấp."

Mọi người vừa rồi còn tưởng rằng chân của Nhị Dũng không thể chữa khỏi, ai ngờ lại có thể đi lại được? Cố Tâm Nguyệt không cảm thấy bất ngờ với kết quả này, chỉ là nhị ca trước đây cao to, giờ lại thành chân cao chân thấp, trong lòng nàng vẫn thấy khó chịu.

Nàng trả tiền khám bệnh, tiễn đại phu đi.

Cố Tâm Nguyệt âm thâm quyết định ngày mai sẽ đến Hồi Xuân Đường thử vận may.

Nhưng ai ngờ hai ngày sau, nàng đều thất bại trở về. ...

Cùng lúc đó, mấy ngày nay, Tân Tranh đều bận rộn tuần tra hết tất cả các cơ ngơi trong trấn.

Một ngày nọ, lúc đang rảnh rỗi, hắn liền đến Đa Vị Lâu dưới trướng mình đi dạo.