Xuyên Việt Ngũ Long: Ta Từ Lừa Gạt Tiểu Tức Phụ Bắt Đầu

Chương 65: Đoán đúng rồi



Nhưng thần sắc lại ra vẻ đăm chiêu, giống như đang suy tư đối sách xử lý chuyện này.

Hồ Thành Nhân thì lo lắng lẫn mong mỏi chờ đợi.

Qua rất lâu, Hồ Thành Vũ mới nói.

- Hiện tại chỉ có một cách…

Hồ Thành Nhân vội vàng hỏi.

- Phụ thân, ngài có cách gì, nhanh nói đi!

Hồ Thành Vũ nói.

- Lúc trước vì để dân chúng không đồn đãi, ta mới dùng hạ sách nói ngươi bị động kinh. Hiện tại xem ra, hạ sách kia bây giờ đã thành thượng sách…

Hồ Thành Nhân kinh ngạc.

- Ý của phụ thân là, muốn ta giả thành kẻ bị bệnh động kinh, không được, này làm sao được…

Tuy hắn hoàn khố, nhưng lại rất coi trọng mặt mũi, bảo hắn giả điên, làm sao có thể?

Hồ Thành Vũ hừ lạnh nói.

- Có cái gì không thể? Làm như thế, ít nhất sẽ giải quyết ba vấn đề trọng yếu. Thứ nhất, ngươi giả điên sẽ khiến bách tính không còn hoài nghi lời nói của ta lúc trước, lời đồn đãi ảnh hưởng tới thanh danh Hồ gia sẽ không xuất hiện.

- Thứ hai, Đô Sát Viện đang phái người điều tra chứng cứ phạm tội của con, giả làm người điên, như vậy cho dù bọn hắn có tra ra được gì, tất cả đều không còn giá trị, hành vi của một kẻ điên, có thể coi là tội chứng sao?

- Thứ ba, nếu con giả điên, Ninh Lan Ngọc tự nhiên sẽ không oán giận những chuyện lúc trước con làm, thân là thê tử, nàng sẽ cố gắng chăm sóc chữa trị cho con, hai trẻ gần gũi lâu ngày, nhất định sẽ sinh ra tình cảm…

- Hơn nữa cũng chỉ là giả điên, không phải bắt con điên thật, chờ mọi chuyện được tẩy trắng, con và Lan Ngọc thành đôi, tự nhiên có thể nói với thiên hạ con đã khỏi bệnh.

Nghe Hồ Thành Vũ nói, hai mắt Hồ Thành Nhân từ từ sáng lên, cảm thấy cách này quá hay.

Trước kia mình làm quá nhiều việc xấu, nên Ninh Lan Ngọc mới xem thường hắn, chán ghét hắn.

Nhưng nếu hắn giả điên, như vậy hoàn toàn có thể tẩy trắng tất cả, tránh né Đô Sát Viện điều tra, còn có thể gần gũi mỹ nhân…

Phụ thân quả thật quá thông minh, kế sách nhất tiễn hạ tam điêu này, thật tuyệt diệu.

- Được được được, phụ thân, cứ làm theo cách người nói, ta nhất định sẽ giả điên…

- Giả điên không đơn giản, muốn lừa qua mắt Đô Sát Viện vàng không đơn giản, con phải thật sự hạ quyết tâm…

Lão hồ ly bắt đầu hướng dẫn.

Hồ Thành Nhân nghe mà cũng lạnh sống lưng, cảm thấy quá mất mặt, nhưng nhìn ánh mắt cổ vũ của phụ thân, lại nghĩ đến dung nhan khuynh quốc khuynh thành cùng thân hình hoàn mỹ của Ninh Lan Ngọc, hắn lại cắn răng nói.

- Được, con làm, nhất định sẽ làm được!

Khóe miệng lão hồ ly nhếch lên, thầm nghĩ ngươi đương nhiên có thể làm được, dù không được, lão tử cũng sẽ giúp ngươi làm được.

Chờ cả thành đều tin ngươi bị điên, đến lúc ấy ngươi sẽ điên thật.

Nếu đã xuyên việt, Hồ Thành Vũ làm sao có thể để súc sinh này trở thành điểm yếu để đối thủ khai thác? Ngược lại, hắn còn sẽ ra sức vắt sạch tác dụng của đối phương.

