Tôi trọng sinh năm 1987, hai ngày trước kỳ thi đại học.
Kiếp trước, sau khi đầu độc gã chồng vũ phu cùng cha mẹ chồng cay nghiệt, tôi đã bị tòa án tuyên án tử hình.
Chị gái song sinh Tống Vân của tôi uốn mái tóc xoăn bồng bềnh hợp thời, diện chiếc váy dài vải dacron mới nhất đến trước mộ tôi, vừa đốt tiền giấy vừa lẩm bẩm:
"Tống Vũ, em đừng trách chị, phải oán thì oán số em không tốt thôi, ai bảo em là người thừa trong nhà này chứ."
Lúc đó tôi mới biết, thì ra chuyện sau kỳ thi đại học tôi bị con trai trưởng thôn cưỡng hiếp là do một tay Tống Vân sắp đặt. Chỉ vì, cô ta muốn cướp suất vào Đại học Kinh Bắc danh giá nhất cả nước của tôi.
Sau khi tốt nghiệp, cô ta dựa vào tấm bằng của trường top và vẻ ngoài xinh xắn để gả cho con trai một vị giáo sư đức cao vọng trọng, sống một cuộc đời mà ai nấy đều ngưỡng mộ.
Sống lại lần nữa, cái gã đàn ông tốt đẹp mà cô ta nói, cứ để lại cho Tống Vân hưởng thụ vậy. Còn cha mẹ thiên vị, tôi cũng không cần nữa.