Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con

Chương 56



Cố Tâm Nguyệt không vội không vàng: "Có câu nói rằng, sương mù sinh ra từ trời, sương mù sinh ra nước, nước sinh ra tai, những tai ngân nhĩ to như vậy đương nhiên hấp thụ được linh khí của trời đất, tỉnh hoa của nhật nguyệt, trong năm hạn hán này chắc hẳn rất hiếm, giá ta đưa ra không hề cao."

"Nghe nói hiệu thuốc của các ngươi cũng là một cửa hàng lâu đời hàng đầu ở trấn này, các ngươi bán không được giá, đương nhiên ông chú có thể bán lại cho những người quyền quý ở kinh thành, đến lúc đó chắc chắn không chỉ gấp mấy lần. Nhưng vì ta đã đồng ý bán cho các ngươi, các ngươi muốn bán ra bao nhiêu tiền, đương nhiên là chuyện của các người, không liên quan đến ta."

Chủ tiệm như thể đã nghe lọt tai, hắn trầm ngâm một lát rồi sảng khoái đồng ý: "Được, phu nhân quả là một người khéo ăn nói, hôm nay ta làm chủ, mua với giá 2 lượng bạc một tai, sau này nếu phu nhân có đồ tốt khác, nhớ đến đây."

"Tất nhiên, chỉ là chuyện hôm nay, mong ông chủ giữ bí mật, ta chỉ là một phụ nhân thôn dã, không muốn rước thêm phiền phức." Cố Tâm Nguyệt đưa hai tai ngân nhĩ qua, lại dặn dò.

"Tất nhiên." Chủ tiệm gật đầu, sau đó như nghĩ ra điều gì: "Còn một chuyện muốn hỏi, không biết phu nhân vừa mua quả la hán, vừa mua bối mẫu, là định làm thứ gì?"

"Cao lê thu." Cố Tâm Nguyệt sảng khoái trả lời: "Vừa rồi ta nói phu quân ở nhà bị phong hàn, sau khi khỏi vẫn ho nên ta định làm ít cao lê thu."

"Cao lê thu?” Chủ tiệm ngạc nhiên hỏi ngược lại: "Phu nhân định cho bối mẫu vào cao lê thu à?"

"Không chỉ bối mẫu, còn có một số thứ khác." Cố Tâm Nguyệt thấy chủ tiệm có vẻ rất hứng thú, ý định ban đầu muốn làm cao lê thu để bán của nàng lại trỗi dậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Ta nghe nói cao lê thu này là bí phương trong cung, phu nhân có công thức à?”

"Ta đúng là có công thức nhưng không phải truyền từ trong cung ra, mà là do tổ tiên trong nhà truyền lại."

Chủ tiệm thấy Cố Tâm Nguyệt không muốn nói nhiều nữa nên không tiện hỏi thêm chỉ tiết, dù sao cũng liên quan đến bí phương gia truyền của người ta.

Nhưng vì tổ tiên của người ta có thể truyền lại một phương thuốc tốt như vậy, chắc hẳn có mối quan hệ nào đó với một vị ngự y?

Đặc biệt là cao lê thu thêm nhiều thứ tốt như vậy thực sự khiến hắn ngứa ngáy, vì vậy hắn bèn mặt dày hỏi: "Sau khi phu nhân làm xong, có thể mang một ít đến đây không, để tại hạ mở mang tầm mắt, nếu thực sự có hiệu quả, nếu phu nhân đồng ý hợp tác, tại hạ cũng sẵn sàng mua cao lê thu này với giá cao."

Cố Tâm Nguyệt nghe chủ tiệm chủ động đề nghị hợp tác, trong lòng nàng đương nhiên vui mừng nhưng trên mặt vẫn rất bình tĩnh: "Có thể thì có thể, chỉ là cao lê thu này đều là một nồi nguyên liệu tốt, tốn thời gian và công sức, cuối cùng nhiều nhất chỉ có thể nấu được hai lọ, về giá cả, e rằng ngươi phải chuẩn bị tâm lý."

"Đó là điều đương nhiên, hôm nay thấy phu nhân có duyên, ta cũng nói thật, đừng thấy Hồi Xuân Đường chúng ta mở ở thị trấn này, nhưng chủ tiệm chúng ta cũng là một gia tộc có tiếng ở phủ Thanh Châu, đương nhiên sẽ không bạc đãi người." Chủ tiệm chắp tay nói xong, lại bảo tiểu đồng đi tìm mấy cái lọ sứ sạch sẽ giao cho Cố Tâm Nguyệt.

Cố Tâm Nguyệt cầm 3 lượng 300 văn cuối cùng, vui vẻ rời khỏi tiệm thuốc.

Cộng thêm số tiền còn lại từ việc chép sách, bán rùa, bây giờ Cố Tâm Nguyệt đã có hơn 4 lượng bạc.