Xuyên Về Làm Cô Nương Bất Khả Chiến Bại

Chương 554



Người ổn định hàng hóa thì chạy tới đống hàng, ai nấy đều hận không thể mọc thêm bốn tay để ứng phó.

Quan Phúc ngồi ghì trên boong thuyền, bám chặt vào đống hàng hóa. Hắn kiên trì được chừng nửa nén hương thì đôi chân đã tê cứng. Thấy sóng đã bắt đầu lặng xuống, hắn vừa định cựa quậy một chút, ngờ đâu một đợt sóng dữ khác lại xoắn tới, khiến đôi chân tê dại kia không thể trụ vững, hắn hoảng hốt rơi thẳng xuống dòng nước.

Tuy hắn biết bơi đôi chút, nhưng sóng nước trên sông quá hung hiểm. Vừa thò đầu lên đã bị sóng lớn nhấn chìm trở lại. Lê Giang ỷ vào khả năng thủy tính không tồi của mình, lập tức nhảy xuống nước cứu lấy hắn.

Kết quả là thiếu chút nữa cả hai người đều không thể ngoi lên được. Phải khó khăn lắm, những người khác mới vớt được cả hai. Quan Phúc tuy bị sặc không ít nước nhưng không đáng ngại, còn Lê Giang thì bụng đầy khó chịu, vừa được kéo lên thuyền đã hôn mê bất tỉnh.

Mọi người trên thuyền vội vàng cấp cứu, ép hết nước trong bụng Lê Giang ra, nhưng y vẫn chưa tỉnh lại.

Sau đó, bọn họ mới phát hiện ra, khi ở dưới nước, đầu y không biết đã bị vật gì đập vào. Chờ đến khi mọi người vội vã đưa y tới bến tàu, cơ hồ ai nấy cũng đều đã kiệt sức.

Quả thực là trùng hợp, ngay lúc đó, bọn họ lại gặp đoàn người Ngũ Thừa Phong vừa áp tiêu trở về. Ngũ Thừa Phong thuận tay tương trợ, dùng xe ngựa nhanh chóng đưa Lê Giang đến y quán.

Sự tình chỉ có bấy nhiêu. Khi tới y quán, lang trung đã chẩn bệnh và nói không có gì đáng lo, chỉ cần tịnh dưỡng một lát, chờ khi Lê Giang tỉnh lại thì mọi chuyện sẽ ổn thỏa.

Biết phụ thân không xảy ra đại sự gì, trái tim đang treo lơ lửng của Quan thị mới an tâm hạ xuống. Lê Trạch vẫn chưa yên lòng, liền ra phía trước tìm lang trung hỏi thăm thêm lần nữa.

Sau khi xác nhận phụ thân mình thật sự không còn nguy hiểm, hắn mới yên lòng, thành thật đi mua một số lượng lớn t.h.u.ố.c men, chuẩn bị sẵn sàng để chờ phụ thân tỉnh dậy.

Vừa lúc hắn quay đầu, đã thấy tiểu muội nhà mình đang chăm chú nhìn phụ thân, còn Tứ Oa (Ngũ Thừa Phong) đứng sau lưng nàng thì lại dán mắt vào nàng, ánh mắt kia có chút nóng bỏng lạ thường.

Mấy tháng không gặp, thiếu chút nữa hắn đã quên mất chuyện giữa tiểu tử này và tiểu muội nhà mình.

Chờ phụ thân khỏe lại, tiệc cưới của biểu muội hoàn tất, đến lúc đó cũng nên định ra hôn sự cho hai người bọn họ.

Nói thật, Lê Trạch vẫn chưa hoàn toàn hài lòng với Ngũ Thừa Phong. Mặc dù sau khi y khôi phục ký ức, hắn đã thấy thân thiết với tên tiểu tử kia hơn, nhưng gia cảnh đối phương thật sự không ra gì.

Cho dù đối phương đã cắt đứt quan hệ với gia tộc, nhưng ai có thể biết được liệu một ngày nào đó, người của Ngũ gia kia có phát điên, tìm đến tận cửa nhà bọn họ để gây rối hay không?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Điều duy nhất khiến hắn vừa ý chính là thái độ của Ngũ Thừa Phong. Y luôn bày tỏ nguyện vọng được làm con rể ở rể, chứ không muốn cưới nàng làm thê tử rồi rước nàng đi.

Như vậy tiểu muội vẫn có thể ở bên cạnh phụ mẫu, hắn cũng có thể thường xuyên tới thăm nom, không cần lo lắng tiểu muội phải chịu bất cứ ủy khuất nào.

Nhưng trước mắt, vẫn không nên để hai người này thân mật quá mức, tránh bị người ngoài bàn tán dèm pha.

Lê Trạch tiến lên khẽ kéo Ngũ Thừa Phong, trước hết là cảm tạ y, sau đó mới nhỏ giọng nhắc nhở rằng xe ngựa của tiêu cục vẫn đang đợi ngoài cửa.

Ngũ Thừa Phong lập tức hiểu rõ dụng ý của Lê Trạch. Vừa hay y cũng cần trở về tiêu cục một chuyến, chuyện ở nơi này đã không cần y phải bận tâm nữa.

“Thẩm nhi, ta có việc cần quay về tiêu cục nên xin đi trước. Không thể hộ tống các ngươi trở về được, ngày mai ta sẽ tới tận cửa thăm hỏi Đại Giang thúc.”

Quan thị liên tục gật đầu, để nhi tử tiễn y ra ngoài. Sau đó người một nhà bọn họ lại dồn sự quan tâm vào người bệnh trên giường tre, mà không ai nhớ ra rằng Ngũ Thừa Phong vừa trở về hẳn là còn chưa hay biết tửu lầu nhà bọn họ đã dọn đi nơi khác.

Huống hồ, ngày mai còn là đại hôn của Quan Thúy Nhi, phỏng chừng trong tửu lầu sẽ bận rộn vô cùng tận.

Chờ đến ngày hôm sau, khi Ngũ Thừa Phong hớn hở chạy tới ‘Lê Ký Tửu Lầu’, y chỉ thấy cổng lớn đóng chặt, bên trên lại treo một tấm biển cực kỳ bắt mắt: Chủ Nhân Có Hỷ Sự, Tạm Nghỉ Một Ngày.

Ngũ Thừa Phong chợt ngây người.

Chủ nhân có chuyện vui? Rốt cuộc là ai có hỷ sự đây? Chắc là hài tử của Lê Trạch đã được sinh ra từ lâu rồi chăng…

Ngũ Thừa Phong đi đi lại lại bên ngoài tửu lầu mấy lượt, cửa sau cũng bị đóng kín mít, hiển nhiên là bên trong không có bóng người nào.

Mãi đến khi y hỏi thăm cửa hàng cách vách, mới hay ra tửu lầu đã sớm dọn đi nơi khác. Hơn nữa, hôm nay lại là ngày thành thân của Quan Thúy Nhi và Lạc Trạch!

Sau khi hỏi rõ địa chỉ mới, y lập tức tạt ngang mua thêm lễ vật và chuẩn bị một ít bạc lẻ. Một ngày hỷ sự thế này, tuyệt nhiên không thể tới tay không.