Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con

Chương 75



Nàng vội cắt vài bó lúa đi tìm cha và đại ca, bàn bạc xem có nên thu hoạch sớm không.

Hai ngày nay, Cố lão đầu và đại ca chỉ lo chuyện hạt dẻ, mỗi sáng chỉ đi quanh ruộng một vòng rồi chạy sang sân Cố Tâm Nguyệt giúp bóc hạt dẻ, ngược lại không để ý đến việc lúa đã chín.

Dù sao, theo kinh nghiệm, lúa này ít nhất cũng phải mười ngày nữa mới có thể thu hoạch.

Lúc Cố lão đầu nhận lấy hạt lúa Cố Tâm Nguyệt đưa tới, đập ra xem, ông ta cũng không khỏi ngạc nhiên nói: "Thật lạ, năm nay nước ít như vậy, mà hạt lúa vẫn căng mẩy thế này, hơn nữa còn chín sớm hơn?”

Cố đại ca ngạc nhiên nhận lấy: "Có phải vì mấy ngày trước chúng ta vẫn luôn tưới nước không? Nhưng con thấy vẫn nên chờ xem sao, bây giờ không vội thu hoạch, có khi qua mấy ngày nữa sẽ thu được nhiều hơn."

Cố lão đầu cũng gật đầu.

Cố Tâm Nguyệt nghe xong liền sốt ruột, qua mấy ngày nữa, đến lúc thu hoạch không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Vì vậy, nàng kiên trì nói: “Cha, đại ca, sáng nay con đã xem ở ruộng rất lâu, lúa thực sự đã chín rồi, con nghĩ nên thu hoạch sớm thì hơn, mấy ngày nay thời tiết đẹp, lỡ như qua mấy ngày nữa trời mưa thì sao?"

Cố lão đầu nghe xong, có chút lo lắng nhìn trời, ông ta không nhớ rõ đã bao nhiêu ngày không mưa rồi, trời thực sự có thể mưa không?

"Nếu cha và đại ca vẫn không yên tâm thì trước tiên cứ thu hoạch hai mẫu ruộng nhà chúng ta, thu hoạch sớm, chúng ta cũng có thể sớm đi bán hạt dễ ở trấn trên." Cố Tâm Nguyệt tiếp tục khuyên.

Cố lão đầu trầm ngâm một lát: "Được, lát nữa cha và lão đại sẽ ra ruộng xem lại, nếu thực sự đều chín rồi, ngày mai ta sẽ gọi lão nhị, lão tam đến chuẩn bị thu hoạch!"

"Được, vậy ngày mai con sẽ đi cùng mọi người." Cố Tâm Nguyệt thấy cha đã đồng ý, cuối cùng nàng cũng thở phào nhẹ nhõm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Muội không cần đi đâu, cứ yên tâm ở nhà thu dọn hạt dẻ, hai mẫu ruộng nhà bọn muội, bốn người đàn ông chúng ta làm nhanh lắm, tiện tay mà thôi." Cố Đại Sơn vội vàng nói.

"Được, đến lúc đó ta sẽ mang cơm đến."

Đất nhà họ Cố cũng không nhiều, bốn nam nhân nhà họ Cố đi là đủ rồi.

Cố Tâm Nguyệt định lúc đó sẽ làm nhiều đồ ăn chống đói, mang cơm cho cha và các ca ca.

Buổi tối, Cố lão đầu dẫn Cố Đại Sơn ra ruộng, xem xét kỹ lưỡng lúa trên ruộng, sau đó đưa ra kết luận là có thể thu hoạch.

Buổi tối ăn cơm ở nhà, ông ta liên nói chuyện này với mọi người.

Tiện thể nói luôn chuyện sẽ giúp tiểu nữ nhi thu hoạch ruộng.

Ba ca ca đều đồng ý.

Ăn cơm xong, về phòng, Tiền Thị bắt đầu lải nhải với Cố Nhị Dũng.

"Phụ mẫu thiên vị quá, mấy hôm trước ngươi mới giúp đỡ lên núi chặt cây chặt tre, bây giờ thì hay rồi, đến cả thu hoạch cũng phải bắt nhà mình giúp." Bản chất Tiền Thị vẫn có chút sợ Cố Nhị Dũng cao lớn, nàng ta chỉ dám lầm bẩm nhỏ.

"Đại ca và tam đệ đều không có ý kiến, hơn nữa nhà muội muội chỉ có hơn hai mẫu ruộng, mất bao nhiêu thời gian? Lần trước muội muội tặng vải, ngươi không thấy à? Chẳng phải để muội muội tặng không mà không giúp được gì à?”

"Đó là do nàng ta tự muốn tặng, chứ không phải chúng ta đi đòi, hơn nữa, mấy hôm nay, ngươi chạy ra ngoài làm gì? Có phải Cố Tâm Nguyệt lại bảo ngươi đi giúp không?" Tiền Thị không chịu buông tha, giọng cũng lớn hơn.