Tôi Chẳng Dám Yêu Người Lần Nữa

Tôi Chẳng Dám Yêu Người Lần Nữa

Thể loại:

Ngược, Đam Mỹ, Khác

Trạng thái:

Full
Đánh giá: 0.0/10 từ lượt

Tác giả: Ám Sắc Tinh Vân

Edit: Yeekies

___

Lâm Thù chết thảm trong một trận hỏa hoạn.

Nhắm mắt lại, cậu nghĩ: Nếu có kiếp sau, cậu sẽ không làm người nữa. Làm người quá mệt mỏi, bị người yêu ruồng bỏ, bị người thân hãm hại, bị nhốt trong viện tâm thần sống không bằng chết.

Trong biển lửa ngùn ngụt, khí CO xâm nhập từng hơi thở. Lâm Thù nghe bài hát Tần Du Trì yêu thích nhất, lòng thầm nghĩ: Rốt cuộc, cậu cũng được giải thoát.

Cậu và Tần Du Trì, như hai cực băng giá, vĩnh viễn không thể giao hòa.

Cậu và Tần Du Trì, như hai cực cùng dấu, mãi mãi đẩy nhau ra.

Lâm Thù biết họ không hợp nhau, nhưng cậu không tin tà, không tin mệnh, cậu chỉ yêu Tần Du Trì. Vì thế, cậu dùng mọi thủ đoạn, lấy sự nghiệp diễn xuất làm vũ khí, ép Tần Du Trì chấp nhận tình yêu của mình.

Cuối cùng, Lâm Thù bị đưa vào viện tâm thần, đêm đêm không được yên ổn. Đó là sự trừng phạt mà cậu phải chịu, sự báo thù của Tần Du Trì.

Khi hơi thở ngừng lại, Lâm Thù nhớ ánh mắt căm ghét của Tần Du Trì, nhìn cậu như nhìn đống bùn nhơ. Trong khoảnh khắc ấy, cậu thấy mọi thứ chẳng còn ý nghĩa.

Nhắm mắt lần cuối, Lâm Thù dùng chút sức lực còn sót, thì thào:
"Tôi buông tha cho cậu... Du Trì."

---

Mở mắt lần nữa, Lâm Thù trở về hai năm trước, lúc sự nghiệp còn ở đỉnh cao, lúc cậu vẫn chưa gặp Tần Du Trì.

Bị ám ảnh bởi kiếp trước, đời này, Lâm Thù tránh mọi nơi có thể gặp Tần Du Trì, bỏ bê công việc công ty, sống vô hồn.

Mỗi sáng, cậu một mình lái xe đến vách núi, ngây người nhìn mặt trời mọc.

Mỗi đêm, cậu ngồi trên lan can sân thượng, thẫn thờ ngắm sao trời.

Vô cảm. Vô hồn. Vô vọng.

Lâm Thù không muốn sống, nhưng cũng không đủ can đảm tự tử. Cậu như xác không hồn, chờ một tai nạn cuốn mình khỏi nhân gian.

Nhưng ai ngờ, "không tới núi thì núi lại tới".

• Lâm Thù ra biển, "tình cờ" gặp Tần Du Trì quay phim.

• Lâm Thù ngắm cực quang, "trùng hợp" đụng độ Tần Du Trì chụp tạp chí.

• Ngay cả khi cậu thu mình trong nhà, Tần Du Trì vẫn dọn đến kế bên, trở thành hàng xóm.

Tần Du Trì: "Chào cậu, lại gặp nhau rồi."

Lâm Thù: "Tôi không khỏe, tạm biệt."

---

Một sáng nọ, Lâm Thù lại đứng bên vực thẳm, chân bước ra mép núi. Đúng lúc cậu sắp vượt qua ranh giới sinh tử, một bóng người lao tới, kéo cậu trở về nhân gian.

Tần Du Trì mắt đỏ ngầu, tay siết chặt vai Lâm Thù đến đau, nghiến răng: "Lâm Thù! Nếu cậu thích dùng thủ đoạn bẩn thỉu để yêu tôi, thì lần này tôi phụng bồi đến cùng! Cậu dám chết thử xem?"

Lâm Thù nhìn ánh mắt "căm ghét" quen thuộc ấy, bật cười, một nụ cười còn đau hơn cả khóc.

"Lần trước là tôi sai... xin lỗi nhé."

Cậu quay đi, thoát khỏi vòng tay Tần Du Trì.

---

Tần Du Trì từng nghĩ Lâm Thù là kẻ đáng ghét nhất đời.

Nhưng khi Lâm Thù hóa thành nắm tro tàn, trái tim hắn như bị dao cắt. Hắn mới nhận ra: Mình cũng đã yêu Lâm Thù.

Kiếp trước: Lạnh lùng ít nói công × Cố chấp điên cuồng thụ.

Kiếp này: Chó điên ngạo mạn công × Chán sống bất cần thụ.

1v1, HE!

___

Spoil:

• Công trọng sinh bị thương, ký ức kiếp trước từng bước hồi phục.

• Kiếp trước thụ ép công nhận tình yêu, bị công đưa vào viện tâm thần (có hiểu lầm).

• Kiếp trước cả hai chết thảm, kiếp này nửa đầu chịu hối lỗi, nửa sau công tự giác.

___

Tag: Ngược luyến tình thâm, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Trọng sinh.

Nhân vật chính: Lâm Thù, Tần Du Trì.

Vai phụ: Biên Tinh Lan, Đào Tử Điềm.

Một câu tóm tắt: "Không ai cứu tôi."

Tuyên ngôn: "Vĩnh viễn không buông tay, đuổi theo bình minh."

Danh sách chương