Tôi đã thầm yêu nam thần Tống Gia Trạch suốt một năm trời, vậy mà không ngờ nhà anh ấy lại rất nghèo.
Khi biết tin này, tôi vui mừng đến mức bật dậy khỏi giường.
Kết quả là đầu đập vào trần nhà, nước mắt trào ra.
Nhưng không phải vì đau, mà là tôi mừng quá mà khóc, các chị em à.
Tôi vốn chẳng có gì nổi bật, luôn có chút tự ti, cũng không dám lượn lờ trước mặt Tống Gia Trạch quá nhiều.
Nhưng bây giờ tôi giàu hơn anh ấy, chẳng phải khoảng cách giữa chúng tôi đã nhỏ lại rất nhiều rồi sao?