Ta vì Thái tử mà thủ lăng mười năm, đến khi biết được người được hạ táng lại là một cỗ quan tài rỗng.
Hắn mượn danh chính thê để che mắt, mai danh ẩn tích, rốt cuộc một ngày kia lĩnh binh phá thành.
Ngày tái ngộ, hắn quỳ gối nghênh đón, hỏi ta có nguyện ý làm hoàng hậu hay không.
Người người cảm thán tân đế si tình, thay ta cảm thấy may mắn, nhưng ta lại cự tuyệt.
Bởi trong lòng ta có một người.
Một tiểu binh sĩ từng cùng ta thủ lăng mười năm giữa thời loạn thế.