Năm thứ tám ta làm Hoàng hậu.
Bạch nguyệt quang của Hoàng đế trở về.
Nàng ta tự xin làm thiếp, tỏ vẻ đáng thương.
Ta lại nhìn thấy "hệ thống phát sóng trực tiếp" và dã tâm ngùn ngụt của nàng ta.
[Ván này, mục tiêu của chúng ta là làm Hoàng hậu!]
[Streamer đừng sợ, Hoàng đế tuy có nhiều phi tử, nhưng tất cả đều là vì lợi ích mới nạp vào cung, chẳng có tình cảm gì.]
[Chỉ có cô, là thanh mai trúc mã của hắn, là bạch nguyệt quang hắn yêu mà không có được.]
Bạch nguyệt quang nghẹn ngào lệ rơi: "Hoàng thượng, đã lâu không gặp, muội rất nhớ huynh."
Thế nhưng trong lòng nàng ta lại nghĩ:
[Hoàng đế nắm quyền sinh sát trong tay, tuổi tác lại không nhỏ, không tuấn tú bằng Triệu tướng quân ở biên quan. Nếu có thể khiến mấy người thích như vậy, vậy thì tôi nhất định sẽ chinh phục hắn.]
[Haizz, thôi bỏ đi, chỉ cần Hoàng hậu không chết trong vòng ba năm tới, tôi cũng chẳng cần phải chịu áp lực từ chính cung. Lần này chắc chắn có thể làm được một ván ra trò. Mọi người nhớ gửi quà cho buổi phát sóng trực tiếp để xem cách tôi chinh phục lục cung và nắm quyền triều chính trong tay nhé!]
Ta lặng lẽ nhìn, thật sự là hoang đường.
Ừm, ta chính là Hoàng hậu "bị thất sủng", "yểu mệnh" trong miệng bọn họ.