Nể tình nguyên chủ, hắn sẽ không giết súc sinh này, nhưng tuyệt đối sẽ không cho đối phương có cơ hội đi gây họa khắp nơi, ảnh hưởng tới đại kế của mình.

Rời phòng của Hồ Thành Nhân, hắn cố ý đi ngang qua tiểu viện của Ninh Lan Ngọc, thấy bên trong ánh đèn mờ nhạt, hiển nhiên chủ nhân đã ngủ, hắn liền yên tâm.

Chỉ cần nàng không quyết liệt đến lập tức cắt đứt tất cả quan hệ với Hồ gia, như vậy hắn đã thành công bước đầu tiên.

Nhưng hắn không biết, lúc này trong phòng, Ninh Lan Ngọc nước mắt như mưa, đang âm thầm thu dọn hành lý bỏ vào túi vải.

Thời điểm đi qua bàn trang điểm, nhìn thấy bức tranh chân dung mà người kia vẽ, còn có bông hoa phượng bị éo khô, ánh mắt nàng hơi mờ mịt.

Nàng cầm bức tranh và hoa phượng đến trước đèn, muốn đốt chúng đi, nhưng tay vừa đưa lên lại do dự, qua lất lâu, cuối cùng nàng thì thào.

- Dù sao cũng đã quyết định rời đi, hai thứ này, xem như là kỷ niệm vậy…

Nàng cẩn thận gấp bức tranh đã bị nước mắt làm ướt lại, hoa phượng khô thì được đặt ở chính giữa, sau đó cất vào lồng ngực.

Ngoài cửa có tiểu nha hoàn túc trực hầu hạ, thấy cửa phòng mở ra, hơi nghi hoặc hỏi.

- Thiếu phu nhân, ngài cần…

Nhưng còn chưa nói xong, đã bị Ninh Lan Ngọc đánh ngất xỉu, bế đối phương đặt lên giường, lột trang phục nha hoàn mặc lên người, lấy y phục của mình mặc cho đối phương, sau đó đắp chăn lại.

Sau khi làm xong, nàng mới để hành lý vào thùng chứa đồ, cúi đầu bê ra ngoài…



Trở về phòng, Hồ Thành Vũ liền tiến vào không gian tu luyện, tiếp tục quá trình mở đan điền.

Hiện tại chân chí trong cửu mạch đã hội tụ, cuồn cuộn dâng trào lao về phía huyệt đan điền, cách chân chính mở lại đan điền đã không xa.

Tốc độ còn nhanh hơn dự tính của hắn rất nhiều.

- Xem ra ta còn xem thường hiệu quả của Tẩy Kinh Phạt Tủy Dịch cùng Thuần Dương Bá Thể Quyết… nhưng như vậy càng tốt, chỉ có thực lực, mới là thứ quyết định vận mệnh ở trong loạn thế…

Cho đến mờ sáng hôm sau, Hồ Thành Vũ còn đang trong giấc ngủ, đột nhiên bên ngoài có tiếng la thất thanh.

- Đại nhân, không xong, thiếu phu nhân mất tích…

Hồ Thành Vũ ngồi bật dậy, thầm nghĩ không xong, nhưng vẫn cố làm ra vẻ bình tĩnh.

- Có chuyện gì?

Bên ngoài có thủ hạ báo cáo.

- Đại nhân, đêm qua thiếu phu nhân đánh ngất nha hoàn, sau đó giả làm nha hoàn lén ra khỏi phủ, thành vệ nói lúc nửa đêm thiếu phu nhân cầm lệnh bài ra lệnh mở cổng thành, sau đó một đường hướng bắc.

Ánh mắt Hồ Thành Vũ lấp lóe, trong lòng thở dài, thầm trách sao mình lại chủ quan ngu ngốc như vậy, lấy tính cách cương liệt của Ninh Lan Ngọc, xảy ra chuyện như thế, nàng không trở mặt tại chỗ đã là rất may mắn, làm sao có thể không dứt khoát ra đi?

Hắn vẫn đang dùng tâm tính của nữ tử hiện đại, áp dụng vào nữ tử ở trong Ngũ Long Tranh Bá Truyện.