Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con

Chương 115



Hôm nay cuối cùng cũng mời được đại phu giỏi nhất trấn Thanh Thủy đến, hơn nữa còn nhận được câu trả lời chắc chắn rằng lão nhị có thể hoàn toàn bình phục, đương nhiên ai nấy đều mừng rỡ quá đỗi, mọi người đều phấn chấn hẳn lên.

Cố Tâm Nguyệt nhân lúc vui mừng, vội vàng kể lại chuyện hôm nay lên trấn bán công thức hạt dẻ rang đường cho cha, mẫu thân và hai ca ca khác nghe.

Chưa kịp để Cố Tâm Nguyệt lấy 50 lượng ra, Hứa Thị đã vội vàng ngắn lại: "Tâm Nguyệt, con nghe mẫu thân nói trước, trước đây lên trấn bán hạt dẻ rang, vì ba ca ca của con đều góp sức, con chia thành bốn phần, mẫu thân cũng không nói gì nhưng lần bán công thức này hoàn toàn là do con nghĩ ra, số tiền này chúng ta không thể lấy."

"Đúng là như vậy, hôm qua con đã lấy 5 lượng bạc, hôm nay lại tiêu 5 lượng để mời đại phu, đã để con tốn kém không ít rồi, số tiền còn lại con tự giữ lấy đi." Cố lão đầu vốn ít nói cũng lên tiếng khuyên nhủ.

"Đúng vậy, ta thấy hôm nay bán được giá cao như vậy, chủ yếu là nhờ Tống Dập viết công thức hay, hơn nữa trước đây chúng ta bán hạt dẻ cũng đã được chia không ít." Cố Tam Thanh cũng có đi theo, hắn tự thấy mình có quyền lên tiếng nhất.

Cố Tâm Nguyệt có chút chấn động, không ngờ trước số tiên lớn như vậy, những người nhà mẫu thân nàng dù nghèo rớt mồng tơi lại không hề động lòng.

Vì không sống chung, bình thường Cố Tâm Nguyệt cũng không tiện lấy đồ trong không gian ra để trợ cấp cho nhà ngoại, cho nên Cố Tâm Nguyệt mới nghĩ đến việc bình thường nếu có cách kiếm tiền, nàng sẽ rủ thêm người nhà cùng làm.

Ít nhất như vậy, nàng cũng có thể để bọn họ tích cóp được chút bạc trong tay, như vậy sau này khi chạy nạn mới có thể chuẩn bị trước.

Ngày thường, chuyện này cũng không đến nỗi quá khó khăn.

Cố Tâm Nguyệt suy nghĩ một lát, mở lời khuyên nhủ: "Cha, mẫu thân, con biết hai người là vì nghĩ cho con nhưng thực tế, trong số tiền này có phần công sức rất lớn của nhị ca, nếu không phải nhị ca dẫn con lên núi, con cũng không thể phát hiện ra rừng hạt dẻ, công thức của con cũng có nhiều kinh nghiệm được cải tiến hài tử cách rang hạt dẻ thường ngày của nhị ca, nếu không thì hạt dẻ rang của chúng ta cũng sẽ không lọt vào mắt người khác."

"Vậy thì, lần bán công thức này, con sẽ giữ lại một nửa số tiền, một nửa còn lại, mọi người cứ cầm lấy, sau này còn nhiều chỗ phải tiêu tiền." Cố Tâm Nguyệt tiếp tục nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hứa Thị và Cố lão đầu nhìn nhau.

Lời của Tâm Nguyệt nói đúng vào lòng hai người, sau này lão nhị khỏi bệnh, còn phải cưới vợ, lão tam cũng đã đến tuổi cưới vợ.

Những việc này đều tốn kém.

Hứa Thị thở dài: "Vậy thì, 25 lượng bạc, con trừ đi 5 lượng đã vay và 5 lượng tiền khám bệnh vừa rồi, chúng ta chỉ cân 15 lượng còn lại là đủ rồi."

Cố Tâm Nguyệt thấy người nhà đã quyết như vậy, liền lấy 15 lượng đưa cho bọn họ.

Như vậy, cũng đủ để nhà mẫu thân nàng thoải mái một thời gian.

Cố Tâm Nguyệt dẫn theo hai hài tử và Tống Dập đến đón về nhà.

Vừa mới đến cửa nhà, nàng liền nhìn thấy Tống Phú Quý đang lén lút nhìn quanh.

Thấy Tống Dập đến, hắn vội đứng thẳng người, đi về phía bốn người.

Sau chuyện lần trước, ngay cả Tống Dập cũng không có sắc mặt tốt với hắn, trực tiếp phớt lờ hắn đi vào nhà.

Nhân lúc cửa chưa đóng, Tống Phú Quý vội dùng tay chặn lại, nhỏ giọng nói: "Nhị đệ, ta đến đây để báo cho ngươi một tiếng, hôm nay ta thấy Cố Tâm Nguyệt lên xe ngựa của nam nhân khác ở trấn trên, chuyện này ngươi không tin thì tự đi hỏi, đừng để bị lừa mà không biết, ta là đại ca của ngươi, tất nhiên là muốn tốt cho ngươi."