Ngày trúc mã ta lên kinh thành nhậm chức, ta chèo thuyền đưa tiễn y.
Y chê ta ngu độn xấu hổ, thuyền đi được nửa đường liền đổi sang cưỡi ngựa. Ta ở giữa hồ thở hổn hển.
Y chỉ lạnh nhạt nhìn ta:
"A Viễn, đầu óc nàng không thông minh, hãy thay ta chăm sóc tốt gia đình, ba năm sau ta sẽ trở về đón nàng."
Ba năm sau, y làm phò mã. Còn ta mỉm cười tiễn phu quân tân khoa Trạng nguyên đi nhậm chức.
Cuối mười dặm trường đình, y hỏi ta:
"A Viễn, không phải nàng nói nàng sẽ đợi ta sao?"
Ta lắc đầu: "Đầu óc ta không thông minh, sớm đã quên rồi."