Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con

Chương 78



Khi thời gian gần kề, nàng mới chợt nhớ ra, trong nguyên tác vào thời điểm thu hoạch mùa thu đã có mưa lớn liên tục nhiều ngày.

Mọi người không kịp thu hoạch mùa màng, trực tiếp bị ngâm cho đến khi nảy mầm.

Vì vậy, ngay khi thóc vừa phơi khô, Cố Tâm Nguyệt đã vội vàng thu vào nhà, ngay cả hạt dẻ đã phơi khô cũng vậy.

Ngay cả Cố lão đầu cả đời gắn bó với ruộng đồng cũng không hiểu nổi.

Nhưng nhìn những đám mây trên trời có vẻ ngày càng nhiều, chẳng lẽ hai ngày nữa thực sự sẽ có mưa?

Thời tiết vốn đã vào thu, bỗng trở nên oi bức.

Cố Tâm Nguyệt thấy vậy, thở dài, không nhịn được nói: "Cha, tối qua Tống Dập xem thiên tượng, nói rằng trăng rời khỏi sao Tất, có lẽ thực sự sẽ có mưa lớn, hơn nữa cha nhìn những đám mây trên trời cũng ngày càng nhiều đi, con cũng sợ đột nhiên sẽ có mưa lớn."

Nghe Cố Tâm Nguyệt nói vậy, đặc biệt là Tống Dập cũng nói như vậy, Cố lão đầu vỗ đùi: "Được, lát nữa ta sẽ đến chỗ trưởng thôn, nói với ông ấy, nếu bọn họ tin thì hãy thu hoạch lương thực sớm hơn hai ngày.

"Vâng, nếu bọn họ cố chấp không tin, cha cũng đừng xung đột với bọn họ, chúng ta không thẹn với lòng là được." Mục đích mà Cố Tâm Nguyệt chủ động đưa ra, cũng là muốn nhắc nhở mọi người.

Nếu bọn họ chịu tin, có lẽ còn có thể thu hoạch được ít lương thực.

Cố lão đầu trầm ngâm một lúc, trực tiếp đi tìm trưởng thôn.

Hai ngày nay, Tống Dập vẫn chuyên tâm vẽ tranh viết sách, hắn từ từ bước ra, hỏi Cố Tâm Nguyệt: "Ta nói, trời sắp mưa à?"

Cố Tâm Nguyệt quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt nghi ngờ của Tống Dập, nàng lè lưỡi: "Là trực giác của ta nói sắp có mưa lớn, ta sợ cha không tin ta nên đành phải lôi ngươi ra." Tống Dập nghe vậy, nhìn sắc trời khác thường, trên mặt thoáng hiện vẻ lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Sau đó hắn cũng đi ra ngoài: "Ta đi theo xem thử."

Cho đến khi trời tối dần, Tống Dập mới một mình trở vê.

Vừa vào cửa, Cố Tâm Nguyệt liền vội vàng hỏi: "Cha ta đâu?"

Tống Dập khẽ lắc đầu với nàng.

"Vừa rồi trưởng thôn triệu tập mọi người lại, nói có khả năng sẽ có mưa, bảo mọi người cân nhắc có nên sớm thu hoạch lương thực hay không, nhưng mọi người hiển nhiên không tin, nói ra những lời khó nghe, ta đưa nhạc phụ về trước." Tống Dập bất đắc dĩ nói. Tống Dập sợ Cố Tâm Nguyệt lo lắng, chỉ đơn giản nhắc đến.

Thật ra, tình hình thực tế còn khó chịu hơn thế này, lúc đầu mọi người chỉ coi như một trò đùa.

Sau đó, có người chỉ đích danh nói người nhà họ Cố không đứng đắn, tự mình ngu ngốc thu hoạch mùa màng không được gì, còn muốn xúi giục mọi người cùng nhau làm điều ngu ngốc.

Đây là khiến cả thôn đều không vui à?

Ngay cả Tống Phú Quý và Lưu Thị cũng nói không ít lời cay nghiệt, liên tục chửi bới người nhà họ Cố đã phá hỏng hơn hai mẫu đất của nhà họ Tống. Sau đó, Cố lão đầu tức giận không chịu được, Tống Dập thấy vậy, cũng không muốn lý luận nhiều nữa, liền đưa Cố lão đầu về thẳng nhà.

"May mà trưởng thôn hiểu chuyện, nói sẽ để mọi người chú ý đến thời tiết, nếu sắp có mưa thì phải thu hoạch ngay." Tống Dập không muốn Cố Tâm Nguyệt quá tức giận, mở lời an ủi.

Cố Tâm Nguyệt gật đầu nói: "Thôi, tin hay không thì tùy."

Vốn dĩ chuyện này cũng không liên quan nhiều đến nàng.

Cùng một thôn, có thể giúp thì giúp, nhưng nàng cũng sẽ không tự chuốc lấy phiền phức.