Chịu Thiệt Là Phúc

Cha tôi luôn miệng nói: “Chịu thiệt là phúc.” 

 

Ông tự ý quyết định, đem chiếc xe hơi mới mua của tôi cho em họ mượn lái. 

 

Kết quả, cô ta gây tai nạn, xe bị hỏng thì thôi đi, ông lại còn lén bán luôn căn nhà của tôi để lấy tiền bồi thường cho nạn nhân. 

 

Tôi tìm ông lý luận, ông lại thản nhiên nói: “Chịu thiệt là phúc, đừng tính toán thiệt hơn.” 

 

Đến khi anh họ cưới vợ mà không có tiền, ông lại dùng giấy tờ tùy thân của tôi để vay nặng lãi giúp anh ta. 

 

Anh họ không trả lấy một xu, nợ chồng chất theo lãi suất, cuối cùng tôi phải gánh một khoản nợ khổng lồ. 

 

Vậy mà cha tôi vẫn không cho phép tôi đi đòi tiền. 

 

“Chịu thiệt là phúc! Giúp anh họ con cầm cự vài hôm thì có sao? Đừng tự chặn đường lui của mình!” 

 

Nhưng ông không biết rằng, tôi đã bị chủ nợ đe dọa đến đường cùng, đến mức phải nhảy sông tự vẫn. 

 

Lần nữa mở mắt, kiếp này… tôi nhất định phải để từng người một nếm trải cái gọi là "phúc khí" ấy!