Những ai được chọn làm tân nương của Sơn Thần đều không thoát khỏi cái ch*t.
Đến lượt tỷ tỷ ta, phụ mẫu lại bức ta thay thế nàng.
Nào ngờ ta vẫn bình an trở về, mà Sơn Thần còn mỉm cười đứng kề bên.
Tỷ tỷ vì thế mà sinh lòng ghen hận.
Nàng đánh ngất rồi giấu ta đi, tự khoác lên mình y phục giống hệt ta.
Thế nhưng lần này, Sơn Thần chẳng còn ôn hòa như trước, sắc mặt lạnh lùng, tay siết chặt lấy cổ nàng, đáy mắt tối sầm đến đáng sợ, khẽ nhả một chữ:
“Đồ giả.”
Mãi đến khi ấy, nàng mới kinh hoàng nhận ra — vị “Sơn Thần” này xưa nay há phải thần minh hiền từ, mà chính là tà thần khủng khiếp.